Cố Uyên trực tiếp trả lời câu hỏi của Nhan Tư Tư, hỏi ý nghĩ của cô.
"Tư Tư, còn em thì ?"
"Bằng cảm thấy em sách gì?" Nhan Tư Tư ,"Đến lúc đó khác sẽ cưới một vợ nông thôn, mà là khen cưới nữ sinh viên đại học."
Nói đến đây, nụ khóe môi Nhan Tư Tư sâu sắc hơn một chút: "Anh Uyên, cảm thấy vinh hạnh ? Vợ nhà thật lợi hại!"
"Quả thật lợi hại." Cố Uyên nghiêm trang ,"Vợ chỗ nào cũng lợi hại, thợ may lợi hại, sách lợi hại, ở đây..."
Anh bỗng nhiên kề sát lỗ tai Nhan Tư Tư, hạ thấp giọng : "Ở giường càng lợi hại hơn."
Nhan Tư Tư thoáng đẩy đầu , cảm thấy tức giận buồn .
"Anh Uyên, thật đó, cái gì cũng thể nghĩ về phương diện đó."
Cố Uyên nhẹ nhàng xoa xoa đầu Nhan Tư Tư, khôi phục vẻ mặt nghiêm túc.
"Nếu ngày đó, ở bên em. Không còn cách nào khác, vợ xinh còn ưu tú, canh chừng, tránh cướp ."
"Còn nữa, cùng em tiến bộ."
Cùng lắm thì đến lúc đó nhiệm vụ gì thì xin nghỉ, tình huống khác gì bây giờ, lẽ cấp thể đồng ý.
Nhan Tư Tư liếc mắt hai bé con, nhanh chóng hôn lên mặt Cố Uyên.
"Anh Uyên chuyện thật dễ , cho phép dỗ Đại Bảo và Bối Bối ngủ."
Dỗ dành hai bé con, thể ôm vô vợ xinh của !
Cố Uyên trực tiếp cởi giày , thu đồ chơi trong tay Đại Bảo và Bối Bối, bắt đầu dỗ bọn nhỏ ngủ.
Sao tinh thần hai bé con , lăn qua lộn chịu ngủ, mặc dù nhắm mắt , mấy giây lặng lẽ mở .
Cố Uyên quyết định sử dụng tuyệt chiêu.
"Ai ngoan ngoãn ngủ, sáng mai rời giường là thể thơm các con một cái nha."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-111.html.]
Đại Bảo và Bối Bối lập tức ngoan ngoãn nhắm mắt .
Nhan Tư Tư thấy cảnh tượng , hai bé con nhà cho tan chảy.
Thoáng ánh mắt chút đắc ý của Cố Uyên, Nhan Tư Tư cổ vũ giơ ngón tay cái lên với .
Cô cất sách giáo khoa, ngoài vệ sinh, cũng trèo lên giường, bên cạnh Bối Bối.
Sau khi xác nhận hai bé con đang ngủ, Cố Uyên sang bên cạnh cô, khẽ hôn lên môi Nhan Tư Tư.
Vào một đêm yên tĩnh, âm thanh luôn luôn rõ ràng.
Cả hai thấy rõ ràng nhịp tim và thở của .
Cùng với giai điệu động lòng trong miệng.
Đại khái là trong thời gian Cố Uyên nhịn nhiều, tình yêu tuôn trào, so với ngày thường còn mãnh liệt hơn một chút.
Không thời gian rốt cuộc trôi qua bao lâu, Nhan Tư Tư mệt mỏi liếc mắt cửa sổ, chỉ thấy bóng đêm nhạt .
Như thế, cô mới thể chậm rãi nhắm hai mắt mệt mỏi , tiến mộng .
Buổi tối vất vả, khiến Nhan Tư Tư ngủ đến trưa mới tỉnh.
Khi cô tỉnh , Đại Bảo và Bối Bối đều ở trong phòng khách nghiêm túc chữ Ả Rập.
Cố Uyên ở trong bếp cơm trưa.
Thoáng Nhan Tư Tư ngáp dài , Cố Uyên cầm muôi bước lên, mật chốc lát với cô.
"Tư Tư, em dậy thì về phòng cùng Đại Bảo và Bối Bối một hồi, sắp nấu xong ."
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhan Tư Tư bĩu môi, đẩy Cố Uyên: "Em còn đánh răng, đừng hôn lung tung."
Cố Uyên cúi đầu mổ lên đôi môi đào của Nhan Tư Tư: " ."
Nhan Tư Tư nhảy dựng lên treo lên Cố Uyên, tựa đầu vai : "Phạt đánh răng cho em."
"Được." Cố Uyên một tay vịn thắt lưng Nhan Tư Tư, một tay cầm nồi xào rau: "Nấu xong đồ sẽ đánh răng cho em."