Xuyên không đến Đông Bắc những năm sáu mươi - Chương 19: Về chuyện xem mắt (2) ---
Cập nhật lúc: 2025-11-12 06:43:34
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Vậy thì họ nghĩ sai , cháu , cháu những tìm một nhà nhiều em, cháu thậm chí còn gả ." Kiều Mạch bật .
"Thế là hả Mạch, gả nữa?" Lần đến lượt Lưu Tú Lan lắp bắp, thời buổi trừ một vài lý do đặc biệt, về cơ bản là ai thể kết hôn thì kết hôn, ai thể gả thì gả , Kiều Mạch tay chân lành lặn gả nữa?
"Ha ha, chị dâu, cháu định gả nhà khác, , cháu sẽ tìm một con rể phù hợp, chứ là kết hôn ." Kiều Mạch cảm thấy chị dâu Tú Lan là đáng tin cậy, miệng cũng kín, liền tiết lộ suy nghĩ của cho chị.
"Cái ... hình như cũng thật đó, tình cảnh nhà em đúng là rước rể thì hơn." Lưu Tú Lan ban đầu phản bác rằng con gái nào mà chẳng gả chồng, nhưng nghĩ , nhà Kiều Mạch chỉ em , rước rể cũng là điều thể trách, so với việc gả về nhà khác, đương nhiên ở nhà sẽ sống thoải mái hơn. Ngay cả Lưu Tú Lan chị đây, tuy giờ còn bố chồng nữa, nhưng mấy năm đầu khi bố chồng còn sống, quả thật thoải mái bằng lúc còn ở nhà con gái.
"Ối, nhà em còn cái phích nước ? Cái đúng là đồ đó nha." Sau khi buôn chuyện phiếm về nhà lão Vương xong, Lưu Tú Lan mới thời gian ngó bên trong nhà Kiều Mạch. Trước đây giúp đỡ gia đình cô , chị bao giờ nhà, đây là đầu tiên chị nhà em kể từ khi Kiều Mạch mất.
"Vâng chị, đây khi em còn sống, cũng trong nhà những gì, mãi đến em tự lo liệu mới phát hiện nhà đến hai tờ phiếu công nghiệp. Em đoán chắc là bố em còn sống kiếm ." Kiều Mạch sớm nghĩ nguồn gốc cho cái phích nước trong nhà, tất cả đều đổ lên đầu bố nguyên chủ, cho dù ai nghi ngờ cũng ai đối chứng.
" là lính tráng phúc lợi mà, cũng tại mấy năm chú ba nhà em lính thì chiến tranh nhiều, nếu mà chú sống đến giờ, chừng quan lớn chứ." Lưu Tú Lan là do bố Kiều Mạch kiếm thì cũng thôi nghĩ ngợi. Phiếu công nghiệp chút 'cửa ' thì đúng là khó mà , nhưng nếu trong nhà một cái phích nước, mùa đông thể bớt bao nhiêu cực khổ, ít nhất là uống nước nóng lúc nào cũng thể uống.
"Nếu bố cháu còn sống, dù quan lớn cháu cũng mừng , nhưng mà chiến tranh đao thương vô tình, ai..." Kiều Mạch đến đây cũng chút buồn. Trước đây cô cảm nhận sâu sắc về quân nhân, giờ đây bản cũng coi như là nhà quân nhân . Đất nước chúng bao nhiêu quân nhân hy sinh vì nước, gia đình phía họ trải qua những tháng ngày như thế nào, Kiều Mạch dám nghĩ. Bởi mà , cuộc sống của chúng bây giờ đều là do nhiều quân nhân đổ m.á.u đổi lấy.
Lưu Tú Lan thấy nhắc đến chuyện buồn của Kiều Mạch, thầm tự tát một cái, "Cho mày cái tội giữ mồm, cái gì cũng lỡ buột miệng thế ."
"Cái phích giữ nhiệt chứ? Có tiện lợi lắm ?"
Chủ đề đột nhiên lái sang một cách gượng gạo, khiến Kiều Mạch bật . Hai trò chuyện vài câu Lưu Tú Lan về.
Tạm chuyện bên Kiều Mạch, vợ chồng chú hai đang ăn cơm tối, cũng đang nhắc đến gia đình mà Trương Thiết Chủy đến chuyện mai mối hôm nay.
"Hôm nay bà mối là nhà ở Đại đội Hồng Kỳ năm thằng con trai một đứa con gái đó hả?" Chú hai ăn một miếng hành lá.
"Chắc là nhà đó, bà cho Mạch là thằng con trai thứ tư nhà họ." Thím hai cũng chắc lắm, cảm thấy một gia đình nhiều con trai như mà họ Vương thì hẳn nhiều.
"Nhà đó chú , may mà Mạch đồng ý."
"Sao thế, chuyện gì ?" Thím hai thấy điều bất , ngừng ăn, giục chú hai mau.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-den-dong-bac-nhung-nam-sau-muoi/chuong-19-ve-chuyen-xem-mat-2.html.]
"Em đừng vội, dù nó cũng đồng ý, chuyện gì , chỉ là cái nhà đó..."
Đó, những gì chú hai cũng khác mấy so với chuyện Lưu Tú Lan kể cho Kiều Mạch. Thím hai xong thì c.h.ử.i bới ầm ĩ, "Cái lão Trương Thiết Chủy , thảo nào gọi là Trương Thiết Chủy, mồm mép lời dối trá, c.h.ế.t bà cũng thành sống ! Nếu chuyện mà thật, chẳng là đẩy con bé Mạch nhà hố lửa ? Không , tới mà gặp cái lão già bất tử , nhất định tranh cãi cho nhẽ. Con bé Mạch nhà tuy còn bố , nhưng còn đây, nó còn mấy họ nữa, định bắt nạt ai đây chứ!" Thím hai càng càng tức giận, ban đầu còn nghĩ cái nhà mà Trương Thiết Chủy khá , hóa là đến gài bẫy , lúc đó nên niềm nở với bà .
Nói xong, bà nhớ đến chuyện Kiều Mạch rước rể. Bà nhắc đến chuyện với chú hai, chú hai uống một ngụm rượu nhỏ, lời nào.
"Ông già , câm hả, đang chuyện với ông đó." Thím hai đẩy chú hai một cái.
"...Ai, nếu chú ba còn sống, đến lượt nó chịu nhiều khổ sở đến . Giờ nhà chỉ nó, bình thường đến một giúp đỡ cũng . Nếu nó thật sự gả , dòng dõi chú ba coi như tuyệt tự , rước rể cũng ..." Nói hai im lặng. Kiều Mạch khổ, còn nhỏ tuổi tự lo liệu cho bản . Dù hai vợ chồng họ chăm sóc Kiều Mạch đến mấy, thì giữa họ vẫn luôn một cách, huống hồ họ còn một đàn con cái nữa, khả năng giúp đỡ cũng hạn.
Vợ chồng Kiều Vệ Quốc đến mức cũng coi như là . Nếu Kiều Mạch vẫn là nguyên chủ thì thể sẽ cảm thấy sống khổ, nhưng Kiều Mạch xuyên đến đây nghĩ như . Cô ơn gia đình chú hai, cũng thích cuộc sống hiện tại. Bên cạnh cũng gây khó dễ gì, tuy nhà thím cả chút vấn đề nhưng bình thường cũng ít qua , cho nên Kiều Mạch trong thời đại vẫn cảm giác hạnh phúc cao.
Tạm Kiều Mạch nghĩ gì, đến trưa ngày hôm , thím hai hấp một bát trứng hấp mang sang cho Kiều Mạch. Thím hai kể cho Kiều Mạch chuyện nhà lão Vương hôm qua, tự trách tìm hiểu kỹ mà vội vàng đến gặp Kiều Mạch. Bát trứng hấp thím là để bồi bổ cho Kiều Mạch, Kiều Mạch dở dở .
"Thím ơi, thật sự cần , thím mang về ăn cùng chú . Vả , chuyện thể trách thím , thím cũng gì, hơn nữa cháu đồng ý xem mắt mà."
"Nói Mạch, thím chỉ cảm thấy chuyện hôm qua quá vội vàng , lỡ mà hai đứa thật sự thành đôi, thì thím thành tội nhân thiên cổ mất. Nhà thím cũng gì cả, con đừng chê nha."
Cuối cùng thím hai đặt bát xuống luôn, Kiều Mạch cản cũng kịp. Thôi , mang đến thì ăn , đợi tìm cơ hội sẽ mang ít thịt sang biếu nhà thím hai.
Ăn cơm trưa xong, Kiều Mạch cầm một cái bao tải, đeo gùi lên vai lên núi. Hôm qua mới mưa xong, nấm núi mọc hết cả , giờ hái thì đợi đến bao giờ?
Đến khi Kiều Mạch lên đến núi, nhiều đang hái nấm . Kiều Mạch vẫn nhập hội, cô rừng sâu nhiều , cảm thấy cũng nguy hiểm đến thế, nếu tranh giành với khác thì cô sẽ tranh.
Mèo Dịch Truyện
Khi Kiều Mạch leo lên đến một độ cao , cô đột nhiên phát hiện một vùng nấm lớn, dày đặc là nấm phỉ. Tháng sáu đúng là mùa nấm phỉ, lúc đó mà dùng để hầm gà con thì thơm .
Kiều Mạch quyết định sẽ ở đây di chuyển nữa, ước chừng cả vùng cô cũng hái hết . Phải là nấm ở khu vực mọc , chắc là lâu ai đến hái, phần lớn nấm đều căng mọng. Kiều Mạch càng hái càng nhanh, càng hái càng phấn khích, cuối cùng cô cũng cảm nhận niềm vui hái nấm. Trước đây cô chỉ thể "liếm màn hình" điện thoại, haha, ai mà ngờ một ngày cô cũng thể thực hiện "tự do hái nấm" chứ.
Số nấm Kiều Mạch cũng nghĩ kỹ , hái thật nhiều, hái xong chỉ để ăn, mà đến lúc phơi khô sẽ cùng với rau khô và thịt muối mang bán. Bởi , trong mắt Kiều Mạch, đây còn là hái nấm nữa, mà là hái tiền, thể khiến cô phấn khích cho .
Cảm giác như hái bao lâu mà gùi của Kiều Mạch đầy. Sau đó, Kiều Mạch bắt đầu "chiến đấu" để lấp đầy bao tải. Đến khi mặt trời đỏ ửng, Kiều Mạch mới hài lòng dừng tay. Cô dậy đ.ấ.m đấm eo đang nhức mỏi, cứ giữ mãi tư thế cúi , lưng mỏi nhừ.