Nhan Tư Tư giơ tay sờ sờ cái đầu nhỏ của hai nhóc con: "Đói bụng chứ? Mẹ dậy chuẩn thức ăn cho hai đứa nhé."
Chỉ thấy Bối Bối chớp chớp đôi mắt to tròn: "Mẹ, trai và Bối Bối ăn ạ-."
Đại Bảo em gái , thêm: "Ba cho tụi con ăn ."
Nhan Tư Tư từ giường dậy, xoa xoa vòng eo chút bủn rủn, nếu như thật sự cảm nhận, cô cho rằng tối hôm qua Cố Uyên trở về chỉ là một giấc mộng.
Thoáng thấy giữa bàn dùng bút đè lên một tờ giấy, cô tới cầm lên , chút dở dở .
Cố Uyên trời sáng rời giường điểm tâm, lặng lẽ ôm hai đứa con ngoài, cho bọn họ ăn cơm tối xong liền ôm về giường.
Chỉ , còn hổ hai đứa con phối hợp, lúc ăn cái đầu cứ gật gà gật gù.
lúc , Bối Bối hỏi: "Mẹ ơi, ba ?"
Đại Bảo cũng mở miệng theo: "Chúng con nhớ ba."
Nhan Tư Tư xuống bên cạnh, xoa xoa cái đầu nhỏ của hai nhóc con: "Ba kiếm lương thực cho chúng con ăn nha, qua một thời gian nữa ba sẽ về với chúng ."
Cô hai nhóc con cũng nhớ Cố Uyên như cô, mấy ngày nay hai nhóc con luôn theo bản năng gọi "Ba".
Nhan Tư Tư khi rời giường mới phát hiện, Cố Uyên chỉ điểm tâm, còn bổ củi, múc đầy bể nước.
Đoán chừng Cố Uyên cả đêm ngủ, khi lăn qua lăn cô, dọn dẹp thể cho cô, lập tức dậy việc, xong việc liền đạp xe chạy ngoài.
Nhìn tất cả những gì Cố Uyên , rõ ràng tối hôm qua còn ôm , nỗi nhớ trong lòng Nhan Tư Tư chỉ tăng giảm.
Nhớ thì nhớ, cuộc sống vẫn sống.
Nhan Tư Tư vẫn vội vàng áo bông như , còn dẫn hai bé con cửa lấy nước.
Cô thể lấp đầy bể nước thông qua gian, nhưng những chuyện cô vẫn mặt ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-90.html.]
Cô chỉ múc hai nước, mỗi hai thùng rươi.
Sau đó, thím trong thôn mang nước đưa tới cho cô, còn nhét cho cô một hai quả trứng gà, bảo cô nấu cho hai bé bồi bỏ.
Các thím cô yêu kiều thích hợp công việc nặng nhọc, thợ may dáng vẻ của thợ may, đôi tay của cô dùng để may quần áo.
Họ dường như quên mất khi Nhan Tư Tư gả cho Cố Uyên, cô trải qua những ngày tháng khó khăn ở Nhan gia.
Khi đó Nhan Tư Tư công việc vất vả gì cũng , cũng năng lực.
Mỗi như , trong lòng Nhan Tư Tư đều vô cùng xúc động.
Vân Mộng Hạ Vũ
Không cha em thì như thế nào, cô Cố Uyên yêu cô, hai đứa con ngoan ngoãn, còn cô chú đối xử với .
Đáng tiếc lúc đến khảo sát vẫn lựa chọn Thập Lý thôn, kế hoạch xây dựng xưởng mì y như địa điểm kiếp .
Tin là bánh hạt dẻ, hạt thông xào và quả phỉ xào trong làng phổ biến.
Sau khi Nhan Tư Tư cầm ba mươi bộ quần áo bông chuẩn đưa đến tay khách hàng, những quan sát thấy hiệu quả, trong nhà bông định áo bông, nhiều đều tìm Nhan Tư Tư để nhờ cô may.
Lần , Nhan Tư Tư tổng cộng may hai mươi mốt bộ áo bông.
Đơn vị huyện thành ít, những ở trong đại viện đơn vị, nhiều còn từng thấy qua kiểu dáng áo bông cô may.
Nhan Tư Tư tin tưởng chờ nhiều hơn, đơn đặt hàng của cô còn thể tăng thêm.
Lần , Nhan Tư Tư ở ghế xe đạp để thêm một cây gậy gỗ, buộc vải và bông do khách hàng cung cấp ở hai bên.
Như thế, Đại Bảo chiếc ghế nhỏ mặt xe đạp, Nhan Tư Tư cõng Bối Bối, cưỡi xe đạp trở về thôn, coi như thuận tiện.
Trở thôn bao lâu, vợ trưởng thôn Vương Yến Phương chạy tới với cô.
"Tư Tư, buổi sáng cháu huyện thành ? Sau nếu cháu còn huyện thành đưa quần áo cho , cứ để Đại Bảo và Bối Bối Bối ở nhà thím, chú thím chăm sóc hai đứa."