Tuy nhiên, cô cũng thể tưởng tượng dù ai cũng cách thì cũng sẽ nỡ dùng nhiều dầu thế , nên đương nhiên sẽ loại dầu cay thơm như .
Còn việc mỗi nấu nhiều món hơn chia sẻ với thì điều đó sẽ phi thực tế.
Mặc dù Nhan Tư Tư ơn những dân làng đối xử với cô, nhưng để dân làng ăn ngon và sống , ngôi làng trở nên giàu và đều tiền dư.
Cô nhớ cách đây lâu trong huyện đến làng kiểm tra tìm địa điểm xây dựng nhà máy sản xuất mì ở làng gần đó.
Kiếp , xưởng mì tọa lạc ở gần thôn Gia gia, địa điểm ở thôn Gia gia vì vị trí hơn mà là điều kiện ở mấy thôn đều tương tự , tuy nhiên khi thôn Gia gia chiêu đãi du khách, đồ ăn họ ngon.
Người đến khảo sát dùng bữa vui vẻ nên ngay lập tức quyết định xây dựng nhà máy sản xuất mì ở thôn Gia gia .
Vân Mộng Hạ Vũ
Tiếc , nhà máy mì thành lập bao lâu, do quản lý yếu kém nên rơi tình trạng lấp lửng, khi kinh tế tư nhân phép thì nhà máy mì đóng cửa.
Nhan Tư Tư nghĩ rằng vì nhà máy mì ở làng Gia Gia thể xây dựng nên hãy nắm bắt cơ hội , nếu dân làng cơ hội việc trong nhà máy thì họ sẽ cuộc sống hơn.
Như cũng cho cô.
Đây cũng chính là lý do đây cô gửi món ốc chiên đến nhà trưởng thôn, cô chỉ rằng cô nấu ăn ngon, đó cô thể thể hiện tay nghề của với những đến kiểm tra. Có lẽ xưởng mì sẽ thành công. xây dựng ở Thập Lý thôn .
Sau khi Cố Uyên ăn no, Nhan Tư Tư ôm hai nhóc con về nhà, dỗ dành chúng ngủ trưa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-60.html.]
Sau khi Đại Bảo và Bối Bối ngủ say, cô đặt hai bé gian, đội mũ rơm, mang giỏ lưng, cầm liềm chạy lên núi.
Thời gian ngủ trưa của Đại Bảo và Bối Bối cơ bản là hai giờ, đủ để Nhan Tư Tư lên núi một chuyến trở về.
Những ngọn núi mùa thu chứa đầy kho báu, Nhan Tư Tư nhặt một chút quả hạch về.
Cô thứ cần thiết trong gian của , nhưng dù cũng cho ngoài xem.
Khi Nhan Tư Tư còn ở Nhan gia, cô thường xuyên nhặt củi núi, quen thuộc với hầu hết thứ núi, nhanh cô tìm một cây hạt dẻ lớn.
Trên cây phủ đầy hạt dẻ, nhiều quả bắt đầu tách vỏ, quả rơi mặt đất.
Nhan Tư Tư cầm một cây gậy gỗ gần đó đập từng gậy chính xác cây hạt dẻ, chờ hạt dẻ rơi xuống đầy đất, cô lấy cái kẹp gắp than từ trong gian , nhặt hạt dẻ cho sọt lưng.
Về phần bóc hạt dẻ, Nhan Tư Tư dự định giao cho Cố Uyên.
Sau khi nhặt gần nửa sọt hạt dẻ, Nhan Tư Tư vác hạt dẻ lên lưng, cầm liềm rời , hy vọng tìm một ít nấm hoặc quả dại trở về nhà khi hai nhóc con tỉnh dậy.
Nhan Tư Tư mới tìm một mảnh nấm xám, kịp đặt sọt xuống, cô thấy tiếng kêu đau đớn của một đàn ông từ xa truyền đến.
Nhan Tư Tư chằm chằm cây nấm xám, do dự ba giây, đó nhanh chóng đặt sọt xuống, lấy một mảnh nấm nhỏ màu xám đặt lên hạt dẻ.
Ngay lập tức, cô nhặt chiếc sọt lên và về phía đàn ông.