Xuyên không đến Đông Bắc những năm sáu mươi - Chương 41: --- Ngày nghỉ

Cập nhật lúc: 2025-11-12 06:43:56
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Mạch Tử, cháu đây, để giới thiệu một chút. Đây là đồng chí Vương Dũng, tổ trưởng tổ các cháu, sẽ phụ trách việc vặn ốc vít của các cháu. Có vấn đề gì trong công việc thì cứ tìm Vương nhé.” Thẩm Nghĩa gọi Kiều Mạch , giới thiệu cho cô.

 

“Chào tổ trưởng Vương, mong giúp đỡ nhiều ạ.” Kiều Mạch mỉm bắt tay Vương Dũng. Thấy Kiều Mạch đĩnh đạc như , Vương Dũng ấn tượng đầu tiên khá về cô. Đứa trẻ ánh mắt trong sáng, việc chăm chỉ, cẩn thận, như công việc của cũng bớt chút phiền phức.

 

Vương Dũng với tư cách tổ trưởng, cảm thấy ghét nhất là những đồng chí lý sự cùn nhưng phạm nguyên tắc. Mệt mỏi nhất khi của là xử lý những chuyện lộn xộn, rắc rối đó, nên bản năng thích những ít gây chuyện như Kiều Mạch. Tuy nhiên, lời cũng thể quá chắc chắn, vẫn xem xét kỹ công việc .

 

“Ừm, trông cũng tệ. Cháu hai ngày thử việc, trong hai ngày nếu cháu thể bắt nhịp công việc bình thường, thì sẽ bắt đầu tính lương từ hôm nay. Nếu hai ngày cháu vẫn học , thì cháu chỉ thể tìm nơi khác mà thôi.” Nhà máy Cơ khí Tùng Thị cũng ai cũng thể việc hộ, cháu ít nhất cũng việc, nếu nhà máy thể phát lương trắng cho cháu ? Đâu ăn no rửng mỡ việc gì .

 

Kiều Mạch thể hiểu quy định của nhà máy, gật đầu : “Vâng thưa tổ trưởng Vương, cháu sẽ cố gắng học tập ạ.”

 

 

Thẩm Nghĩa thấy việc sắp xếp thỏa, liền với Kiều Mạch một tiếng trở về phân xưởng của . Thẩm Nghĩa phụ trách lắp ráp máy móc, cũng coi như là một vị trí kỹ thuật, lương cao hơn vợ một chút, một tháng bốn mươi lăm đồng. Vợ chồng trẻ đều kiếm tiền, nhà chỗ ở riêng, bình thường cuộc sống cũng khá .

Mèo Dịch Truyện

 

Sau khi Thẩm Nghĩa , Kiều Mạch bắt đầu việc. Vừa nãy Vương Dũng dạy Kiều Mạch cách vặn ốc vít, thành thật mà , chẳng hàm lượng kỹ thuật gì nhiều, chỉ cần dùng chút sức lực. Các loại ốc vít khác dùng cờ lê khác , còn cần cẩn thận một chút, lúc vặn bỏ sót cái nào hoặc vặn chặt, như đều sẽ ảnh hưởng đến chất lượng của cả cỗ máy.

 

Làm việc một ngày, Kiều Mạch thể hiện khá , ít nhất Vương Dũng cũng cảm thấy hài lòng. Cô ít , việc mà , bắt nhịp cũng nhanh. Tuy nhiên, liệu chỉ ngày đầu tiên mới thể hiện thì cũng chắc chắn. Ngày mai còn một ngày thử việc nữa, sẽ quan sát thêm một ngày xem .

 

Đến bốn rưỡi chiều thì Kiều Mạch tan , vì ở Đông Bắc trời tối sớm, dù bốn rưỡi tan thì trời cũng tối mịt . Chỉ thấy công nhân nhà máy cơ khí ào ào ngoài, Kiều Mạch cũng theo. Cô định lát nữa sẽ dạo một vòng bên ngoài để quen với môi trường xung quanh nhà máy cơ khí khi về nhà nấu cơm. Lần cô đến đến sở lương thực công xã Hạnh Lâm để đổi phiếu lương thực, cô dự định trực tiếp ở Tùng Thị dùng lương thực đổi phiếu lương thực, vì ở Tùng Thị việc dùng lương thực đổi phiếu lương thực sẽ lợi hơn ở công xã Hạnh Lâm.

 

Ra khỏi nhà máy cơ khí, Kiều Mạch thong thả dọc theo con đường về đại viện. Sáng sớm nhanh, còn chuyện với Thẩm Nghĩa, cũng kịp kỹ tình hình xung quanh. Đi suốt đoạn đường , Kiều Mạch thấy cửa hàng thực phẩm phụ, tiệm cung cấp than, tiệm chụp ảnh, Nhà hàng Quốc doanh Tiền Tiến Tùng Thị, Tòa nhà Bách hóa Ba Tùng Thị, bưu điện, tiệm may... Chỉ riêng con phố , phồn hoa hơn huyện Quang Minh nhiều. Tuy nhiên, bây giờ trời tối, đa đều đóng cửa, chỉ Nhà hàng Quốc doanh Tiền Tiến Kiều Mạch thấy bên trong mấy . Đang đúng bữa ăn, nhà hàng quốc doanh thể đóng cửa .

 

Đi dạo thong thả về đến nhà là năm giờ mười lăm phút. Trong sân cũng chẳng còn mấy , nhưng hầu như mỗi căn phòng đều sáng đèn, chắc hẳn cũng ăn cơm . Nhìn quanh, chỉ căn phòng nhỏ của cô là tối đen.

 

Vào cửa Kiều Mạch kéo dây đèn, bóng đèn công suất lớn, phát ánh sáng màu vàng, nhưng cũng sáng hơn đèn dầu hỏa nhiều. Đốt lò xong, Kiều Mạch múc một gáo nước trong thùng, vo gạo, tối nay sẽ nấu cháo gạo ăn. Trong lúc rảnh rỗi chờ lửa cháy, Kiều Mạch kiểm tra cửa sổ, phát hiện sợi tóc cô kẹp khi vẫn còn, liền yên tâm.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-den-dong-bac-nhung-nam-sau-muoi/chuong-41-ngay-nghi.html.]

Vừa mới đến nơi , Kiều Mạch ngoài cũng lơ là cảnh giác, nên cô kẹp một sợi tóc lên cửa sổ. Cửa khóa bên ngoài nhưng kẹp tóc, bình thường chắc sẽ cạy khóa , hơn nữa trong sân ban ngày cũng . cửa sổ thì khác, đẩy lẽ khác còn nghĩ là cô cố ý mở.

 

Đợi cháo gạo chín, Kiều Mạch hầm khoai tây với nắm đỗ que khô. Những thứ phù hợp với mùa bình thường, thể yên tâm ăn. Vẫn là câu đó, mới đến một môi trường mới, Kiều Mạch thận trọng đến mấy cũng hề quá đáng.

 

Ăn uống no đủ xong, Kiều Mạch tắm rửa xong liền trong chăn. Hôm nay cô ngủ sớm như , mà giường nghĩ về kế hoạch kiếm tiền lớn của .

 

Còn hơn một tháng nữa là đến Tết. Theo lý mà , cô nhất nên bắt đầu bán hàng tồn kho từ nửa tháng Tết là kiếm lời nhất, nhưng tiền trong tay cô hiện giờ cũng còn nhiều, chắc chắn thể đợi đến lúc đó mới bán . Cô mới đến Tùng Thị, tình hình gì cũng nắm rõ, thể hành động vội vàng, nên cô bình tĩnh.

 

Đã , tuần tiên hãy chọn địa điểm , xem ở dễ bán hơn, nhiều công nhân viên hơn một chút. Dù thế nào cũng bán một ít đồ , để cô chút tiền trong tay. Cô còn mua bông nữa, phiếu thì , nhưng tiền đủ. Ừm, tuần sẽ bán hàng tồn kho.

 

Không , cô còn nghĩ kỹ xem nên bán cái gì thì phù hợp hơn, còn cửa hàng thực phẩm phụ xem giá cả, đến lúc cô bán đồ thì cô mới cách giá…

 

Tuần Kiều Mạch cứ theo kế hoạch của , tan xong thì dạo xung quanh, mỗi ngày đều khám phá thêm những nơi mới. Vào ngày việc thứ ba, Vương Dũng với cô rằng cô vượt qua thời gian thử việc. Đến khi phát lương thì trực tiếp đến phòng nhân sự lĩnh, lương sẽ phát ngày cuối cùng của mỗi tháng. Cầm theo giấy tờ chứng minh nhân viên của cô, phòng nhân sự sẽ trả lương cho cô theo ngày việc. Tuy nhiên, vì cô đến ngày hai mươi mốt của tháng , nên cần đợi đến cuối tháng mới lĩnh lương cùng một lúc.

 

Trong thời gian đó, cô còn thư báo bình an cho nhị đại gia và Lưu Quốc Lương, với họ rằng cô ở Tùng Thị , vợ chồng Thẩm Nghĩa chuẩn chu đáo cho cô, chỗ ở cũng khá ấm cúng. Cô lải nhải hết cả một trang, khi , Kiều Mạch ngang qua bưu điện thì bỏ hòm thư.

 

 

Hôm nay là ngày nghỉ đầu tiên kể từ khi Kiều Mạch . Công việc của cô là một tuần nghỉ một ngày, cố định nghỉ Chủ Nhật hàng tuần. Hôm nay Kiều Mạch hiếm hoi ngủ nướng một giấc. Bình thường ở nhà còn dậy sớm châm thêm củi cho hai căn phòng, dù ngủ nướng cũng châm củi xong mới ngủ. Còn ở Tùng Thị, Kiều Mạch thực sự chẳng cần gì cả, ngủ một giấc đến mười giờ sáng.

 

Sau khi dậy rửa mặt xong, Kiều Mạch mặc chiếc áo khoác bông của nguyên chủ, quàng khăn, dùng nước cà rốt bôi vàng mặt, còn kẻ đậm lông mày. Sau đó, cô lựa lúc trong sân ít thì vội vàng ngoài, tay còn xách theo cái giỏ, lát nữa mang đồ sẽ dễ ngụy trang hơn.

 

Kiều Mạch định đến một khu dân cư trong thành phố để bán, ở đó đông , cảm giác sẽ dễ bán hơn. Thế là cô ngoài bỏ hai xu xe buýt đến đó. Kết quả xuống xe buýt, liền thấy một đám đang chen chúc ở phía . Kiều Mạch cách đám đó mười mét thì thấy đây là một cửa hàng cung cấp thực phẩm phụ.

 

Kiều Mạch đối với cảnh tượng cũng khỏi sửng sốt, hôm nay bên trong đó bán gì mà nhiều chen xếp hàng như . dù bán gì Kiều Mạch cũng tâm trạng quan tâm, cô chẳng thiếu thốn gì cả, vẫn nên tranh thủ việc cho xong thì hơn. Khó khăn lắm mới nghỉ một ngày, trân trọng cơ hội.

 

 

Loading...