Xuyên đến thập niên 70 làm cá muối trồng rau phát tài - Chương 68: --- Chị Vân của mấy đứa vẫn là chị Vân của mấy đứa chứ sao nữa
Cập nhật lúc: 2025-11-11 04:19:17
Lượt xem: 31
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Chị Tiểu Vân, chị hái nhiều ngải cứu gì thế?”
Vân Đinh dậy đầu , là Tiểu Trụ và hai bạn của bé là Tiểu Hổ Tử và Thiết Trụ.
“Muỗi nhiều quá, chị hái để đuổi muỗi. Ba đứa chạy đây? Bờ sông nguy hiểm lắm.”
“Chúng cháu xuống nước ạ, bà cháu bảo muỗi đốt thì bôi mỡ lợn là .”
Vân Đinh kinh ngạc, bôi mỡ lợn ư? Đây là đầu tiên cô , cô cảm thấy khó chấp nhận.
Mấy năm , một đứa trẻ trong làng c.h.ế.t đuối ở con sông , vì , lớn trong làng nào cũng dặn dò kỹ càng cho con cái bờ sông chơi.
“Không xuống nước thì nhất cũng đừng đến bờ sông, nhỡ may ngã xuống thì .” Vân Đinh nghiêm túc cảnh cáo bọn trẻ.
Ba nhóc con đều gật đầu biểu thị .
Vân Đinh thấy bọn trẻ ngoan ngoãn như , liền lấy kẹo trái cây , mỗi đứa một viên, “Đây, nhanh về nhà !”
“Cảm ơn chị Tiểu Vân, chúng cháu thể giúp chị hái ạ.”
“Không cần mấy đứa , chị xong .”
Cô hái khá nhiều lá ngải cứu , lát nữa sẽ tìm thêm ít lá bạc hà, cho túi đuổi muỗi cùng chắc hiệu quả sẽ hơn.
Ngay lúc , một tiếng "tõm" vang lên sông, bốn đồng thời đầu về phía âm thanh, “Oa… cá!”
Vân Đinh cũng sáng mắt lên, cô lâu ăn cá , mấy lên quốc doanh quán ăn cũng cá cung cấp.
Tuy nhiên, nước sông, dù ở gần bờ sâu lắm, nhưng cá khó bắt quá!
Lại dụng cụ, chỉ mỗi cái gùi, ừm… cách .
“Mấy đứa tránh , xa bờ nước một chút, chị thử xem , nếu bắt thì chúng cùng ăn cá.” Vân Đinh dặn dò bọn trẻ một câu, mới về phía bờ sông.
Vân Đinh tiên đổ hết lá ngải cứu trong gùi để sang một bên, xổm xuống, đưa tay nước sông và thả một chút linh tuyền thủy, lâu , cá ùn ùn kéo đến.
Ba đứa trẻ bên ngoài thấy, sốt ruột thò đầu đến gần hơn, chỉ thấy Vân Đinh nhanh chóng đặt cái gùi xuống nước, lâu , cô vất vả nhấc lên, nhiều con cá đang nhảy nhót tung tăng trong gùi.
“Oa! Chị Tiểu Vân, chị bắt cá !”
Ba đứa trẻ hào hứng chạy tới, quẳng lời dặn dò đến gần bờ sông của Vân Đinh tai.
“Tiểu Trụ, ba đứa mau về lấy thùng .”
“Dạ ạ…”
Không để Vân Đinh đợi lâu, mười phút , ba đứa trẻ mỗi đứa xách một cái thùng gỗ thở hồng hộc chạy tới.
Vân Đinh đổ nửa gùi cá các thùng riêng biệt, hầu hết những con cá đều nặng một đến hai cân, năm con lớn hơn, ước chừng ba cân, và còn nhiều cá con.
Vân Đinh nãy tranh thủ lúc bọn trẻ về lấy thùng, ném một ít cá gian .
Lúc , ba cái thùng cộng cũng gần hai mươi con cá , cũng ít nữa.
Cô chia cho ba đứa trẻ mỗi đứa một con cá lớn ba cân, hai con một đến hai cân, và thêm một ít cá con.
Còn hai con lớn, năm con nhỏ hơn một chút, và cá con đều là của cô, cá con cô định mang chiên, cái tẩm chút bột mì chiên thì ngon tuyệt cú mèo.
Người ở thời đại nào dám ăn sang như , dù là dầu bột mì, đều là những thứ quý giá, thể lãng phí tùy tiện chứ?
Nếu cô gian ở bên cạnh, cô cũng dám phóng khoáng như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-den-thap-nien-70-lam-ca-muoi-trong-rau-phat-tai/chuong-68-chi-van-cua-may-dua-van-la-chi-van-cua-may-dua-chu-sao-nua.html.]
“Mấy con đều là của mấy đứa đấy, nhanh mang về nhà .”
“Chị Tiểu Vân, nhiều quá, cho chúng cháu một con là ạ.” Tiểu Trụ do dự .
“Không , chị còn nhiều lắm mà! Nhanh về ! chỉ một thì bờ sông đấy.”
Cô dặn dò kỹ càng, nếu sợ bọn trẻ vì cá mà lén lút tự bắt cá, lỡ chuyện gì thì cô sẽ mang tội mất.
“Cảm ơn chị Tiểu Vân…” Ba đứa trẻ đồng thanh .
Trở về sân nhỏ, đến cổng thấy tiếng cãi vã vọng từ bên trong, cần cũng là cặp đôi Hà Quân Quân và Lâm Tuyết, đúng là ngày nào yên , Vân Đinh cảm thấy, một cuộc hôn nhân như thật đáng sợ.
Không vì chuyện gì mà cãi , hai còn động tay động chân, căn bản ai can ngăn, bởi vì, đầu tiên đ.á.n.h , Chu Dương, cái đồ ngốc , chạy can, kết quả đập đầu một cục u, xin thì thôi, còn lo chuyện bao đồng, vợ chồng cãi thì liên quan gì đến ?
Hà Quân Quân còn nghi ngờ Lâm Tuyết và Chu Dương gian tình, điều khiến Chu Dương tức đến phát điên, từ đó về , dù họ đ.á.n.h kịch liệt đến mấy, cũng ai thèm quản, tốn công vô ích.
Điều tuyệt vời nhất là, Lâm Tuyết mỗi đ.á.n.h xong, đáng thương chạy đến mặt Lục Gia Ngôn mà lay động.
Nào ngờ Lục Gia Ngôn chẳng thèm cô một cái, còn thấy cô phiền phức kinh khủng, bản còn đang t.h.ả.m hại như ! Đâu tâm trạng mà quản chuyện phụ nữ khác? Huống hồ, đó còn là vợ của khác.
Mối quan hệ giữa Lục Gia Ngôn và Dương Thanh Thanh hiện tại xem như trở về điểm xuất phát.
Lâm Tuyết giờ đây hối hận ngớt, nếu cô kiên quyết kết hôn, lúc mà an ủi Lục Gia Ngôn tử tế, chừng chuyện thuận buồm xuôi gió ?
Vì thế, cô oán hận Dương Thanh Thanh, cho rằng cô chia tay sớm chia tay muộn, cứ đợi đến khi cô lấy chồng mới chia tay, quả thực là tức c.h.ế.t .
Vân Đinh mặc kệ cô nghĩ gì, tự sống là , miễn là đến mặt cô mà gây sự thì thôi.
Vì tiếng cãi vã của hai , những khác ngoài đều ở trong phòng , khi Vân Đinh về, ai thấy cá trong gùi của cô.
Cô định tối nay món cá kho tàu, gọi Dương Thanh Thanh cùng ăn, để "báo đáp" ơn cô cho băng vệ sinh, vốn dĩ cá nấu dưa và cá Tứ Xuyên các thứ, nhưng nghĩ , những món đều là món ăn phổ biến ở hậu thế, chẳng là cho Dương Thanh Thanh rằng cô cũng đến từ hậu thế ?
Hấp cơm gạo trắng, một món cá kho tàu, lấy một ít mộc nhĩ khô và nấm phỉ khô ngâm, trời nóng, một món gỏi mộc nhĩ, xào một món gà rừng hầm nấm phỉ nữa.
Vốn dĩ còn thêm món địa tam tiên, nhưng nghĩ , hai bọn họ, ba món cũng đủ .
Chuẩn xong xuôi, cô đến gõ cửa phòng Dương Thanh Thanh, đối phương nhanh mở cửa.
“Tối nay qua chỗ ăn cơm.” Không đợi Dương Thanh Thanh trả lời, Vân Đinh xong liền trở về, cơm vẫn đang hấp mà! Đừng để khê lãng phí lương thực thì thật đáng hổ.
Lúc Dương Thanh Thanh đến, Vân Đinh xong món cá kho tàu và gà rừng hầm nấm phỉ , mùi thơm thể ngửi thấy từ xa, cô đang món gỏi mộc nhĩ cuối cùng.
“Dương Thanh Thanh, ăn ớt hiểm ?”
“Một chút thì , đừng cho nhiều quá.”
Vân Đinh chỉ cho một chút ớt hiểm và hạt tiêu Tứ Xuyên, tỏi băm, còn thêm chút vừng rang, thơm nức mũi.
“Xong , thể ăn cơm, tự xúc cơm nhé!”
Dương Thanh Thanh cũng khách sáo với cô, tự xúc cơm ăn.
“Cá cô kiếm ở thế?” Dương Thanh Thanh nếm một miếng cá hỏi.
“Con sông trong làng.”
Dương Thanh Thanh ngẩng đầu kinh ngạc cô, “Ở đó cá ư? Cô còn bắt nữa ? Giỏi thật đấy.”
Cô đến đây lâu như từng ai trong làng bắt cá ở con sông đó.
“Hừm… Chị Vân của mấy đứa vẫn là chị Vân của mấy đứa chứ nữa, ha ha…”
Mèo con Kute