Xuyên đến thập niên 70 làm cá muối trồng rau phát tài - Chương 110: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-11 04:20:07
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
--- Suất về thành phố ---
Năm đó đón Tết, Vân Đinh và Vân Húc vẫn chọn ở .
Thời gian trôi qua, bước chân của năm 1977 lặng lẽ đến gần.
Vân Đinh thấy em trai cả ngày ngoài giờ việc thì cứ mải mê chơi bời, thật sự chịu nổi, liền bắt bé cùng sách.
“Chị hai, chị cứ bắt em sách mãi thế? Bây giờ dùng đến .”
Đã đến lúc , Vân Đinh nghĩ một lát, vẫn nên tiết lộ một chút cho đứa em trai ngốc nghếch .
“Em cảm thấy gần đây gì khác lạ ? Lúc nào rảnh thì báo xem.”
“Chị, lẽ nào là…”
“Suỵt… Chị cũng chắc chắn, nhưng sớm muộn gì cũng , cơ hội luôn dành cho những sự chuẩn .”
“Chị, em .”
Vân Đinh cũng dùng cái lý do bịa đặt để với Dương Thanh Thanh, rằng là xem báo mà một chút, Dương Thanh Thanh còn thầm cảm thán, Vân Đinh mà nhạy bén thế! Xem báo mà cũng thể , rằng Vân Đinh cũng giống cô , đều là từng trải qua hậu thế.
Ngày hôm đó, tan ca, Thái Vân lén lút kéo cô đến một nơi vắng , trông đáng nghi.
“Thái Vân, gì thế?”
“Chị Vân, em chị , bây giờ mở một suất tri thanh về thành phố , em bố em , đại đội chúng vì đ.á.n.h giá là đại đội tiên tiến nên nhiều hơn các đại đội khác hai suất.”
Vân Đinh xong liền hiểu , chắc chắn là Đại đội trưởng cố ý tiết lộ cho Thái Vân , để cô đến với , trong lòng cô ấm áp, bao nhiêu năm nay, sự chiếu cố của gia đình Đại đội trưởng đối với cô, cô đều rõ, cũng vô cùng cảm kích.
“Thái Vân, , nhưng bây giờ về thành phố.”
“Cái gì? Cậu …” Hai chữ “về thành” còn Vân Đinh bịt miệng .
“Nói nhỏ thôi…”
Thái Vân gật đầu, Vân Đinh mới buông cô .
“Cậu nghĩ xem! Bây giờ về, cũng việc , còn bằng ở đây giáo viên. Cậu thấy ?”
Thái Vân nghĩ cũng thấy lý.
“Vậy em trai thì ?”
“Cậu mới đến một năm như thế , suất cho ? Không thể khó chú đội trưởng .”
“Haizz… Có gì mà khó khăn chứ, để bố xem xét tình hình, nếu thể, thì thu xếp một chút, cho em trai về cũng .”
“Thái Vân, cảm ơn , nhưng nếu cần, sẽ tự tìm chú đội trưởng.”
Vân Đinh cũng báo đáp chút ít cho sự chăm sóc của gia đình Đại đội trưởng, cô cũng ngầm nhắc nhở Thái Vân sách, cô gái cũng là lanh lợi, chỉ cần ám chỉ một chút là cô hiểu , cũng ầm ĩ lên, điều khiến Vân Đinh hài lòng, cô thích giao thiệp với thông minh.
Lục Gia Ngôn gửi cho Dương Thanh Thanh một bức thư, trong thư nhắc đến những chuyện khác, chỉ nhắc nhở các cô hãy nhặt sách vở, chăm chỉ sách.
Dương Thanh Thanh cũng đưa thư cho Vân Đinh xem, Vân Đinh nhướng mày, Dương Thanh Thanh, ranh mãnh, “Dương mỹ nhân, thế nào? Có cảm động lắm ? Người về mà vẫn nhớ mãi về đấy!”
Dương Thanh Thanh lườm cô một cái vui, “Cậu đúng là thừa cái miệng.”
“Này! Không cái miệng của , sẽ buồn chán đến mức nào chứ?”
Đối với họ mà , vì rằng kỳ thi đại học sẽ khôi phục, nên họ quá để tâm đến suất về thành phố.
Vân Đinh cũng hỏi Vân Húc về , nếu bé về, cô sẽ mặt dày xin cho bé một suất.
đứa nhóc , chẳng thèm suy nghĩ, trực tiếp phủ quyết, bày tỏ quyết tâm của , chị ở , ở đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-den-thap-nien-70-lam-ca-muoi-trong-rau-phat-tai/chuong-110.html.]
“Lỡ đến lúc đó chị thi đậu, em thi đậu thì ?”
“Làm thể? Chị, chị yên tâm ! Em tính toán , sẽ lười biếng , bây giờ em chỉ còn thiếu việc thắp đèn sách thâu đêm thôi.”
Dì Mai Hoa còn vì chuyện về thành phố, đặc biệt đến tìm Vân Đinh một chuyến.
Mèo con Kute
“Con bé, thật với dì , thật sự về thành phố ?”
“Dì ơi, tính nết của con dì còn hiểu ? Nếu con thật sự về, cần dì tìm con, con sớm chạy tìm chú đội trưởng , thật cũng nhớ nhà lắm, nhưng mà về đó, việc , cứ ở nhà ăn uống của gia đình, cũng khó chịu lắm, còn bằng ở đây giáo viên thoải mái hơn! Hơn nữa, ở cái làng bao nhiêu năm , cũng tình cảm , haha…”
“Cái con bé , chỉ con là lanh lợi, Tiểu Húc thì ?”
“Dì ơi, cháu cũng theo chị cháu.” Vân Húc ở một bên tai thính thấy liền trả lời.
“Ôi chao! Hai chị em tình cảm còn lạ lắm đấy!”
Suất về thành phố chắc chắn sẽ những lập gia đình ở đây. Cuối cùng, những suất về thành phố chốt Lý Hồng Hà, Triệu Tú Lan, Tiền Tuệ, Lý Chiêu Đệ, và Lý Thu Nguyệt. Ban đầu cũng cả Dương Thanh Thanh và Vân Đinh, nhưng cả hai đều chủ động từ bỏ suất.
"Đại đội trưởng, cháu về thành phố, xin nhường suất của cháu cho khác!"
Lời của Lý Hồng Hà thốt , nét mặt của Đại đội trưởng lập tức đơ . Tình huống là ? Trước đây ai cũng mong ngóng về thành phố, bây giờ nữa ?
"Nghĩ kỹ chứ? Đến lúc đó hối hận cũng vô ích."
Ông vô cùng khó hiểu. Lý Hồng Hà là lứa tri thanh cũ đầu tiên về đây, ở mười năm , lẽ khi cơ hội về thành phố, nên vui mừng đến phát ?
"Cháu nghĩ kỹ ạ."
Thật , Lý Hồng Hà nào về thành phố? nghĩ đến gia đình ngột ngạt , cô thà ở đây. Nếu về, chừng sẽ bố gả bán để đổi lấy tiền sính lễ, cả nhà cứ bám cô mà hút máu.
Vương Lệ Quyên ban đầu trong danh sách, nhưng vì Lý Hồng Hà và những khác từ bỏ suất nên cô thế. Cô mừng rỡ khôn xiết, đổi thái độ đó, chân thành cảm ơn Lý Hồng Hà.
Trước đây khi Trương Vĩ rời , suất giáo viên của bỏ trống, vẫn luôn mấy giáo viên phiên lên lớp.
Đại đội trưởng với hiệu trưởng một tiếng, giành cho Lý Hồng Hà một cơ hội, để cô thi cử. Nếu , sẽ thế chỗ trống của giáo viên đó.
Lý Hồng Hà vẫn cảm động, một lớn tuổi hề quan hệ huyết thống với cô mà còn đối xử với cô, tại những ruột thịt đối xử với cô như chứ?
Lý Hồng Hà cũng dạng . Dù đây cô thi , nhưng cô thường xuyên sách, cũng đạt điểm khá, danh chính ngôn thuận trở thành giáo viên.
Lý Chiêu Đệ do dự nên về thành phố . Doãn Kiều kể từ khi bố cô bệnh nặng về quê thì thấy trở nữa, chỉ thủ tục cho cô .
Lý Chiêu Đệ nhận thư từ mới , bố của Doãn Kiều qua đời, hai trai và chị dâu của cô vì tranh giành quyền lực mà tự ý gả cô , cô cũng ngăn cản , Doãn Kiều cứ thế gả chồng.
Bố của Lý Chiêu Đệ ban đầu việc quyền bố của Doãn Kiều, bây giờ ông mất , bố cô vẫn tài xế cho nhà họ Doãn, nhưng xem , họ định dùng bố cô nữa.
Cô về. Bây giờ chân cô khập khiễng, chắc chắn sẽ khó tìm việc . Mẹ cô việc, bố cô cũng sắp thất nghiệp, nghĩ đến đó, cô càng thêm kháng cự việc về thành phố, dù ở nhà bố cũng với cô nhiều.
Mấy thật lòng về thành phố đều vui vẻ cầm giấy phê duyệt của Đại đội trưởng mà rời .
Lý Chiêu Đệ thì do dự mấy ngày, đó với Đại đội trưởng rằng cô quyết định tạm thời về thành phố.
Lần Đại đội trưởng thực sự " hình", cái ... cái ... ông gì đây?
Chẳng lẽ đại đội Hướng Dương của bọn họ là đất phong thủy , ai đến cũng nữa ?
Không về thì về thôi! Dù bọn họ việc cũng tạm , thể tự nuôi sống bản , kéo chân là .
Hiện tại trong tri thanh, chỉ còn Lý Hồng Hà, Triệu Vệ Đông, Trương Học Quân, Lưu Hồng Linh, hai chị em Vân Đinh, Dương Thanh Thanh, Lý Chiêu Đệ.
Trần Tuệ Phương và Vương Hướng Đông đều kết hôn với trong làng.
Và còn cặp Lâm Tuyết - Hà Quân Quân nữa.