Xuyên Đến Mạt Thế , Bị Gả bán Không Thương Tiếc - Chương 52

Cập nhật lúc: 2025-08-17 23:00:50
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Uyên tắm xong trở về phòng, ngập ngừng hỏi: "Tư Tư, dao, d.a.o cạo của em ở ?"

Ôi, Cố Uyên cạo râu !

Nhan Tư Tư lập tức xuống khỏi, kéo Cố Uyên xuống bên cạnh giường: "Anh Uyên, nhắm mắt ."

Đợi Cố Uyên nhắm mắt , Nhan Tư Tư liền lấy một mảnh vải cũ buộc quanh cổ , đó đặt hai góc vải còn tay Cố Uyên, bảo giơ lên để râu rơi xuống mặt đất.

Chờ việc chuẩn xong, Nhan Tư Tư từ trong gian lấy máy cạo râu điện, cẩn thận cạo râu cho Cố Uyên.

Cố Uyên một tiếng "ù ù", cảm giác râu mép quanh miệng đang rụng xuống.

Anh rõ Nhan Tư Tư thao tác như thế nào, nhưng cũng mở mắt tìm hiểu, cho đến khi Nhan Tư Tư xong , mới từ từ mở mắt .

Nhìn những sợi râu chút lộn xộn tấm vải mặt, trong lòng Cố Uyên dâng lên một cảm xúc khó tả, bộ râu nuôi mấy năm nay, đều ở đây.

Nhan Tư Tư thấy Cố Uyên chằm chằm bộ râu, cởi khăn quấn quanh cổ , trêu chọc: "Sao thế, nỡ ? Vậy em sẽ giữ chỗ râu kỷ niệm cho nhé."

"Được đấy." Cố Uyên dùng vải cũ bao lấy chỗ râu, nhét trong chiếc hộp gỗ gụ cạnh tủ quần áo.

Quay thấy khuôn mặt tươi của Nhan Tư Tư, nhanh chóng liếc hai đứa con nhỏ, kéo cô khỏi phòng, nhưng lo Đại Bảo và Bối Bối bò lung tung, nên dám xa, chỉ ở ngoài cửa phòng.

"Tư Tư, bao giờ nghĩ rằng cạo râu thể thoải mái như . Sau em thể tiếp tục giúp cạo râu ?"

Nhan Tư Tư nhẹ, đưa tay nhéo cằm Cố Uyên: "Anh Uyên, vội vàng kéo em ngoài là vì để cái ?"

Cố Uyên lập tức đỏ bừng mặt, cúi đầu ghé sát bên tai Nhan Tư Tư: "Anh cạo râu , cần nhịn nữa ?"

Nghĩ tới lý do tối qua từ chối Cố Uyên, Nhan Tư Tư cũng đỏ mặt lên: "Đợi Đại Bảo và Bối Bối ngủ say , bây giờ cho phép hôn em."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-52.html.]

Vừa dứt lời, Nhan Tư Tư phát hiện thứ gì đó chui miệng .

Nhan Tư Tư: ... Anh Uyên nhà cô gấp gáp.

Nghĩ thì nghĩ , nhưng cơ thể thành thực.

Cô lập tức vòng tay qua cổ Cố Uyên, chút xa lạ đáp .

Một lúc lâu, hai tựa trán , mũi kề mũi, thở hồng hộc, miệng hé mở.

Nhan Tư Tư nhẹ nhàng tựa Cố Uyên, đợi lát khi lấy chút sức lực, cô đẩy Cố Uyên.

"Anh Uyên, chúng trở về phòng . Đợi lát nữa Đại Bảo và Bối Bối phát hiện thấy chúng , thể sẽ bò xuống giường tìm chúng ."

Cố Uyên ôm chặt Nhan Tư Tư, nỡ buông cô vợ thơm tho mềm mại trong vòng tay : "Tư Tư, hôn thêm nữa ?"

Nghe , Nhan Tư Tư ngẩng đầu khỏi vòng tay Cố Uyên, mắt , tay trái nhanh chóng thò góc quần áo của , sờ cơ bụng.

Vân Mộng Hạ Vũ

"Gọi vợ, em sẽ cho hôn."

Bụng Cố Uyên căng lên, giọng trầm thấp khàn khàn: "Vợ ."

Không đợi Nhan Tư Tư đáp , nụ hôn của Cố Uyên rơi xuống, từ qua loa trở nên càng cuồng nhiệt, như cướp lấy thở của cô.

Khi thở của Cố Uyên trở nên nặng nề hơn, Nhan Tư Tư dùng cả hai tay bám đôi vai rắn chắc của , mới ngã xuống một cách yếu ớt.

"Mẹ-"

Nghe thấy tiếng gọi của Bối Bối, Nhan Tư Tư tỉnh táo , đẩy Cố Uyên .

đôi chân của cô mềm nhũn đến mức thể vững , phản lực đẩy về phía Cố Uyên khiến cô suýt ngã về phía .

Loading...