Người trong nhà cũng nên yên tâm, trai thật sự đánh ngất xỉu đưa trong chăn, mà hai thật sự tình cảm với .
May mắn Cố Uyên Cố Trạch đang suy nghĩ cái gì, nếu đánh em trai một trận.
Anh đối ngoại lạnh như băng, ngoài hung dữ, nhưng từng chuyện hỗn nợ.
Điều kiện tiên quyết là, bỏ qua hành vi thường xuyên đánh của khi mới tới Thập Lý thôn.
Cố Uyên đạp xe cửa, đến cục tìm Thẩm Duật Phong mượn điện thoại báo bình an.
Cố Trạch cởi giày địa bàn của hai bé con, chơi đùa cùng bọn họ đệm.
Nhan Tư Tư máy may, lấy vải cắt xong, tiếp theo quần áo cô còn thành.
Khoảng sáu giờ tối, Nhan Tư Tư liền chui phòng bếp, bắt đầu nấu cơm tối.
Nhan Tư Tư dự định thịt kho tàu, thịt băm, bắp cải trộn và khoai tây chiên cay, ngoài còn canh trứng hấp cho hai con.
Cô cho gạo rửa sạch nồi hấp, rửa rau xong thì Cố Uyên về.
Cố Uyên dừng xe đạp thoáng qua trong nhà, Nhan Tư Tư ở trong phòng bếp, liền bước nhanh .
"Tư Tư, về . Việc nấu ăn giao cho là , em chịu trách nhiệm hướng dẫn nếm thử đồ là ."
Nhan Tư Tư và Cố Uyên còn chuẩn xong bữa tối, Nhan Cảnh Hoa liền vội vàng chạy tới.
Nhan Cảnh Hoa và cả lên núi ôm củi, về đến nhà còn kịp uống một ngụm nước ấm nghỉ ngơi một chút, cha đuổi khỏi cửa, bảo đến gọi Cố Trạch buổi tối ngủ.
Cổng viện mở , vẫn lịch sự gõ cửa.
Cố Trạch bước từ nhà , thấy gương mặt mới vô thức mở miệng: "Anh tới tìm trai và chị dâu đúng ? Bọn họ..."
"Không ." Nhan Cảnh Hoa trực tiếp cắt ngang lời Cố Trạch: "Cậu chính là Cố Trạch? Cha là thôn trưởng, tối nay đến chỗ ngủ."
Không đợi Cố Trạch đáp lời, Nhan Cảnh Hoa xoay chạy về.
Anh thực sự khát về nhà uống nước ngay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-126.html.]
Cố Trạch bóng lưng Nhan Cảnh Hoa càng chạy càng xa, chút mờ mịt đóng cửa viện, tới cửa phòng bếp.
"Anh hai, chị dâu, con trai thôn trưởng đến, gọi em buổi tối qua đó. Chính là... Anh xong ngay luôn, chẳng nhẽ ép buộc ?"
Nếu đổi là , cũng quen một xa lạ đến ngủ với .
Cố Trạch cảm thấy Nhan Cảnh Hoa hoan nghênh , do dự rốt cuộc nên qua đó .
Nhan Tư Tư bếp ngẩng đầu, mặt mang theo một chút tươi .
"Tiểu Trạch, em đừng suy nghĩ quá nhiều. Chị đoán Cảnh Hoa từ núi trở về nhà, chú Nhan đuổi ngoài. Vừa mệt khát, sốt ruột trở về uống nước ăn cơm ."
Cố Uyên đang xào rau đầu liếc mắt em trai nhà .
"Nhà thôn trưởng là ân nhân của chị dâu em, cũng chính là ân nhân nhà chúng . Tất cả đều , em bớt nghĩ ."
Cố Trạch bước nhanh qua đánh lưng Cố Uyên một cái, nhanh chóng lui về cửa phòng bếp, giữ cách an với trai.
"Anh, đừng hung dữ với em như , sẽ dọa đến chị dâu đấy.
Ôi chao!
Có chị dâu ở đây, Cố Trạch thật sự giống như ăn gan hùm mật báo, đều dám đánh trai .
Cố Uyên đầu trừng mắt Cố Trạch một cái: "Không chơi với Đại Bảo và Bối Bối, em định nấu cơm ?"
Cố Trạch bĩu môi, về phía Nhan Tư Tư.
"Chị dâu, chị về phòng , để em đốt lửa."
Vân Mộng Hạ Vũ
"Không cần." Nhan Tư Tư liếc mắt nào đó đưa lưng về phía Cố Trạch, chỉ thấy trông mong .
Cô thở dài trong lòng: "Cố Trạch, em mới tới cần tranh thủ việc. Đại Bảo và Bối Bối đều thích chơi với em, em lên với hai đứa ."
Nghe Nhan Tư Tư như , Cố Trạch xoay rời .
Nhan Tư Tư đá chân Cố Uyên: "Anh Uyên, dùng ánh mắt em chứ?"
Cố Uyên khẽ nhíu mày, giọng điệu phần ấm ức: "Vợ, thằng ranh đánh ."