Xuyên không đến Đông Bắc những năm sáu mươi - Chương 10: --- Sửa mái nhà
Cập nhật lúc: 2025-11-12 06:43:24
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Rét nàng Bân se sắt, sáng Kiều Mạch vẫn lạnh run , lấy bộ quần áo ủ ấm cả đêm từ trong chăn mặc, vệ sinh cá nhân xong liền nhanh nhẹn cho lợn ăn.
3.[Khi cho lợn ăn xong bước , vặn thấy chú hai bước khỏi văn phòng.
“Chú hai, chú ăn cơm ạ?” Kiều Mạch dừng bước, chào chú hai.
“Ăn , cháu cho lợn ăn xong ?” Chú hai thấy là Kiều Mạch, tẩu t.h.u.ố.c rút liền cài thắt lưng, định hỏi thăm tình hình gần đây của đứa cháu . Tuy sống cùng làng, nhưng bình thường con bé cũng chẳng mấy khi sang nhà, ngoài thỉnh thoảng gặp ở văn phòng thì chẳng mấy khi gặp .
“Vâng, cháu cho ăn xong, chú hai, cháu nhờ chú giúp một việc ạ.” Kiều Mạch mở lời.
“Việc gì, cháu .” Lần chú hai tò mò, bình thường con bé chẳng mấy khi phiền ai, là mùa đông năm ngoái đến nhà mua lương thực, gặp khó khăn gì .
“Mái nhà phía đông nhà cháu sập , nên cháu nhờ chú hai tìm mấy giúp cháu sửa , đến lúc đó trả tiền cũng , mời cơm cũng ạ.” Kiều Mạch tự việc sửa mái nhà, cô cũng .
“Việc , thôi, lát nữa chú sẽ tìm mấy sang nhà cháu giúp cháu . Chú mà , mái nhà nhà cháu đáng lẽ sửa từ lâu , nhà cửa đàng hoàng mà sập thì cái thể thống gì, để lâu là đến cả tường vây cũng dùng nữa.” Chú hai là việc liền nhanh chóng đồng ý. Kể từ khi em trai ông qua đời, hai con thím tự lo liệu cuộc sống khó khăn , mấy năm mất mùa, cũng chẳng tiền lương thực mà thuê sửa. Ngôi nhà vẫn nên sửa sớm thì , nếu thì nửa ngôi nhà còn cũng sẽ ảnh hưởng.
…
Chú hai việc nhanh chóng, buổi trưa Kiều Mạch cho lợn ăn xong trở về, thấy mấy đàn ông vạm vỡ cầm dụng cụ đợi ở cửa nhà cô. Có ba họ con nhà chú hai (đại gia) là Kiều Đông, Kiều Tây, Kiều Bắc; hai họ con nhà chú hai (nhị đại gia) là Kiều Giang, Kiều Hải; cùng với Nhị Trụ, Kiến Quân, đều là những cùng thế hệ với Kiều Mạch.
“Các , các đến từ khi nào, đợi lâu ạ?” Kiều Mạch vội vàng tiến lên chào hỏi, lấy chìa khóa mở cửa.
“Không lâu , bố bảo nhà em cần sửa mái nhà, gọi mấy em bọn sang đây. Bố dặn với em, vì là việc trong giờ lên công điểm, nên đến lúc đó sẽ tính cho Kiến Quân và Nhị Trụ mỗi nửa ngày công là năm công điểm, còn bọn thì cần. Công điểm của họ đến lúc đó sẽ khấu trừ công điểm của em.” Kiều Giang gãi đầu, truyền đạt rõ ràng ý kiến của chú hai.
“Thế thì , các cũng lỡ buổi lên công điểm mà, thể tính công điểm .” Kiều Mạch thông minh, chú hai ý gì. Năm tháng tiền và lương thực đều quý giá, ngược công điểm đáng giá bằng. Chú hai ngay cả chuyện cũng nghĩ đến cho cô. mấy họ cũng là những nuôi gia đình, thể để họ chịu thiệt , mấy chục công điểm cô vẫn trả .
“Không em gái, cứ việc .” Vừa , liền gọi mấy bắt đầu đắp gạch mộc. Những viên gạch mộc để đắp tường, mà là khi đắp xong phơi khô sẽ mang đến văn phòng đại đội. Hiện tại họ ước chừng cần bao nhiêu viên gạch mộc, sẽ sang bên đại đội lấy về, cứ thế lấy đắp, lỡ việc chiếm của công. Còn rơm rạ, những thứ cần dùng công điểm để đổi, năm cân rơm rạ một công điểm, cũng coi như công bằng với các xã viên, nếu thì những thích tham vặt sẽ lấy nhiều rơm rạ, còn những thực sự cần mà dùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-den-dong-bac-nhung-nam-sau-muoi/chuong-10-sua-mai-nha.html.]
Đắp xong gạch mộc thì kéo gạch mộc sẵn và rơm rạ về. Trước tiên nâng xà nhà lên lắp , đông thì sức mạnh lớn, mấy thanh niên khỏe mạnh chỉ trong một buổi chiều sửa xong mái nhà. Chiếc giường sưởi bằng đất đây cũng dỡ bỏ, chiếc giường đất hỏng quá nặng, thể sửa chữa nữa. Kiều Mạch thì cho trót, trực tiếp cho tháo dỡ luôn, dù bây giờ cô sống một , ngủ ở chiếc giường sưởi trong buồng trong là đủ .
Làm xong việc, Kiều Mạch bưng ba bát nước nóng to, mời mấy uống. Không cô lấy thêm, chỉ là hiện tại nhà cô chỉ ba cái bát, thêm nữa. May mà cũng để bụng, mỗi một ngụm uống xong liền chuẩn về nhà.
“Thật là phiền mấy , trong nhà cũng chẳng gì ngon để đãi khách, mấy mang chút khoai lang khô về cho mấy đứa cháu của em ăn vặt nhé.” Vừa cô nhét túi mỗi một nắm khoai lang khô lớn, những miếng khoai vàng óng thích mắt.
“Em gái gì , công , em đưa đồ cho.” Nhị Trụ, một đàn ông to lớn, ngại đôi co với một cô gái nhỏ, chỉ đành lùi ngăn cản, nhưng Kiều Mạch thực lòng cho, tốc độ tay của cô nhanh hơn Nhị Trụ khá nhiều.
Cứ thế, với túi quần cồm cộm khoai lang khô trở về nhà. Giờ lương thực quý giá bao, dù là khoai lang nhà nào cũng , cũng chẳng mấy ai nỡ phơi thành khoai lang khô như . Về chuyện , cả hai bên đều hài lòng, cũng cảm thấy cô em Kiều Mạch quá hào phóng, chuyến việc hề lỗ chút nào.
Đợi tiễn những em họ , Kiều Mạch phòng phía đông của xem xét một lượt, sờ cằm nghĩ cách tận dụng căn phòng . Cô kiếm tiền, đến phát điên , trong tay chỉ còn đến hai mươi đồng, điều khiến cô cảm thấy bất an. Tục ngữ câu: "Trong tay lương thực, lòng lo lắng." Giờ cô lương thực cũng nhiều, tiền cũng chẳng còn mấy, mà bất an cho ?
Mèo Dịch Truyện
Cứ như , khi Kiều Mạch vẫn còn đang nghĩ cách kiếm tiền thì cỏ xanh hơn, rau dại cũng nhiều hơn, đất tự lưu cũng cần gieo hạt giống rau .
Mỗi ngày, khi thành nhiệm vụ cho lợn ăn, Kiều Mạch sẽ cắt hai gùi rau lợn, cô cắt nhiều, kiếm hai công điểm là xong việc, cô còn việc khác , bận rộn lắm. Cô cố gắng cắt rau dại, phơi khô để tích trữ thật nhiều, mùa đông xem thể tìm cơ hội huyện hoặc thành phố gần nhất bán . Cô còn trồng rau ở sân nhà , sân thì trồng lương thực. Cứ thế, mỗi ngày cô đến tối mịt, thịt béo lên trong mùa đông thì sút sạch , nhưng thể chất thì ngày càng hơn, Kiều Mạch thể cảm nhận cơ thể càng ngày càng sức.
Cô còn lén lút cứ hai ba ngày kiểm tra cái bẫy đặt gần đỉnh núi. , cách đây lâu Kiều Mạch đào hai cái bẫy núi. Lúc , các loài động vật cũng ngoài tìm kiếm thức ăn. Cô đào bẫy khá sâu, bên cắm đầy những khúc gỗ và tre nhọn hoắt. Phải thì cho vạn sự sai sót, bẫy nông thì động vật dễ chạy thoát, gỗ và tre đủ nhọn thì động vật sẽ c.h.ế.t hoặc thương.
Đừng coi thường hai cái bẫy , Kiều Mạch thu hoạch năm con thỏ, ba con gà rừng và một con hoẵng ngốc thông qua chúng. Gà rừng núi tương đối nhiều, nhưng chúng bay, con dù rơi bẫy vẫn thể vỗ cánh bay , nên lượng bắt tương đối ít hơn. Trong các con mồi , Kiều Mạch ăn hai con thỏ, một cái đùi hoẵng, còn đều lột da rút gân phơi khô, phết một lớp muối lên để bảo quản lâu hơn. Cô dự định mấy hôm nữa sẽ huyện xem bán .
Chiều nay, Kiều Mạch đeo gùi hướng về phía cái bẫy. Leo núi nhiều , giờ cô thể một mạch leo đến chỗ đào bẫy mà cần nghỉ lấy một . Còn hai mươi mét nữa thì tới nơi, Kiều Mạch thấy tiếng lợn rừng kêu. Cô tức thì thoắt một cái trèo lên cây. Hiện tại dù thể chất cô khỏe hơn nhiều, nhưng dù cũng đạt đến trình độ thể chống chọi với lợn rừng. Trên cây, Kiều Mạch nín thở quan sát xung quanh. Năm phút trôi qua, vẫn chỉ thấy tiếng lợn rừng kêu mà thấy bóng dáng con lợn rừng .
Sau một hồi đắn đo suy nghĩ, Kiều Mạch quyết định vẫn là đến chỗ bẫy xem . Nếu gì thì về nhà ngay. Đã đến tận cửa bẫy , một cái thì coi như phí công leo núi. Thế là Kiều Mạch nhẹ nhàng trượt xuống từ cây, cẩn thận hết sức gây tiếng động, từ từ tiến về phía cái bẫy.
Càng , tiếng lợn rừng kêu càng lớn, một ý nghĩ khó tin chợt hiện lên trong lòng: "Không chứ? Không thật sự lợn rừng rơi bẫy chứ!" Kiều Mạch kìm nén sự phấn khích trong lòng, cố gắng bình tâm trạng bất an của , cuối cùng khi đến cách cái bẫy hai mét thì cô thấy một góc con lợn rừng lộ trong bẫy.