Xuyên đến thập niên 70 làm cá muối trồng rau phát tài - Chương 215: --- Phiên ngoại 1: Sinh hoạt thường ngày của gia đình nhỏ
Cập nhật lúc: 2025-11-11 04:22:07
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Mẹ ơi, bố mấy ngày nay ăn kem…”
Tiểu Tinh Tinh năm tuổi với vẻ mặt nghiêm nghị như một lớn tí hon chằm chằm .
“, lời bố …” Tiểu Nguyệt Lượng cũng chống nạnh một bên phụ họa.
“Mẹ ăn một que thôi, ? Hai đứa cũng ăn cùng, chúng , bố sẽ .”
Tiểu Nguyệt Lượng do dự, thực bé cũng ăn…
Tiểu Tinh Tinh thấy em gái sắp thuyết phục, vội vàng : “Không , sẽ đau bụng, bố sẽ tức giận.”
Vân Đinh đứa con trai lớn giống Đoạn Tinh Dã như đúc , thật sự là bất lực vô cùng…
Con gái thật là khó dỗ hơn!
Trời nóng lên, cô ăn đồ lạnh, , ăn nhiều quá, đúng ngày hôm đến kỳ kinh nguyệt, liền đau bụng. Thật khi cô uống nước linh tuyền thì đỡ hơn nhiều , nhưng Đoạn Tinh Dã từ đó trở , quản chặt, ở nhà thì để con cái trông chừng, haizzz... mấu chốt là, Tiểu Tinh Tinh thật sự mãi gì cả...
"Thôi , sách của các con ! Mẹ ăn nữa ..."
Nói xong, cô xoay về phòng, đóng cửa .
"Anh trai, giận ?"
Tiểu Tinh Tinh lắc đầu, cũng quyết định , tuy thằng bé thông minh, nhưng lúc cũng .
Vân Đinh thể vì chuyện nhỏ nhặt mà giận chứ? Cô chỉ là trêu chọc hai đứa nhỏ thôi mà.
Khi hai em đang bối rối, bố của chúng về.
"Bố ơi..." Tiểu Nguyệt Lượng là đầu tiên chạy tới, Đoạn Tinh Dã xổm xuống, ôm con gái, liếc đứa con trai bên cạnh, cũng ôm thằng bé.
Mắt Tiểu Tinh Tinh sáng lên, thằng bé cũng thích bố ôm, nhưng nó thể thể hiện như em gái , Đoạn Tinh Dã đương nhiên hiểu con trai .
"Mẹ ?"
"Bố ơi, chúng con cho ăn kem, hình như giận , về phòng, đóng cửa ..."
"Không , lát nữa bố xem ."
Đoạn Tinh Dã đẩy cửa phòng , đập mắt chính là vợ đang ngửa giường ngủ say sưa.
Anh bất lực một tiếng, uổng công hai đứa nhỏ bên ngoài lo lắng cô giận, ngờ, cô ngủ như chuyện gì.
Vân Đinh mùi thơm đ.á.n.h thức, mơ màng mở mắt, đồng hồ, hơn năm giờ .
Mang dép lê, dụi dụi đôi mắt ngái ngủ khỏi phòng, về phía nhà bếp, thấy đàn ông đang đeo tạp dề nghiêm túc xào nấu, cô khẽ động lòng, tới chỗ , từ phía ôm lấy eo , tựa đầu lưng .
"Em tỉnh ? Chắc đói nhỉ?"
Đoạn Tinh Dã mặc kệ cô ôm, động tác nhanh nhẹn múc sườn kho tàu trong nồi đĩa.
"Không đói, mấy chọc tức no bụng ..."
"Sao chọc tức em ? Đó là vì cho em thôi, mấy ngày kỳ kinh ăn, bình thường thỉnh thoảng vẫn thể ăn mà, ngoan một chút, ?"
Đoạn Tinh Dã nhận , khi Vân Đinh kết hôn với , cô càng ngày càng đỏng đảnh, thích dỗ dành, đôi khi, cảm thấy đang nuôi ba đứa con, nhưng hề thấy phiền.
"Không , còn mấy ngày nữa cơ mà! Hôm nay em chỉ ăn một que thôi, con trai cứ nhất quyết cho."
"Được, lát nữa sẽ nó."
Tiểu Tinh Tinh , bố nó vì dỗ mà đáng hổ để nó gánh cái tội ...
Đợi ăn cơm xong, Đoạn Tinh Dã bắt đầu.
"Tiểu Tinh Tinh, ăn kem, chỉ một que thôi mà, con cứ cản mãi ? Làm vui ."
"Bố ơi, bố..."
"Không cho một que thì con thể cho c.ắ.n một hai miếng, tóm , con nên vui..."
"Hừ... rõ ràng là bố bảo chúng con trông chừng cho ăn, bây giờ đổ cho con, con giúp bố nữa , đáng ghét quá, con bỏ nhà , cái nhà thể ở nữa ..."
Tiểu Tinh Tinh xong, giận dỗi chạy về phòng, thu dọn cặp sách, vác lên vai định .
Vân Đinh thấy thằng bé thật, vội vàng ngăn , "Tiểu Tinh Tinh, muộn thế con ? Bị kẻ bắt thì ?"
"Con đến nhà ông bà nội, con ở với bố thối nữa ."
Xem , thật sự chọc Tiểu Tinh Tinh giận .
"Lỗi của bố, đừng giận nữa..."
"Hừ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-den-thap-nien-70-lam-ca-muoi-trong-rau-phat-tai/chuong-215-phien-ngoai-1-sinh-hoat-thuong-ngay-cua-gia-dinh-nho.html.]
Tuy Tiểu Tinh Tinh cuối cùng thật sự bỏ , nhưng ngày hôm , thằng bé gọi điện cho bà nội, bảo bà đến đón, nó về ở, điều khiến Tào Giai Lệ mừng húm, vội vàng đồng ý.
"Em gái, em đến nhà bà nội ?"
" ơi, chúng với bố."
Mèo con Kute
"Không với ông , ông là đồ xa, chuyên bắt nạt con nít."
Vân Đinh đến cửa, tình cờ thấy, cảm thấy buồn thôi, xem Đoạn Tinh Dã sắp con trai dán mác "chuyên bắt nạt con nít" .
"Khụ khụ..." Cô cố ý gây tiếng động.
"Mẹ ơi..."
"Chúng cùng về nhà bà nội nhé?"
"Hoan hô..."
Thế là, đợi đến khi Đoạn Tinh Dã về nhà buổi tối, trong nhà tối om, vợ con đều ở nhà.
Anh khởi động xe, về phía nhà cũ.
Vừa phòng khách, thấy vợ và hai đứa con mỗi đứa cầm một que kem xếp hàng ghế sofa.
Ông bà nội và bố đều ở đó, họ đang vui vẻ trò chuyện.
Đoạn Tinh Dã bực buồn , ừm, trở thành "tội nhân" .
"Ôi chao... đông vui quá nhỉ!"
Vân Đinh thấy chằm chằm que kem tay , chột rụt , đối diện với ánh mắt nửa nửa của Đoạn Tinh Dã, cô nuốt khan, tiêu , đại ma vương chắc chắn sẽ tha cho cô...
"Con về đây?"
"Mẹ ơi, con thể về ? Vợ con đều bỏ nhà , con thể cứ thế mà ở nhà một chứ?"
"Dù bây giờ cũng là nghỉ hè, cứ để ba con họ ở nhà , cho vui."
Đoạn Tinh Dã nhướng mày, Vân Đinh, cô lập tức rụt rè : "Mẹ ơi, mai chúng con về, Tinh Dã xa quá."
Đoạn Tinh Dã thấy câu trả lời của cô, lúc mới hài lòng.
"Mặc kệ xa đến , dù cũng nó mệt, nó là đàn ông con trai, mệt một chút thì ?"
"Mẹ đúng là ruột của con..."
Buổi tối, khi Vân Đinh một nữa Đoạn Tinh Dã lật qua lật như một con cá muối, trong lòng cô thật sự hối hận! Cái lão già , đúng là đồ ch.ó má...
"Còn dám bỏ nhà nữa ? Hả?"
Anh khẽ c.ắ.n vành tai cô, khiến cô rùng ...
"Không... dám nữa"
"Thế mới ngoan chứ~"
"Còn ăn kem nữa ?"
"Không ăn nữa ..."
"Hừm... hứa thì nhanh đấy, nhưng cứ lời..."
Anh một nữa phủ lên hôn cô, nhiệt độ trong phòng tăng lên, vầng trăng ngoài trời cũng lẳng lặng trốn trong mây.
Cả căn phòng ngập tràn mê hoặc...
Cặp song sinh từ nhỏ chơi với Cao Đoàn, tình cảm tự nhiên cần .
Đoạn Tinh Dã luôn dặn dò kỹ lưỡng, căn dặn con trai , nhất định trông chừng em gái cẩn thận, thể để thằng nhóc Cao Đoàn dụ dỗ cuỗm mất.
Vẫn là Vân Đinh khuyên nhủ Đoạn Tinh Dã một phen, "Con còn nhỏ, gì ? Anh càng thế, trái càng phản tác dụng."
Theo cô, hai gia đình rõ gốc gác của , quan hệ , nếu lớn lên, chúng thể thích , cũng mà!
"Em chỉ cần nghĩ đến Tiểu Nguyệt Lượng gả chồng về nhà khác là trong lòng khó chịu ..."
Vân Đinh: "..."
"Bây giờ còn bé tí tẹo? Hơn nữa, chẳng lẽ cho Tiểu Nguyệt Lượng lấy chồng nữa? Vậy thể ở bên con bé cả đời ?"
"Vậy thì chiêu tế, nhà nuôi nổi..." Nói xong, đột nhiên mắt sáng lên, " , chiêu tế, dụ dỗ thằng nhóc Cao Đoàn về đây..."
Vân Đinh: "..." cạn lời.