Qua mùa đông sưởi ấm, cần nhiều củi khô.
Cố Uyên dặn hai đứa bé đừng ồn để chúng ngủ, đó mang theo đao chặt củi, kéo xe kéo bằng gỗ ngoài, lên núi đốn củi.
Chiếc xe đẩy là do Cố Uyên tự khi nông nhàn, bình thường để ở một góc sân, dùng đống cỏ khô che , chỉ lúc lên núi kéo củi, kéo phân bón và lương thực thì mới dùng tới.
Khoảng mười giờ rưỡi sáng, Nhan Tư Tư mơ mơ màng màng thức dậy, đưa tay lấy đồng hồ gối một cái, còn tỉnh ngủ mà xuống.
Vân Mộng Hạ Vũ
Ngồi đó đơ mất mấy phút, Nhan Tư Tư dậy xuống giường, mặc chỉnh tề khỏi phòng, thấy ngay hai đứa bé đang ngoan ngoãn trong vòng vây mà vẽ vời lung trung.
Cô bế hai đứa bé , cho bọn nhỏ vệ sinh, đó đến bên cạnh chum nước đánh răng rửa mặt.
Sau khi Đại Bảo và Bối Bối đều tiểu xong, bèn chập chững theo m.ô.n.g Nhan Tư Tư.
Nhan Tư Tư trứng gà đường đỏ đang nấu trong nồi, tâm trạng phức tạp.
Mỗi khi cô và Cố Uyên cái xong, ngày hôm Cố Uyên đều sẽ chuẩn trứng gà đường đỏ cho cô.
Lúc đầu, Nhan Tư Tư thấy vô cùng cảm động, cảm thấy Uyên nhà cẩn thận.
Hiện tại hễ thấy trứng gà đường đỏ là cô cảm thấy ngán, ba ngày hai bữa đều ăn, ai mà ngán chứ?
Nhan Tư Tư hai cái đuôi nhỏ đang theo bên cạnh, dùng thìa chia trứng gà thành từng miếng nhỏ, đút cho chúng ăn.
Khuôn mặt nhỏ của Đại Bảo nghiêm túc: "Ba , đây là của ."
Bối Bối lắc đầu, chớp đôi mắt to: "Bối Bối ăn no , Bối Bối ăn."
Không cách nào khác, Nhan Tư Tư chỉ thể ăn một .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-84.html.]
Ăn xong trứng gà đường đỏ, Nhan Tư Tư bèn dẫn hai đứa bé trở về phòng khách, đặt hai đứa nhỏ trong vòng vây.
Cô máy may, thừa dịp Đại Bảo và Bối Bối chú ý, bỏ mấy miếng vải cắt xong gian, dùng máy may tự động.
Đồng thời, cô cũng đang dùng máy may tiến hành may, tăng nhanh tiến độ may trang phục nhiều.
Tới gần giữa trưa, Nhan Tư Tư đang định phòng bếp nấu cơm, Cố Uyên kéo một xe củi trở về.
Nhan Tư Tư cùng dỡ củi xuống chất thành đống với Cố Uyên.
Cố Uyên kéo Nhan Tư Tư , vẻ mặt nghiêm túc: "Tư Tư, ở đây, những chuyện sinh hoạt linh tinh nên đến tay em."
"Nếu em thật sự giúp , thì hôn một cái, cho một chút sức mạnh."
Nhan Tư Tư nghĩ nghĩ , rốt cuộc vẫn kiễng mũi chân, hôn nhẹ lên môi Cố Uyên, chạm là rụt ngay lập tức.
Chỉ điều cô rụt , đôi môi Cố Uyên liền đuổi theo ngay, hôn mạnh lên đôi môi đào của cô.
"Ưm -"
Nhan Tư Tư trợn mắt, đẩy Cố Uyên : "Anh Uyên, đang là ban ngày đó, bớt ?"
Cố Uyên khẽ, nhíu mày với Nhan Tư Tư: "Vợ , ý của em là buổi tối thể. . . . . ."
Hai má Nhan Tư Tư đỏ ửng, chút bực bội mà nhéo nhéo mặt Cố Uyên: "Không , thể, đừng mơ. Tác dụng chậm của tối hôm qua mạnh, đêm nay vẫn nên nghỉ ngơi cho thì hơn."
Cố Uyên vỗ vỗ bụi bặm thấy tay, vỗ vỗ bụi đất dính , đó ôm Nhan Tư Tư trong lòng.
"Đêm nay chỉ hôn nhẹ, chuyện khác, chứ?"