Xuyên đến thập niên 70 làm cá muối trồng rau phát tài - Chương 200: --- Đi chơi Thiên An Môn

Cập nhật lúc: 2025-11-11 04:21:51
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khi bố Vân và Lương Đan thấy các món ăn, họ mới tin rằng thật sự học nấu ăn.

 

“Nhìn cũng tệ, mới bắt đầu thế .”

 

“Mọi mau nếm thử ...”

 

“Tiểu Phượng, em cũng mau xuống ăn cơm , đến đây thì đừng câu nệ nữa, chị thích e lệ .” Vân Tinh cố ý dọa cô bé, quả nhiên, xong, cô bé liền dám e dè khách sáo nữa.

 

“Anh cả, lắm, hương vị cũng tạm , cứ thế mà phát huy.” Vân Húc ăn một miếng thịt nhận xét.

 

“Thằng nhóc thối , con cũng học nấu cơm , đừng mỗi việc cả con.”

 

“Mẹ, con bận thế , thời gian mà học ạ?”

 

“Con học, ai nấu cho con ăn, cưới vợ về thể cái gì cũng để hết, con là cưới vợ tìm bảo mẫu? Đàn ông trong nhà thể cứ như ông chủ lớn , thương vợ, thông cảm cho .”

 

Mèo con Kute

Vân Chiêu gật đầu: “Mẹ, con ạ.”

 

“Mẹ, con còn vợ mà! Nói chuyện sớm quá .”

 

“Không thì ? Lắm lời quá, gì thì đó.”

 

“Vâng , em , em nhớ trong lòng.”

 

 

Ăn cơm xong, Vân Tinh liền đưa Tiểu Phượng về tiểu viện của cô , Vân Húc cùng, vì bên chỗ cả phòng nên cứ thế ở đó.

 

“Bố , hai nghỉ ngơi ạ, hôm khác con sẽ đưa hai qua chỗ con xem , tiện thể ngoài dạo. Mai nghỉ một ngày, mốt chúng bên chỗ hai .”

 

“Được, dù cũng khối cơ hội để chơi, con cứ về ! Con đưa Tiểu Phượng về thì hai đứa cũng nghỉ ngơi cho .”

 

Ngày hôm , đợi Vân Tinh sang, cả đưa bố họ qua bên .

 

“Em gái, hôm nay nhà máy thép thu phế liệu , bố và chị dâu của em cứ giao cho em đấy.”

 

“Anh cứ ạ! Lát nữa em sẽ đưa họ ngoài dạo.”

 

“Anh cả, em cùng giúp một tay.”

 

“Được, thôi!” Vân Chiêu đương nhiên sẽ khách khí với em trai .

 

Trước khi khỏi nhà, Vân Chiêu nhét hai trăm tệ cho vợ .

 

Anh dặn cô khi ngoài cùng bố và em gái thì đừng để em gái cứ móc tiền chi tiêu mãi. Lương Đan cũng điều, nên cô vui vẻ đồng ý.

 

Tối qua hai vợ chồng trẻ thời gian ngắn xa cách thì quấn quýt bên như vợ chồng mới cưới, đương nhiên một hồi tâm sự nồng thắm thì họ ôm trò chuyện về những chuyện xảy trong thời gian xa cách, và cả những kế hoạch sắp tới.

 

Khi Vân Chiêu đưa sổ tiết kiệm cho cô , cô kinh ngạc vô cùng, mới nửa năm mà chỉ mua một căn nhà sân vườn, còn tiết kiệm nhiều tiền đến .

 

Thật , Vân Chiêu định đưa một nửa cho bố , còn nửa để cho gia đình nhỏ của , nhưng bố Vân từ chối, rằng họ sẽ tự lo liệu, còn hai ông bà già thì ăn ở đều ở chỗ .

 

Vân Chiêu vẫn dúi một ngàn năm trăm tệ cho . Khi từ nhà đến Kinh thành, bố cho một ngàn tệ vốn, giờ khả năng kiếm , trả cho bố , còn năm trăm tệ là để biếu bố .

 

“Bố , chị dâu, mai chúng còn xe lửa đến chỗ hai. Hôm nay cứ dạo gần đây thôi ạ! Đợi về khối thời gian để chơi khắp nơi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-den-thap-nien-70-lam-ca-muoi-trong-rau-phat-tai/chuong-200-di-choi-thien-an-mon.html.]

 

“Con gái, bố xem Thiên An Môn.”

 

Năm ngoái, con bé nhà xem Thiên An Môn về cứ kể mãi, ông mà ao ước ngay lập tức, bây giờ cơ hội , một khắc cũng đợi nữa.

 

“Sắp xếp ngay lập tức thôi, haha…”

 

Vân Tinh đương nhiên mang theo máy ảnh của , đến lúc đó sẽ chụp cho bố vài tấm ảnh ở Thiên An Môn, bố cô chắc chắn sẽ vui lắm, vì năm ngoái khi cô đưa chụp ảnh cũng vui vẻ vô cùng.

 

Cả nhà xe buýt đến Thiên An Môn, may mắn là xe buýt quá đông , Vân và chị dâu đều , say xe lắm.

 

Vân Tinh thầm nghĩ, xe thật là bất tiện! Đợi vài năm nữa, cô nhất định mua một chiếc xe mới .

 

Mặt đường nhựa ở quảng trường Thiên An Môn nắng hun nóng bỏng, trong gió thoảng hương hoa hòe và mùi ngọt ngào của nước ngọt.

 

Vân Tinh một tay khoác túi vải bạt, một tay nắm chặt chiếc máy ảnh hiệu Hải Âu màu đen — đây là chiếc cô mua khi Hoa Thành.

 

Hôm nay cô đặc biệt chụp cho bố , chị dâu và cháu gái, cháu trai vài tấm “lưu niệm Thiên An Môn”, bố họ chắc chắn sẽ vui.

 

Dù là giữa hè trời nóng bức, nhưng quảng trường vẫn ít , những thanh niên mặc áo sơ mi tergal, và những đứa trẻ b.í.m tóc đuôi dê đang đuổi theo chim bồ câu.

 

Bố Vân mặc áo đại cán màu xanh dương đậm, cúc áo kỷ luật cài chặt, dù mồ hôi lấm tấm trán, ông vẫn ưỡn n.g.ự.c thẳng bức ảnh Chủ tịch Mao, miệng lẩm bẩm: “Con gái, chụp cho hết bức ảnh, về cho chú Lưu họ mà ghen tị cho xem.”

 

“Được ạ, bố, để con chụp cho bố một tấm đơn , lát nữa sẽ cho chụp cùng bố, cả nhà chụp chung nữa.”

 

Mẹ Vân chỉ Đài tưởng niệm Anh hùng Nhân dân với Nữu Nữu: “Đó là bia tưởng niệm của các hùng, lát nữa thẳng mà chụp ảnh, đừng nghịch ngợm.”

 

“Bà ơi, cháu ạ.”

 

Vân Tinh chọn một góc thể thu trọn Lầu thành Thiên An Môn khung hình, tiên để bố cạnh lan can. Bố tự nhiên khoanh tay lưng, nắng chiếu chói mắt nheo , nhưng vẫn cố gắng nở nụ , Vân Tinh gọi “Nhìn ống kính!”, ngón tay nhấn nút chụp, “cạch” một tiếng, trong máy ảnh lưu hình ảnh Lầu thành tường đỏ ngói vàng phía bố , và cả những sợi tóc mai của gió thổi bay.

 

“Xong ạ, chụp chuẩn chỉnh, đảm bảo lúc bố cầm về cho các chú các bác xem thì ai cũng khen.”

 

“Con bé , hùa theo bố con mà trò vớ vẩn, giữ kỷ niệm là , cần gì đưa cho xem?”

 

“Haha, để họ cũng xem Thiên An Môn chứ ạ!”

 

, đừng lời con, đừng tưởng , đó bà chẳng cũng cầm ảnh chụp khoe với đám chị em xem xem ? Mẹ con cái gọi là gì? Chỉ cho quan đốt lửa, cho dân thắp đèn.”

 

“Ông cái lão già , vẻ học thức lắm nhỉ?” Mẹ Vân mắng.

 

“Thôi bố , chúng chụp thêm vài tấm nữa, chị dâu, chị đưa Nữu Nữu Tiểu Bảo cùng chụp hai tấm .”

 

Tiểu Bảo bây giờ cũng mười tháng , thằng bé lanh lợi lắm, chọc một cái là ngay.

 

Chị dâu mặc áo sơ mi hoa nhí màu hồng nhạt, bế cháu trai Tiểu Bảo trong lòng, Tiểu Bảo nắm chặt một quả bóng da hoa văn, nước dãi ướt vạt áo, Nữu Nữu sáu tuổi mặc váy đỏ nhỏ, tay cầm một que kem đậu xanh sắp chảy, cạnh chị dâu, kiễng chân chạm hoa văn điêu khắc lan can.

 

Vân Tinh bảo họ nhích thêm chút về phía Lầu thành, còn cô lùi vài bước, điều chỉnh góc máy ảnh, “Nữu Nữu, Tiểu Bảo cô, một cái!” Nữu Nữu há miệng, để lộ kẽ hở mất một chiếc răng cửa, đúng lúc cô bé , Tiểu Bảo cũng như thể hiểu , liền cùng há miệng theo, Vân Tinh nhấn nút chụp khoảnh khắc .

 

Tất cả hình ảnh dịu dàng của chị dâu khi hai đứa trẻ, vẻ tinh nghịch của Nữu Nữu cầm kem, vẻ đáng yêu của Tiểu Bảo khi há miệng . Và cả lá cờ đỏ năm đang tung bay trong gió ở phía , đều thu ống kính.

 

Chụp ảnh mệt , cả nhà đến gốc cây hòe bên quảng trường nghỉ chân. Vân Tinh từ trong túi vải bạt lấy hai bình nước quân dụng, đưa cho chị dâu một cái, cô thì rót nước cho bố , từ hộp cơm nhôm lấy bánh bao hấp mang theo.

 

“Đói bụng ạ? Ăn tạm hai cái bánh bao hấp lót , lát nữa nghỉ ngơi xong thì ăn cơm.”

 

 

Loading...