Xuyên đến thập niên 70 làm cá muối trồng rau phát tài - Chương 131: Bánh đường nướng ---
Cập nhật lúc: 2025-11-11 04:20:29
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiếng gọi đột ngột đó, âm lớn, nhưng như móc câu, chuẩn xác câu lấy tai cô.
Vân Tinh đột ngột đầu, đàn ông mặc áo sơ mi và quần dài màu xanh quân đội đang gốc cây mỉm với cô! Không Đoạn Tinh Dã thì là ai?
"A!" Mắt Vân Tinh sáng bừng như rơi, nào còn để ý trò chuyện với bọn họ, trong miệng lẩm bẩm bỏ một câu "Người yêu đến , ăn với các nữa." cất bước chạy về phía gốc cây.
"Kia... ... Bí thư Đoạn ?" Miệng Chu Dương há hốc thành hình chữ O.
Đoạn Tinh Dã thấy cô chạy tới, cố ý dịch sang bên nửa bước, đợi khi cô nhào tới mặt, đưa tay vững vàng đỡ lấy cánh tay cô, trêu chọc: "Chạy chậm thôi, coi chừng ngã thành con khỉ bùn bây giờ."
"Anh mới là khỉ..."
Vân Tinh ngẩng đầu , "Sao đến lúc ? Em cứ tưởng đến nữa chứ?"
Đoạn Tinh Dã cúi đầu, mái tóc lòa xòa gió thổi tung của cô, đưa tay vén tóc mái của cô tai, đầu ngón tay vô tình lướt qua má cô, khiến cô khẽ rụt . "Lén chạy đây," giọng hạ thấp, mang theo chút ranh mãnh, " lo nếu đến thể hiện một chút, thời gian khảo sát qua thì ?"
"Hừm... còn khá tự lượng sức đấy." Vân Tinh kiêu ngạo khẽ hừ.
"Thế nên, hôm nay đặc biệt chạy đến mời yêu của ăn kem que sữa, thế nào? Cô gái xinh , nể mặt ?"
Vân Tinh trêu chọc mà "phì" thành tiếng, đưa tay vỗ nhẹ cánh tay , nhưng thuận thế nắm lấy tay.
Lòng bàn tay lớn hơn cô nhiều, chút chai sần mỏng, nhưng ấm áp đến mức khiến buông .
Kinh thành tháng sáu, cái nóng đầu hè mới chớm, nắng chiếu lên ấm áp dễ chịu, nhưng vẫn đến mức bỏng rát. Những cây hòe cổ thụ trong ngõ hẻm giương tán lá xanh um như những chiếc ô dày, tiếng ve mới bắt đầu, ngắt quãng, như đang thử giọng.
Đoạn Tinh Dã đạp chiếc xe đạp mới toanh, Vân Tinh ở ghế , tay khẽ nắm lấy vạt áo sơ mi màu xanh quân đội của . Chuông xe "đinh linh linh" vang lên, lăn bánh qua con đường rải sỏi, cuốn theo một làn gió, thổi tung những sợi tóc mái trán cô.
"Đến ." Vân Tinh dừng xe một quầy hàng nhỏ mái che bằng vải xanh ở đầu ngõ. Chủ quầy là một ông lão đội nón lá, thùng giữ nhiệt đặt giá gỗ, nắp thùng mở , một luồng khí ngọt ngào mát lạnh liền tỏa .
"Hai cây kem que sữa, ông ơi." Giọng Đoạn Tinh Dã mang theo sự thanh thoát trẻ trung.
Vân Tinh ông lão rút hai cây kem từ thùng, cây kem que bọc giấy dầu đọng một lớp sương trắng mỏng, cầm trong tay mát lạnh. Cô định c.ắ.n thì Đoạn Tinh Dã đột nhiên : "Chậm thôi, coi chừng ê răng."
Cô ngoan ngoãn nhấp một ngụm nhỏ, vị kem bơ mịn màng tan chảy đầu lưỡi, ngọt ngào dịu nhẹ, mang theo hương sữa thuần phác, so với những loại kem cầu kỳ ở kiếp của cô, cái thêm phần thanh mát chân thật. "Ưm, ngon quá!" Mắt cô lấp lánh Đoạn Tinh Dã, khóe miệng còn dính chút kem.
Đoạn Tinh Dã tự c.ắ.n một miếng kem, ánh mắt rơi khóe miệng cô, kìm đưa tay lên, dùng đầu ngón tay cái khẽ lau. "Giống như một con chuột con lén ăn kem ." Trong giọng của mang theo tiếng , nhiệt độ đầu ngón tay còn lạnh hơn cả kem que.
Hai cứ thế tựa gốc hòe, một miếng, một miếng mà ăn, và trò chuyện về những chuyện xảy xung quanh trong thời gian .
"Dạo học hành thế nào?"
"Anh thật là vô vị, đến hỏi chuyện học hành, giống yêu của em, mà giống bố em hơn." Vân Tinh c.ắ.n một miếng kem, lấp lửng.
"Hà~ hỏi, em ăn gì? Hay chơi?" Đoạn Tinh Dã nhịn khẽ một tiếng hỏi.
"Hôm nay vẫn đến chỗ dì Trương ăn chân giò chứ?"
"Được thôi, lâu như , em cũng từng ?"
"Chưa ạ! Anh hai và em út đều đến tìm em, xem là thật sự bận ."
"À , chuyện nhờ em hỏi thăm, thế nào ?"
"Em định với đây! Có tin tức ."
"Thật ?"
"Ừm, là do một cấp cũ của bố giới thiệu. Chủ nhà là ông Lý, bố cũng quen, năm ngoái ông minh oan trở về, ở trong tứ hợp viện do tổ tiên để . Nghe đây ông chịu ít khổ sở, bây giờ trong lòng vẫn yên, sợ chính sách đổi, nhanh chóng bán nhà, cầm tiền miền Nam nương tựa họ hàng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-thap-nien-70-lam-ca-muoi-trong-rau-phat-tai/chuong-131-banh-duong-nuong.html.]
Anh dừng một chút, giọng trầm hơn: "Cũng là một khổ mệnh. căn nhà nhờ chú của xem , địa điểm ở Tây Tứ, tính là hẻo lánh, sân là kiểu hai cổng, tuy cũ, nhưng bố cục vuông vắn, ở rộng rãi. Chủ nhà , thể dẫn em xem , nếu ưng ý, hẵng bàn giá cả."
Trong lòng Vân Tinh đập thình thịch, cây kem que trong miệng cũng mất cả mùi vị, trong đầu là ba chữ "tứ hợp viện", tứ hợp viện mà cô mong đợi bấy lâu! Cuối cùng cũng nơi chốn .
"Vậy... chúng khi nào thì xem?" Cô hỏi gấp gáp, trong mắt tràn đầy mong đợi.
Đoạn Tinh Dã dáng vẻ của cô chọc , đưa tay vén tóc mái của cô tai: "Đừng vội, chủ nhà hai ngày tới đều ở nhà. Hay là sáng mai nhé? Anh đến đón em."
Vân Tinh gật đầu lia lịa, "Được ạ! Vậy đến sớm một chút nhé."
Vì cái tin , ngay cả món chân giò mà cô vẫn luôn mong nhớ cũng ăn nữa, nhưng Đoạn Tinh Dã vẫn đưa cô ăn.
Ngày hôm , Vân Tinh sáng sớm dậy , đợi cô vệ sinh cá nhân xong, chiếc áo sơ mi ngắn tay màu trắng và quần ống suông màu đen, vì hai b.í.m tóc thường ngày, cô buộc thành kiểu tóc đuôi ngựa cao, đôi giày Hồi Lực.
Mèo con Kute
"Vân Tinh, ăn mặc xinh thế , ?"
Tô Hiểu Mai hỏi.
"Hì hì~ gặp yêu ạ."
"Ôi... thật là hổ..." Triệu Hồng cũng trêu chọc.
"Dì xinh , dì hẹn hò ?" Tiểu Đóa hỏi bằng giọng mềm mại, ngọt ngào.
"Ha ha... Tiểu Đóa nhà chúng bây giờ cũng là một tiểu linh quỷ ."
"Được , đây."
Mặc dù là cuối tuần, nhưng bây giờ đều nỗ lực học tập, sáng sớm dậy sách , nỡ lãng phí một giây một phút nào.
Lúc ngoài, trời còn khá sớm, mới bảy giờ, nhưng đến cổng trường, Đoạn Tinh Dã ở đó đợi .
"Sao sớm thế, đợi lâu lắm ?"
"Không , cũng mới đến thôi, đây, nếm thử cái bánh đường nướng , vẫn còn nóng hổi đấy." Đoạn Tinh Dã đưa cho cô một gói giấy dầu.
Thực , Đoạn Tinh Dã hiểu sự nôn nóng của cô, cô chắc chắn sớm, nên mới sớm đến đợi .
Vân Tinh nhận lấy, c.ắ.n một miếng, "Ừm, khá ngon, ăn ?"
"Anh ăn , cần để ý ."
Đoạn Tinh Dã vỗ vỗ yên xe phía , "Lên ..."
Vân Tinh nhảy một cái, phịch lên, chiếc xe đạp một chút cũng lung lay.
Đoạn Tinh Dã đạp xe đạp, chở Vân Tinh về phía ngõ hẻm Tây Tứ.
Vân Tinh ở ghế xe ăn bánh đường nướng, trong lòng vui mong đợi, trong gió đều mang theo chút hân hoan khó tả.
Đến đầu ngõ, Đoạn Tinh Dã dừng xe gốc hòe cổ thụ, từ giỏ xe xách một cái túi lưới, bên trong là hai chai "Nhị Oa Đầu" và một gói bánh Tào Tử – đây là do cố ý nhờ mua, bố đặc biệt dặn dò, vì là quen giới thiệu nên lễ nghĩa thể thiếu.
Đến sâu trong ngõ hẻm, cổng viện nhà ông Lý khép hờ, Đoạn Tinh Dã khẽ gõ, bên trong vọng tiếng đáp già nua: "Đến ."
Cánh cửa mở , Lý Đại gia mặc một chiếc áo khoác vải xanh bạc màu, ống tay áo xắn lên, tay còn cầm một miếng giẻ lau, trông như dọn dẹp nhà cửa xong.
Thấy họ, ông thoáng đ.á.n.h giá một chút, nở nụ : “Ôi chao, Tiểu Đoàn đấy , mau , mau !”