Xuyên đến thập niên 70 làm cá muối trồng rau phát tài - Chương 97: Xử lý ---

Cập nhật lúc: 2025-11-11 04:19:46
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Nói đến, hôm nọ thấy bác sĩ Trương tiêm cho bố thằng Nhị Trụ, tay ông run còn hơn sàng thóc, cuối cùng vẫn là chị giữ chặt để ông tiêm ?” Một cô y tá nhỏ .

 

Y tá Vương đỏ mặt, khạc một tiếng: “Con bé , cái gì cũng ! Bác sĩ Trương là mới đến, còn căng thẳng, cô đừng bừa!”

 

Một cô y tá nhỏ khác trêu chọc : “Tiểu Vương, chị ý với bác sĩ Trương mới đến ?”

 

“Đâu… , đừng bậy nha…” Y tá Vương đỏ mặt như đ.í.t khỉ.

 

Ngay khi ba đang chuyện rôm rả, đột nhiên thấy một cái đầu ló , khiến họ suýt nữa thì hét toáng lên.

 

“Cô… cô là cô giáo nãy ? Sao cô ở đây?”

 

, cái đầu ló lén họ tám chuyện chính là Vân Đinh, cô đang say sưa!

 

Chuyện bát quái phân biệt dịp nào, nào! Có thì bát quái.

 

“Hì hì… Đứa bé ngủ , rảnh quá nên ngoài dạo thôi mà! Nào… Các chị, hạt dưa đây, mua xong, ăn chút , các chị cứ tiếp tục , thôi là .”

 

Ba cô y tá nhỏ ban đầu còn ngại dám nhận hạt dưa của cô, nhưng Vân Đinh trực tiếp nhét tay họ, thế là họ cũng nhận. Chẳng mấy chốc, Vân Đinh quen với họ.

 

“Chị Tiểu Vương ơi, em với chị nha! Chị dù thích cũng thể quá vồ vập, chị tìm hiểu nhân phẩm của , đó mới đến gia đình, cái là chính yếu đó, vẫn con trai sợ chọn sai nghề, con gái sợ gả nhầm chồng.”

 

“Ồ! Tiểu Vân, cô bé tuy còn trẻ mà nhiều ghê ha! Haha…”

 

“Đó là vì hai năm nay cháu về nông thôn, ở làng chứng kiến ít , những gia đình , kết hôn xong là y như một bãi lông gà, hối hận cũng vô ích.”

 

“Chẳng lẽ cái chính đàn ông ?”

 

Vân Đinh lắc đầu: “Chị nghĩ xem! Cho dù đàn ông đến mấy, nhưng bố , đều là những khó ăn ở, chị phiền ? Lâu dần, còn ảnh hưởng đến tình cảm vợ chồng của hai nữa.”

 

“Ồ, cô giáo Tiểu Vân của chúng thật giỏi giang.”

 

“Hì hì… cũng thường thôi mà!” Vân Đinh kiêu ngạo hếch đầu.

 

Vân Đinh chuyện với họ lâu, nhanh đó trở phòng bệnh để xem Triệu Hồng Thăng.

 

Khi cô , Triệu Hồng Thăng vẫn tỉnh giấc, cô cũng quấy rầy, nhẹ nhàng kéo ghế xuống.

 

Truyền dịch xong, cơn sốt nhanh chóng hạ xuống. Khi Triệu Hồng Thăng tỉnh , Vân Đinh từ bên ngoài trở về, tay xách hai cái cặp lồng cơm.

 

“Tỉnh ? Cảm thấy thế nào?”

 

“Đỡ hơn nhiều , cô Vân, mấy giờ ạ? Chúng thể về ?”

 

“Gấp gì? Dậy ăn no .”

 

Triệu Hồng Thăng cũng hiểu tính cách của Vân Đinh, một là một hai. Cậu ngoan ngoãn nhận cặp lồng cơm, ăn hết bát hoành thánh, đến cả nước dùng cũng uống sạch bách. Cậu nhớ rõ bao lâu ăn món nào ngon như .

 

Nước mắt nhòe mắt , trái tim nóng rực, sẽ mãi mãi nhớ cho sự ấm áp và giúp đỡ.

 

Vân Đinh thấy nhưng vạch trần , con trai mà! Cũng cần giữ thể diện.

 

“Cô Vân, hôm nay tổng cộng hết bao nhiêu tiền ạ? Cô cho cháu một cái giấy nợ ! Sau cháu nhất định sẽ trả cô.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-den-thap-nien-70-lam-ca-muoi-trong-rau-phat-tai/chuong-97-xu-ly.html.]

 

“Ngốc quá, tiền , đương nhiên là trả, nhưng mà, cháu trả, cô tự nhiên sẽ tìm chi tiền , cháu đừng lo lắng nữa.”

 

“Họ sẽ đưa cho cô .”

 

Triệu Hồng Thăng , Vân Đinh là sẽ tìm bố để trả tiền.

 

Người đó, sớm quan tâm đến sống c.h.ế.t của , thì thể giúp chi tiền t.h.u.ố.c men chứ?

 

20. “Cô cả đống cách, cháu đừng lo nữa.”

 

Tiền t.h.u.ố.c men thực cũng bao nhiêu, chỉ hơn ba đồng thôi, Vân Đinh đặc biệt nhờ bác sĩ kê đơn chứng nhận rằng đứa trẻ cần bồi bổ dinh dưỡng, cô tranh thủ chút tiền dưỡng chất cho Triệu Hồng Thăng mới .

 

Vân Đinh thấy hạ sốt, tinh thần cũng khá , nên cũng dẫn về. Lúc cũng mới hơn bốn giờ.

 

Tuy cô lái xe giỏi lắm, nhưng vẫn khập khiễng đưa Triệu Hồng Thăng về đến Đại đội Hắc Thổ.

 

Vân Đinh trực tiếp để Triệu Hồng Thăng chỉ đường, thẳng đến nhà Đại đội trưởng Đại đội Hắc Thổ, nhưng lúc tan , ông nhà.

 

Vân Đinh trực tiếp móc hai viên kẹo trái cây, bảo cháu gái của Đại đội trưởng gọi ông về. Cô bé nhận kẹo, vui vẻ chạy tìm .

Mèo con Kute

 

Chuyện hôm nay, Đại đội trưởng cũng , lúc cũng hiểu , cô giáo của Triệu Hồng Thăng tìm ông, chắc là ông giúp đỡ giải quyết.

 

“Hồng Thăng, cháu thế nào ? Đỡ hơn ?”

 

Triệu Hồng Thăng định , Vân Đinh .

 

“Đại đội trưởng, chào ông, là cô giáo của Triệu Hồng Thăng, đứa bé , thật đáng thương, nếu hôm nay chúng thấy nó đến trường mà đến xem thử, lẽ giờ mất mạng , ông xem những vết thương của nó, hôm nay đưa nó đến bệnh viện tốn ít tiền, tiền , do bố nó chi trả ạ?”

 

“Chuyện , hôm nay cũng tìm bố nó và kế nó để giáo d.ụ.c một trận, sẽ cắt cử để ý họ nhiều hơn, để Hồng Thăng đ.á.n.h nữa. Tiền t.h.u.ố.c men , bây giờ sẽ dẫn cô đến đó, bắt họ trả cho cô.”

 

Vị Đại đội trưởng cũng là lương thiện chất phác, nhưng bình thường, trong làng nhiều chuyện lớn nhỏ, ông cũng thể quán xuyến hết việc. Chuyện của Triệu Hồng Thăng, hôm nay ông mới khác mới , nếu cũng sẽ để sự việc phát triển đến mức .

 

Khi Đại đội trưởng dẫn Vân Đinh cùng tìm , Lưu Kim Hoa vẫn đưa tiền, cuối cùng Triệu Ngũ thấy đuối lý, bắt cô móc tiền trả cho Vân Đinh.

 

“À , bác sĩ , đứa bé dạo cần bổ sung thêm dinh dưỡng mới , hao tổn quá nhiều , thì thế ! Lấy mười lăm đồng tiền dưỡng chất giao cho đứa bé, đây là tiền nó xứng đáng nhận, nếu , sẽ đến công xã tìm lãnh đạo Hội Phụ nữ, họ nhất định sẽ can thiệp, đến lúc đó thì chuyện sẽ đơn giản như .”

 

“Mười lăm đồng? Cô cướp luôn ? thấy cô đưa cho đứa bé, mà là cô lấy tiền ? Còn là cô giáo nữa chứ?” Lưu Kim Hoa móc nhiều tiền như , cam lòng?

 

“Hừm~ thật sự thèm mười mấy đồng tiền của cô , tiền , thể đưa cho đứa bé tự giữ hoặc Đại đội trưởng giúp giữ cũng , cô chịu đưa tiền, chúng cứ đến Hội Phụ nữ tìm lãnh đạo, họ chuyên bảo vệ phụ nữ và trẻ em mà.”

 

Lúc nhiều ở nông thôn căn bản hiểu những điều , Vân Đinh , Lưu Kim Hoa sợ, nhưng cam tâm.

 

Cuối cùng, vẫn là Đại đội trưởng , giúp lấy mười lăm đồng, tạm thời gửi ở chỗ Đại đội trưởng, Triệu Hồng Thăng cần dùng thì cứ đến lấy. Triệu Hồng Thăng đồng ý, dân làng đều là nhân chứng, hai bên cứ thế mà thỏa thuận xong.

 

Trước khi Vân Đinh , cô còn cảnh cáo Triệu Ngũ và Lưu Kim Hoa, nếu còn phát hiện họ ngược đãi đứa trẻ, cô sẽ tìm lãnh đạo đến giải quyết. Mọi việc xong xuôi, cô mới đạp xe rời khỏi Đại đội Hắc Thổ.

 

Lúc Vân Đinh , hành động thiện lương hôm nay của cô, sẽ nhận những báo đáp bất ngờ mà cô tưởng.

 

Trở về Đại đội Hướng Dương, tan , thấy cô đạp xe về, đều lên hỏi thăm. Cô sơ qua tình hình về nấu cơm, trải qua chuyện hôm nay, cô cũng mệt phờ !

 

“Chuyện thế nào ?” Dương Thanh Thanh thấy cô đang nấu cơm, cửa đóng, bèn c.ắ.n táo hỏi.

 

 

Loading...