Xuyên không đến Đông Bắc những năm sáu mươi - Chương 12: Phát Tài Rồi ---
Cập nhật lúc: 2025-11-12 06:43:26
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong đó, một đại nương tính tình thẳng thắn, liền trực tiếp hỏi Kiều Mạch bán .
"Thưa đại nương, cái cháu để bán, thịt còn việc khác cần dùng ạ..." Kiều Mạch giả vờ khó xử, lắp bắp.
"Ôi chao, chẳng cô tìm thấy , thịt cô bán cho chúng thì cô cũng cõng về thôi, thế thì mệt lắm chứ."
Cứ thế, sự thuyết phục của các bà cô, Kiều Mạch cuối cùng cũng chịu thua.
"Nói nhé, thịt của là thịt tươi đấy, kém gì thịt ngoài chợ , một cân 1 đồng 5 hào cần phiếu, hoặc một cân 1 đồng kèm theo một phiếu, phiếu gì cũng ." Kiều Mạch giá khi bắt đầu bán thịt. Hai bà cô chê đắt, Kiều Mạch bỏ .
"Ối ối ối, con bé , ." Một bà lão kéo Kiều Mạch .
"Các bà thành thật, thịt của rẻ , vốn dĩ cũng định bán, xem các bà cũng thật lòng mua, mua thì đây, giữ mang về tự ăn cũng ." Kiều Mạch giận dỗi bướng bỉnh . Thị trường khi thịt thì là 1 đồng một cân thịt kèm theo một cân phiếu thịt, thịt lợn rừng của Kiều Mạch tuy thể so với lợn nhà nuôi, nhưng giá cũng thể quá thấp . Nếu ở chợ đen thì giá còn tăng gấp đôi, nhưng chợ đen quá nguy hiểm, dễ bắt, Kiều Mạch thà chịu khó bán lẻ còn hơn dính dáng đến chợ đen.
"Con bé ... thôi , nãy là của bà, con đừng giận nhé, bà đây chẳng qua là thói quen trả giá thôi mà. Chúng cứ bán đúng giá nhé." Bà cô chê đắt vội vàng xin Kiều Mạch, còn cách nào khác, bà thực sự cần thịt, mà giá Kiều Mạch bán cũng hề đắt. Thời buổi ai mà chẳng thèm thịt chứ, tình thế mạnh hơn , bà hạ một chút cũng mất mặt.
Thế là 24 miếng thịt Kiều Mạch mang đến còn khỏi khu vực sáu bảy bà lão chia mua hết. Có mua ba miếng, mua bốn năm miếng, mấy bà lão đó cũng sợ lỡ chuyến thì còn cơ hội nữa, ai cũng lợn rừng khó săn đến mức nào.
Nửa tiếng , Kiều Mạch đút túi đầy tiền và phiếu bước khỏi khu tập thể. Tìm một góc khuất, cô nhanh nhẹn cởi áo khoác, tháo khăn quàng cổ, tóc tết thành hai b.í.m ngẩng cao đầu từ cửa khu tập thể.
Lúc , Kiều Mạch đếm xem thịt kiếm bao nhiêu tiền, nhưng cô dám, lỡ gặp kẻ trộm phố thì coi như xong, đành kiên nhẫn đợi về nhà mới đếm. Lúc mười một giờ , cô còn đến chợ phiên công xã Hạnh Lâm xem gà con và vịt con . Muối và xì dầu cần mua ở huyện, giá cả đều như , mua sớm cõng nặng, thà hợp tác xã mua bán ở công xã mua luôn một thể.
Mười hai giờ, Kiều Mạch đến công xã, lúc chợ vắng . Kiều Mạch cũng dám chần chừ lâu, đến một quầy bán gà con vịt con, hỏi giá. Gà con 8 xu một con, vịt con 1 hào một con, quầy nào cũng cùng một giá. Lần Kiều Mạch so sánh giá ba nơi, vì cô cách chọn gà con vịt con, khi chọn đều dựa trực giác. Cuối cùng, cô mua 10 con gà con và 6 con vịt con, bỏ 1 đồng 4 hào. Cô đặt tất cả gà con vịt con cái gùi lót cỏ dại, lấy chai xì dầu , hợp tác xã mua bán mua muối và xì dầu.
Vừa hợp tác xã mua bán, cô còn gặp góa phụ họ Tôn trong làng. Đây là đầu tiên Kiều Mạch gặp bà kể từ khi xuyên . Lần bà là đầu tiên đến chợ phiên công xã, xe bò về nhà Kiều Mạch các thím trong làng buôn chuyện về bà . Quả thật, góa phụ ai cũng còn nét phong tình , trong cái thời đại mà hoặc gầy như cọng giá đỗ hoặc béo phù thủng, bà hình nảy nở, đúng là da thịt.
Kiều Mạch đang mải mê ngắm nghía thì góa phụ họ Tôn thấy Kiều Mạch. Bà chào Kiều Mạch, Kiều Mạch cảm giác lúng túng như bắt quả tang, thấy như kẻ rình mò.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-den-dong-bac-nhung-nam-sau-muoi/chuong-12-phat-tai-roi.html.]
"Chị dâu, chị cũng đến mua đồ ." Kiều Mạch xòa .
"Phải đó, Mạch Tử, cháu mua gà con ?" Góa phụ họ Tôn thấy tiếng gà con kêu trong gùi của Kiều Mạch, nhưng gần xem. Cảm giác giữ cách khiến Kiều Mạch chút thiện cảm.
"Vâng chị dâu, chẳng trời ấm lên , em nghĩ là nuôi hai con, đến lúc đó cũng coi như thêm một khoản thu nhập."
Sau khi trò chuyện vài câu, góa phụ họ Tôn , đồ của bà mua xong khi Kiều Mạch . Còn Kiều Mạch thì nhân cơ hội dạo một vòng hợp tác xã mua bán.
Thấy khăn mặt, ừm, nhà đang thiếu hai cái, cái mà nguyên chủ dùng đây sắp thành giẻ rách , một cái khăn mặt kèm theo một thước phiếu vải? Khoan , mua vội, cái khăn ở nhà cô thấy còn dùng một thời gian nữa; Thấy phích nước, cái thực sự cần, nhưng cái chỉ cần tiền, còn cần kèm theo hai phiếu công nghiệp, , mua , mua ; Thấy xà phòng, ôi, cái thể mua, một cục xà phòng 1 hào, rửa tay giặt quần áo đều sạch sẽ...
Cuối cùng, khi Kiều Mạch khỏi hợp tác xã mua bán, chỉ mua muối và xì dầu, mà còn mua hai cục xà phòng, năm cuộn giấy vệ sinh (lúc giấy vệ sinh vẫn còn màu hồng), cùng một bàn chải đ.á.n.h răng và một tuýp kem đ.á.n.h răng. Ví tiền hụt mất 3 đồng 5 hào. Khi mua kem đ.á.n.h răng, Kiều Mạch kìm mà nhếch môi, tuýp kem đ.á.n.h răng đắt thật, một tuýp 1 đồng 8 hào, hèn chi nhiều đ.á.n.h răng. Những gia đình đông , chỉ riêng tiền mua kem đ.á.n.h răng là một khoản chi lớn . Còn Kiều Mạch, một thanh niên ưu tú đến từ thế kỷ 21, chịu đựng đến giới hạn việc súc miệng bằng nước muối mỗi ngày, nhân cơ hội vội vàng mua luôn cả bàn chải và kem đ.á.n.h răng.
…
Về đến nhà, Kiều Mạch đặt gà con và vịt con gian nhà phía đông. Trong nhà ấm hơn bên ngoài một chút, cũng sợ chúng chạy lung tung. Cô tìm một cái bát sứ vỡ đổ một ít nước, đó trộn một chút hồ bột ngô cho chúng ăn. Thấy chúng đều thể chạy đến ăn, Kiều Mạch mới yên tâm, đó để ý đến chúng nữa.
Kiều Mạch khi nhà cài chốt cửa chính bên trong, còn chèn thêm một khúc gỗ, nên bây giờ cô thể buồng trong, đếm xem hôm nay kiếm bao nhiêu tiền! Chỉ thấy Kiều Mạch khoanh chân phản, mặt bày lộn xộn một đống tiền và phiếu. Với tư cách là một kế toán, Kiều Mạch thấy những tờ tiền phẳng phiu như khó chịu, nên cô đang lượt cầm từng tờ lên vuốt phẳng. Sau đó, những tờ phiếu cũng Kiều Mạch lượt vuốt phẳng. Đến khi đếm xong tiền, bình tĩnh như Kiều Mạch cũng kìm mà reo lên, hôm nay cô kiếm tổng cộng 61 đồng 5 hào! Đây là một khoản tiền lớn đó, nguyên chủ năm ngoái việc quần quật cả năm cuối năm mới chia hơn 10 đồng, mà bây giờ cô kiếm 61 đồng 5 hào, Kiều Mạch thể vui mừng cho .
Sau đó Kiều Mạch bắt đầu xem những phiếu tem hôm nay, 4 thước phiếu vải, một phiếu rượu, nửa cân phiếu đường, một phiếu t.h.u.ố.c lá, nửa cân phiếu dầu hỏa, nửa cân phiếu bánh kẹo, hai phiếu công nghiệp. "Phát tài , phát tài , bán thịt đúng là kiếm tiền thật, vẫn thể tiếp tục mà." Khóe miệng Kiều Mạch ngừng nhếch lên, đợi vui đủ , cô gói kỹ tiền và phiếu , cùng với tiền đây, cất một khe hở trong tủ kang.
Kiều Mạch cảm thấy chỗ cất tiền đây an , nên khi ẩn qua mùa đông, cô tạo một ngăn bí mật ở tủ kang phía sát tường, chuyên dùng để cất tài sản riêng của . Người bình thường thực sự sẽ tìm thấy nơi .
Mèo Dịch Truyện
Cất tiền xong, Kiều Mạch bắt đầu suy tính khi nào sẽ huyện một chuyến nữa, cô cũng bán sớm thịt khô của . Cô sắm thêm một ít đồ dùng cho gia đình, thì dùng thịt để đổi phiếu, về việc nông thôn , Kiều Mạch cảm thấy điểm chính là phiếu tem phát ít, phiếu thì nhiều thứ mua cũng mua .
Phàn nàn đủ , Kiều Mạch liền tự một bữa trưa để ăn buổi chiều, đó sân chuẩn gieo hạt giống rau. Tháng Tư , nhiều loại rau thể trồng , Kiều Mạch đó đến nhà chị dâu Tú Lan và bà cô thứ hai để đổi nhiều hạt giống.