Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Đến Phủ Quốc Công Làm Nha Hoàn - Chương 22

Cập nhật lúc: 2025-06-15 00:25:55
Lượt xem: 140

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thực ra Tạ Tiểu An cũng tò mò không biết vì sao Phù Dung bị phạt, nhưng nàng vừa mới lên nha hoàn nhị đẳng, không nên dò hỏi những chuyện này, bèn gác sang một bên không nghĩ tới nữa.

Nàng nhìn ra ngoài cửa sổ, nắng đẹp, nghiêng đầu rủ rê Trúc Ngữ: “Chúng ta ra ngoài hành lang đi? Mang đồ ra đó học, thế nào?”

Trúc Ngữ bắt gặp ánh mắt mong đợi của nàng, không khỏi bật cười: “Được.”

Tạ Tiểu An là người có năng lực hành động cực mạnh, thấy Trúc Ngữ đồng ý liền lập tức bắt tay vào việc dời bàn thấp và đệm hương bồ rồi lại tất tả chạy vào dọn bộ trà cụ và các vật dụng khác. Chỉ hai lượt là đã dọn hết đồ đạc ra hành lang, sắp xếp gọn gàng.

Trúc Ngữ cố mấy cũng không chen tay vào được, ngẩn người nhìn nàng: “Ngươi… cái bàn thấp đó không nhẹ đâu.”

Tạ Tiểu An không thấy nặng lắm, nàng cười toe toét, chống nạnh vui vẻ nói: “Mau ra đây Trúc Ngữ tỷ tỷ, đúng lúc có gió đấy, thổi mát lắm.”

Trúc Ngữ cười cười: “Tiểu nha đầu nhà ngươi không mau học cho nhanh, tối nay Thế tử gia về uống trà ngươi pha mà vẫn như vậy, cẩn thận cả ta và ngươi đều bị lột da.”

Tạ Tiểu An lập tức thu lại vẻ tươi cười, đứng nghiêm như binh lính nói: “Vâng, Trúc Ngữ sư phụ!”

Trúc Ngữ cười càng dữ hơn, ngón tay bất đắc dĩ chỉ vào nàng: “Đồ tinh nghịch!”

Tạ Tiểu An cười ranh mãnh: “Trúc Ngữ tỷ tỷ mời ngồi, xin tỷ tỷ dạy bảo.”

Sự thật chứng minh, chăm chỉ luyện tập quả thực có tác dụng. Sau khi Trúc Ngữ nếm không dưới 30 chén trà, cuối cùng cũng gật đầu công nhận trà Tạ Tiểu An pha: “Không tệ, hôm nay đến đây thôi.”

Tạ Tiểu An thở phào nhẹ nhõm.

Thu Nguyệt đi ngang qua cười nói: “May mà Trúc Ngữ mỗi chén trà chỉ nếm một ngụm, nếu mỗi chén đều uống cạn thì tối nay chắc khỏi ngủ.”

Thược Dược từ trong phòng vén rèm lên nói: “Mau thu dọn đi, nếu không có việc gì khác thì gia chắc sắp về rồi.”

Tạ Tiểu An đáp: “Vâng ạ! Dọn ngay đây.”

Quả nhiên, nàng thu dọn xong chưa đầy một khắc thì Lục Chiêu Cẩn đã về.

Đợi Lục Chiêu Cẩn thay xong thường phục, Tạ Tiểu An bèn dâng trà qua.

Chỉ thấy hắn nâng chén trà nhấp một ngụm: “Cũng không tệ, có tiến bộ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-den-phu-quoc-cong-lam-nha-hoan/chuong-22.html.]

Tạ Tiểu An: “Đây đều là nhờ Trúc Ngữ tỷ tỷ tận tình chỉ bảo.”

Lục Chiêu Cẩn “Ừm” một tiếng rồi không nói gì thêm.

Nha hoàn thân cận Thu Nguyệt hầu hạ dùng bữa, còn Tạ Tiểu An chỉ cần cung kính đứng ở một góc, đợi trà uống hết hoặc nguội rồi thay trà mới là được.

Nàng có chút nhàm chán, bắt đầu ngẩn người. Để tránh mình ngủ gật, nàng bèn suy nghĩ rất nhiều chuyện.

Đầu tiên là chuyện nhà cửa, với số tiền mặt trong tay nàng, cơ bản có thể bỏ qua không cần nghĩ.

Tiếp theo là chuyện chuộc thân. Phụ mẫu của nguyên chủ đã bán nàng vào phủ Quốc công với giá 10 lạng bạc, thời hạn là 10 năm. Khoảng thời gian trước nàng đã ngầm dò hỏi, nếu muốn chuộc thân thì phải bỏ ra gấp 10 lần tiền bán thân, dù sao thì cũng đã ký khế ước 10 năm.

Tức là 100 lạng. Ừm, trên người mình chỉ có 53 lạng, những lần thưởng như hôm đó chỉ là chuyện hy hữu, thu nhập ổn định hiện tại là 2 lạng bạc mỗi tháng.

Tuy nhiên, chuyện thưởng cũng không phải là không thể nghĩ tới. Tạ Tiểu An vuốt cằm suy nghĩ, nếu dỗ cho vị Thế tử gia này vui vẻ, liệu hắn có vung tay thưởng cho nàng bạc không nhỉ?

Càng nghĩ càng thấy ý tưởng này rất khả thi. Vừa nghĩ đến những thỏi bạc trắng lóa, nàng không kìm được mà mỉm cười.

Lục Chiêu Cẩn liếc mắt nhìn thấy Tạ Tiểu An đứng một bên, chỉ thấy nàng như đang chìm đắm trong một tưởng tượng tốt đẹp nào đó, ánh mắt sáng lên, khóe miệng nở nụ cười không kìm được.

TBC

Không nhịn được bèn hỏi: “Ngươi đang nghĩ gì vậy? Tạ Tiểu An.”

Ba chữ cuối cùng này khiến Tạ Tiểu An tỉnh lại khỏi ảo tưởng, não bộ vận hành với tốc độ cao: “Nô tỳ đang nghĩ, Thế tử gia ngài đối xử với người khác khoan dung như vậy, tính tình hòa nhã, phẩm hạnh cao khiết, có thể hầu hạ ngài thật là phúc ba đời của nô tỳ.”

Nói bậy – Lục Chiêu Cẩn thầm nghĩ – liền cố ý hỏi nàng: “Cho nên nghĩ đi nghĩ lại liền vui đến mức không kìm được nụ cười?”

Tạ Tiểu An nắm chặt tay, cảm động nói: “Đúng vậy ạ, chỉ cần nghĩ đến những điều này, trong lòng nô tỳ lại dâng lên một cảm giác hạnh phúc!”

Lục Chiêu Cẩn khẽ cười mũi một tiếng, không nói gì nữa, cầm đũa ngọc lên bắt đầu dùng bữa.

Thu Nguyệt đứng bên cạnh nhìn hai người đối đáp cũng mỉm cười hưởng ứng.

Tạ Tiểu An không nịnh hót nữa, chuyện này cũng phải biết chừng mực, hiện tại nàng chỉ cần ngoan ngoãn đứng hầu bên cạnh, làm một người công cụ là được.

Mấy ngày sau, Tạ Tiểu An và Tiểu Tình trực đêm ở nhà bếp nhỏ. Tiểu Tình đầu gật gù ngủ gật còn Tạ Tiểu An thì quỳ ngồi bên bàn nhỏ, bày biện trà cụ pha trà, dáng vẻ nhàn nhã, có vài phần tự tại.

Hỏi tại sao nàng lại pha trà vào ban đêm thế này? Một là để luyện tập pha trà, hai là để xua tan cơn buồn ngủ, vì các nàng phải đợi Lục Chiêu Cẩn trở về.

Lúc Lục Chiêu Cẩn trở về trên người có chút men rượu, việc đầu tiên là cho người chuẩn bị nước tắm.

Hắn chống trán, nhắm mắt dưỡng thần bên bàn.

Loading...