Xuyên không đến Đông Bắc những năm sáu mươi - Chương 16: Ngày Nghỉ Của Đội Viên ---
Cập nhật lúc: 2025-11-12 06:43:30
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hôm nay là ngày đội viên nghỉ ngơi nửa tháng một , Kiều Mạch định công xã xem . Bây giờ cô phiếu công nghiệp , phích nước mua về, mua sớm dùng sớm.
Đến chỗ xe bò thì xe khéo còn trống một chỗ, Kiều Mạch đưa cho ông chủ một xu lên. Lão Trương thấy xe đầy, liền đợi nữa, đ.á.n.h xe bò thẳng về công xã.
Thật tình cờ, cạnh Kiều Mạch là Kiều Tuyết. Mặc dù Kiều Mạch mắng cho bỏ chạy, nhưng hôm nay cảm giác ưu việt của cô xuất hiện, nguyên nhân là gia đình tìm cho cô một đối tượng, hôm nay là nhà bà mối ở công xã để xem mắt.
Mèo Dịch Truyện
"Tiểu Tuyết, nhà con tìm cho con đối tượng ." Một bà thím ánh mắt tò mò giấu .
"Vâng ạ." Là một cô gái nhỏ, Kiều Tuyết hỏi chuyện vẫn thấy ngại ngùng, Kiều Mạch Kiều Tuyết cúi đầu, mặt đỏ bừng. Mặc kệ thế nào, nhưng thời quả thực thuần khiết.
"Tìm ở thế?"
"Gia đình nghề gì?"
"..."
Cả xe mấy bà thím nhao nhao hỏi tới tấp, Kiều Tuyết đỡ nổi, những gì cô đều họ hỏi hết. Kiều Mạch cũng gì, chỉ xe lắng . Cô đối tượng mà Kiều Tuyết tìm vẫn là một công nhân. Còn về việc tại đồng ý xem mắt với Kiều Tuyết, là vì đàn ông đó ba mươi tuổi, hai năm vợ mất vì khó sinh, để hai đứa con. Người tái hôn thì , các cô gái trẻ thì chịu lấy , đành lùi một bước nhờ bà mối tìm xem cô gái nông thôn nào tham ăn, lười biếng, chăm sóc con cái, dung mạo đoan trang. Hành vi trâu già gặm cỏ non thì thời nào cũng .
Bố Kiều Tuyết ban đầu chịu, nhưng đối phương , nếu thành công thì thể cho ba mươi tệ tiền sính lễ. Năm ngoái, họ nhà ông bác của Kiều Mạch một bao lương thực thể đổi một cô vợ về, thể thấy sức hút của ba mươi tệ tiền sính lễ lớn đến mức nào. Vì bố Kiều Tuyết xiêu lòng, cộng thêm đối phương là công nhân, một tháng thể kiếm hai mươi tệ, lớn tuổi một chút thì lớn tuổi một chút , lớn tuổi thì thương hơn. Họ hề nghĩ đến việc con gái gả sang đó sẽ kế, cuộc sống dễ chịu .
Dưới sự tẩy não của cha , Kiều Tuyết cũng cảm thấy đối phương điều kiện , trong thôn ai lấy của gia đình công nhân công xã cả, hơn nữa từ nhỏ đến lớn cô còn sờ đến một đồng tiền nào, đợi khi cô lấy chồng, mỗi tháng sẽ hai mươi đồng, cả nhà cô quần quật cả năm cũng chỉ kiếm từng đó tiền. Cứ thế, Kiều Tuyết cũng bài xích đối phương là một đàn ông ba mươi tuổi còn mang theo hai đứa con riêng, đến lúc đó cô sẽ quản lý gia đình, cô bụng cho mấy đứa nhỏ miếng ăn, miễn là chúng c.h.ế.t đói là , thể thấy Kiều Tuyết bản chất cũng chẳng lành gì.
Công xã vốn dĩ cũng xa, những còn kịp trò chuyện xong đến nơi. Kiều Mạch xuống xe liền thẳng đến hợp tác xã mua bán, chỗ khác dạo chơi, nhưng công xã ngoài bưu điện, một hợp tác xã mua bán, một trường học thì chẳng còn gì khác, bình thường nhu cầu gì khác đều huyện thành mua.
Đến hợp tác xã mua bán, Kiều Mạch cũng nhanh chóng tất. Cô mua một chiếc phích nước nóng, mua thêm vài kim chỉ may vá thường dùng, một chiếc phích nước nóng tiêu tốn của Kiều Mạch hai đồng năm hào cùng hai phiếu công nghiệp. Thấy nến, cô mua một gói nến, một gói mười cây nến, tốn năm hào cần phiếu.
Ra khỏi cửa hợp tác xã mua bán, lúc thấy Kiều Tuyết theo một phụ nữ trung niên, chắc hẳn đó chính là bà mối. Khi Kiều Tuyết thấy Kiều Mạch, cô ngẩng cao đầu, đắc ý bỏ . Kiều Mạch đối với hành động của Kiều Tuyết ngoài việc thấy nên lời thì cũng chẳng nghĩ gì khác.
Mua sắm xong trời còn sớm, Kiều Mạch nghĩ khi về nhà sẽ lên núi xem , về cũng xe bò nữa, xe bò còn đợi đến mười hai giờ rưỡi, dù từ nhà cũng chỉ mất nửa tiếng bộ, Kiều Mạch liền thẳng về. Hơn nữa cô mua phích nước nóng, khác thấy, nếu khác hỏi phiếu công nghiệp ở thì tìm cớ thoái thác, cô là một cô nhi, nhất nên giữ kín đáo, trải qua mười mấy năm một cách yên .
Về đến nhà, cô tiên đến gian nhà phía đông xem lũ gà vịt , giờ chúng lớn thêm hai vòng, lớp lông tơ đây cũng rụng hết và mọc lông vũ mới. Số gà vịt cô mua c.h.ế.t con nào, một phần là vì tháng tư gian nhà phía đông tương đối ấm áp hơn bên ngoài, hơn nữa Kiều Mạch chăm sóc , mỗi ngày đều cho chúng uống nước đun sôi, dù là nước ấm nước lạnh, chỉ cần đun sôi thì thể phòng bệnh hiệu quả, bình thường ở bên ngoài Kiều Mạch cũng ít bắt sâu bọ mang về cho chúng ăn, dinh dưỡng vẫn đảm bảo.
Kiều Mạch nắm mấy nắm rau dại ném , mới đeo đồ đạc lên núi lên. Trên đường lên núi còn gặp mấy thanh niên trí thức, giờ họ phơi nắng còn trắng như lúc mới đến nữa, nhưng vẫn thể thấy trắng hơn trong thôn một chút. Kiều Mạch quen họ, liền thẳng.
Hôm nay Kiều Mạch đổi một chỗ khác để lên núi, cô định chặt mấy cành cây chắc chắn một chút, đây cô định xây một chuồng gà ở sân , vẫn còn thiếu ít cành cây, hôm nay chặt thêm một ít về là thể bắt đầu thi công.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-den-dong-bac-nhung-nam-sau-muoi/chuong-16-ngay-nghi-cua-doi-vien.html.]
Đến trưa, Kiều Mạch cảm thấy cành cây chặt gần đủ dùng, cái gùi đầy, những cái còn thì dùng dây buộc kéo về nhà. Ăn cơm xong cô định hỏi chị dâu Tú Lan và Kiến Quân thời gian giúp cô quây cái chuồng gà .
Đợi ăn cơm trưa xong, Kiều Mạch dọn dẹp bát đũa đến nhà chị dâu Tú Lan, chỉ vài bước chân là tới.
“Chị dâu, nhà ạ?” Kiều Mạch ở cửa nghiêng cổ hét trong sân.
“Ơ, đây đây, mau .” Lưu Tú Lan tiếng Kiều Mạch liền đặt bộ quần áo vá víu giường đất xuống, chuẩn giày xuống giường.
Kiều Mạch , liền nhấc chân sân, “Chị dâu, em trong , em đến tìm chị và Kiến Quân chút việc.”
“Việc gì thế?” Lưu Tú Lan vén rèm hỏi.
“Là thế chị dâu, em quây một cái chuồng gà ở sân nhà em, nhưng việc em tự , nên hỏi chị và Kiến Quân rảnh qua giúp em một tay ạ.”
“Việc phiền gì, Kiến Quân của em đang ở nhà, chị sân gọi .” Vừa xong liền định nhấc chân sân .
“Khoan chị dâu, chị giúp em việc em một yêu cầu, nếu chị đồng ý thì hãy qua đó, nếu chị đồng ý thì em còn mặt mũi nào tìm hai giúp đỡ nữa.” Kiều Mạch vội vàng kéo Lưu Tú Lan .
“Sao giúp đỡ mà còn yêu cầu thế, em , yêu cầu gì mà cứ vẻ nghiêm trọng thế, haha.” Lưu Tú Lan khuôn mặt nhỏ căng thẳng của Kiều Mạch chọc .
“Chị dâu, em nghĩ hai giúp em việc, em trả tiền công cho mỗi một hào…” Lời còn dứt Lưu Tú Lan ngắt lời.
“Trả tiền gì chứ, hàng xóm láng giềng giúp đỡ là điều nên , em mà khách sáo như chị dâu đồng ý Mạch Tử.” Chị dâu Tú Lan Kiều Mạch khách sáo như thì sốt ruột.
“Ôi chị dâu đừng vội, chị em , nếu chỉ quây một cái chuồng gà thì thôi , nhưng em còn việc khác cần hai giúp nữa, việc một ngày nửa ngày cũng xong, em thể ngày nào cũng phiền hai qua giúp công chứ, nên, em trả tiền là đúng , nếu em lấy mặt mũi mà ngày nào cũng gọi hai qua giúp việc chứ.” Kiều Mạch vội vàng giải thích.
“Còn việc ? Còn việc gì nữa?” Lưu Tú Lan nghi ngờ hỏi.
“Chị dâu cứ qua đó em với hai , bây giờ em cũng giải thích rõ , nhưng hai qua đó thì đồng ý yêu cầu của em nhé, nếu em sẽ tìm khác đấy.” Kiều Mạch một hai câu cũng giải thích rõ , đợi xây xong chuồng gà sẽ với họ.
“ chị và Kiến Quân chỉ nghỉ hôm nay thôi, bình thường còn công điểm nữa.” Lưu Tú Lan thì đồng ý, bình thường trong nhà cũng chẳng thu nhập gì, một ngày một hào cũng ít, còn nhiều hơn cả kiếm công điểm, nhưng nếu kiếm công điểm thì lương thực nhà cô chia sẽ ít , nên công điểm vẫn kiếm.
“Chị dâu, bình thường chị và Kiến Quân cứ công điểm bình thường, giờ qua giúp em một lúc là , hôm nay hai lâu thì mỗi một hào, đợi đến mai bắt đầu công điểm thì em sẽ trả hai tổng cộng một hào một ngày, chị thấy thế nào ạ.”