Ba bên cùng , Vương Hồng Yến luyến tiếc đàn ông nhà chịu tội, chuyện cứ như trôi qua.
Nhan Tư Tư trong lòng nhạo, Vương Hồng Yến thật sự cách nào so sánh với Ngô Thải Hà.
Hai mươi đồng, mười quả trứng và một lời thề đáng tin cậy thể mua mạng đứa bé trong bụng Vương Hồng Yến.
Như cũng , Vương Hồng Yến cùng những khác của Nhan gia xem như vết nứt, phát sinh chút gì đó, Nhan gia tự thể ầm ĩ long trời lở đất.
Vương Yến Phương và thím Triệu học cách bánh hạt dẻ rời , khi trở về tổ chức một tiểu đội, chuyên bánh dẻo, còn chế biến hạt thông và quả phỉ.
Thành viên tiểu đội việc mỗi ngày tính là mười phần, Nhan Tư Tư cũng phần.
Hai bọn họ phụ trách đến chỗ Nhan Tư Tư học, khi học xong dạy những khác.
Tiền kiếm tính thuộc về tập thể thôn, công việc của sẽ đỡ hơn.
Hai bao lâu, Cố Uyên mặc áo mưa Nhan Tư Tư ngoài trở về.
Nhan Tư Tư thấy trong giỏ Cố Uyên chất xuống đầy nấm du hoàng, chút gì, lấy khăn mặt giúp lau sạch nước mưa mặt mở miệng.
"Anh Uyên, đội mưa cửa chỉ vì hái thứ ? Trời mưa núi trơn trượt nha, nếu cẩn thận rơi trong cạm bẫy, giống như Thẩm Duật Phong thì sẽ đây?"
Thẩm Duật Phong đang trực ở huyện thành xa xôi bỗng nhiên hắt một cái, ngẩng đầu nước mưa ngoài cửa sổ.
"Có bắt ?"
Đồng liêu bên cạnh chút gì: "Thẩm đội, hắt một cái mà thôi, cần lên cương lĩnh."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-69.html.]
Những thứ trong huyện thành, Nhan Tư Tư bọn họ ở trong thôn cũng .
Cố Uyên vẻ mặt thiết mặt Nhan Tư Tư, lộ nụ dịu dàng: "Tư Tư, em xem dâu của mọc đúng ? Áo mưa em lắm, ướt luôn."
Nhan Tư Tư giơ tay nhéo nhéo mặt Cố Uyên, giả vờ tức giận: "Cười đến mức mê cũng vô dụng, trời mưa chạy lên núi, thấy ?"
Cố Uyên cầm tay Nhan Tư Tư, đặt lên môi hôn: "Sau cũng với em, em đồng ý mới nhé?"
Anh nghĩ đến mỗi Nhan Tư Tư lên núi đều hái nấm trở về, cảm thấy cô thích, nghĩ đến mùa thu trời mưa, nấm vàng phát triển nhất, mới khoác áo mưa chạy lên núi.
Vân Mộng Hạ Vũ
Thấy Cố Uyên hung hãn trong mắt ngoài nhu thuận như , trong lòng Nhan Tư Tư còn gì nữa.
"Được , mau cởi áo mưa , em rót cho một ly nước nóng để sưởi ấm cơ thể."
"Được! Cố Uyên nhanh chóng cởi áo mưa , treo móc bên cửa.
Ngày mưa thứ ba, điểm tập kết thanh niên trí thức vô cùng náo nhiệt.
Sự náo nhiệt còn liên quan đến Nhan Tư Tư và Cố Uyên, là một nhà Quý Tiểu Lệ ở thôn Thanh Hà mang theo mai tới tìm Hứa Vinh.
Nỗi đau Hứa Vinh vặn lưu loát, gặp trời mưa cần , tâm tình thập phần sung sướng, đang nghĩ về hấp dẫn sự chú ý của Nhan Tư Tư như thế nào, liền thấy bọn Quý Tiểu Lệ tới.
Biết nhà Quý Tiểu Lệ tới tìm , còn mang theo mai tới, Hứa Vinh trực tiếp trợn tròn mắt.
Hắn ở Thập Lý thôn hai ba năm, đối với Quý Tiểu Lệ ở thôn Thanh Hà bên cạnh ấn tượng, qua một ít chuyện của nhà cô , lúc ở xã thống nhất hoạt động còn gặp mặt.
Mặc dù là như thế, giữa hai giao tiếp, chuyện.