Phù Dung nhẹ nhàng bước vào: “Gia, nước nóng đã chuẩn bị xong.”
Lục Chiêu Cẩn sau khi xong công vụ bị bằng hữu kéo đến Hương Mãn Lâu uống không ít rượu, lúc này ánh mắt hơi say, đôi mắt đen thường ngày lạnh lùng nay lại nhuốm những tia sáng lấp lánh, khiến Phù Dung tim đập thình thịch, mặt đỏ bừng.
Nàng nhìn bóng lưng Lục Chiêu Cẩn, ôm lấy ngực, chỉ cảm thấy trái tim này không nghe lời, như muốn nhảy ra ngoài, phải dùng sức ấn lại mới chịu yên phận một chút.
Trong phòng tắm hơi nước nghi ngút, Lục Chiêu Cẩn nhắm mắt nằm nghỉ, chỉ cảm thấy có điều gì đó khác thường.
Tửu lượng của hắn khá tốt, hôm nay không có lý do gì lại say đến mức này, đầu óc thật sự mê man.
TBC
Ngoài phòng là Phù Dung và Tạ Tiểu An canh giữ.
Phù Dung quay đầu nói với Tạ Tiểu An: “E là phải thêm chút nước nóng, Tiểu An muội muội chắc phải xách thêm ít nước nóng nữa.”
Tạ Tiểu An vốn dĩ chịu trách nhiệm thêm nước nóng, nghe vậy gật đầu rồi đi về phía nhà bếp nhỏ.
Lúc này, một tiểu nha hoàn chạy tới nói: “Phù Dung tỷ tỷ, Trương ma ma gọi tỷ đó, nói có việc gấp bảo tỷ mau qua.”
Phù Dung có chút nghi ngờ, nhưng cũng không nghĩ nhiều, vừa hay nhìn thấy Thu Nguyệt đi ngang qua.
Nàng bèn nói: “Thu Nguyệt tỷ, ma ma tìm muội có việc, tỷ giúp muội canh một lát, muội đi rồi về ngay.”
Thu Nguyệt: “Được, ngươi đi mau về mau.”
Phù Dung cười nói: “Được.”
Sau đó liền vội vàng bước đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-den-phu-quoc-cong-lam-nha-hoan/chuong-23.html.]
Đêm đã khuya, Lục Chiêu Cẩn say khướt không phát hiện có người khẽ đẩy cửa bước vào từ phía sau.
Người đến không có ý định lén lút mà nhẹ giọng nói: “Gia, nô tỳ thêm nước nóng cho ngài.”
Nói xong, nàng ta thoa một ít thứ gì đó giống như sáp thơm lên cổ mình rồi khẽ di chuyển đến bên thùng tắm, trước tiên thêm một ít nước nóng vào thùng, sau đó lại cầm khăn lên nói: “Nô tỳ hầu hạ ngài tắm.”
Nói rồi liền nghiêng người chuẩn bị lau n.g.ự.c Lục Chiêu Cẩn, góc độ này khiến Lục Chiêu Cẩn ngửi rõ mùi hương nồng nàn và quyến rũ trên người nàng ta.
Mùi hương xa lạ khiến Lục Chiêu Cẩn mở mắt, hắn túm lấy cổ tay nữ nhân, giữa hai hàng lông mày hiện rõ vẻ lạnh lùng: “Thu Nguyệt, ngươi đang làm gì vậy?”
Thu Nguyệt chớp chớp mắt, ngây thơ nói: “Nô tỳ đang hầu hạ ngài tắm mà.”
Hôm nay nàng ta cố ý trang điểm một phen, dung mạo xinh đẹp, lại mặc bộ xiêm y mỏng manh, dáng người lộ rõ không sót một chi tiết.
Mà mùi hương kia càng lúc càng nồng, Lục Chiêu Cẩn chỉ cảm thấy đầu óc mê man, toàn thân nóng rực.
Mắt Thu Nguyệt sáng lên, nàng ta đương nhiên phát hiện phản ứng của Lục Chiêu Cẩn, càng thêm đắc ý, chỉ cảm thấy hôm nay mình nhất định sẽ thành công!
Đang chuẩn bị áp sát vào người Lục Chiêu Cẩn thì không ngờ bị hắn đẩy mạnh ra: “Trương ma ma!”
Thu Nguyệt bị Lục Chiêu Cẩn đẩy mạnh, người luyện võ sức lực lớn, một cú đẩy này đã khiến nàng ta ngã xuống đất, chiếc khăn trên tay cũng theo đó bay đi.
Trương ma ma vội vàng cúi đầu chạy vào, nhìn thấy Thu Nguyệt đang nằm sõng soài trên đất liền lập tức hiểu rõ đầu đuôi sự việc, vội vàng cho các ma ma tạp dịch vào cùng nhau dìu Thu Nguyệt ra ngoài. Mấy người suốt quá trình không dám nhìn lung tung, ánh mắt chỉ loanh quanh trên người Thu Nguyệt và dưới đất.
Mà Thu Nguyệt sau khi bị đẩy ngã xuống đất, đầu óc có chút choáng váng, hoàn hồn lại định nói gì đó, nhưng chỉ mới thốt ra được hai chữ: “Thế tử…” thì đã bị Trương ma ma bịt miệng dìu ra ngoài.
Trước khi đi lại nghe thấy giọng nói của Thế tử gia truyền đến: “Cho mời đại phu qua đây.”