Năm áo khoác, thể sớm hơn, như việc sẽ rút ngắn, cần áo bông kẹp phiền phức như thế, còn thêm một công đoạn nhồi bông.
Nhan Tư Tư chỉ kế hoạch mười cái áo khoác, cho nên mới với những lời như đến .
Nói cách khác, đây là cuối cùng cô nhận đơn đặt hàng năm .
Trừ khi nguyện ý trả giá cao, nếu cô nhận đơn đặt hàng quần áo mới nữa, dành nhiều thời gian hơn với hai con.
Áo khoác đắt tiền quả thật đắt, mua một cái cần nửa tháng tiền lương, thậm chí hơn nửa tháng tiền lương, nhưng luôn luôn thích .
Mười bộ quần áo nhanh mua, Nhan Tư Tư hỏi kỹ yêu cầu của bọn họ, nhớ kỹ kích thước của bọn họ, liền chạy tới xưởng may đưa bản thiết kế cho Hầu Bỉnh Dương.
Lần trải qua Hầu Bỉnh Dương giới thiệu, chú bảo vệ canh cửa côi như quen Nhan Tư Tư.
Nhan Tư Tư chào hỏi chú bảo vệ, đưa cho chú một nắm kẹo hoa quả: "Chú Ngô, cháu mời chú ăn kẹo."
Chú Ngô khoát tay áo: "Tư Tư, cháu cầm về . Chú giám đốc Hầu , nhà cháu hai bé con, mang về cho bọn nhỏ ăn."
Ý mặt Nhan Tư Tư sâu sắc hơn một chút: "Chú Ngô yên tâm , một phần của chú, hai nhóc con nhà cháu khẳng định cũng . Cái cho chú, chú đừng từ chối."
Nghe Nhan Tư Tư như , chú Ngô từ chối nữa, chỉ là cô trông coi xe đạp.
Trước đó, khi con gái của nhà máy cơ khí Tô Tinh Vãn ở đây, xe đạp của cô hiểu mất tích.
Nhan Tư Tư vốn xinh , còn tính, chú cũng bằng lòng trông coi xe của cô.
Song chú Ngô rằng, xe đạp Nhan Tư Tư đạp chính là của Tô Tinh Vãn, chẳng qua cởi nơ , còn tùy ý cạo hai dấu vết ở .
Trong phòng việc của giám đốc nhà máy, Hầu Bỉnh Dương hài lòng với bốn bản thiết kế mà Nhan Tư Tư mang đến, phê duyệt giấy tờ để Nhan Tư Tư đến phòng tài chính nhận tiền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-103.html.]
Kết quả là, Nhan Tư Tư cầm tám mươi đồng vui vẻ rời khỏi xưởng may.
Ở chỗ Hầu Bỉnh Dương, Nhan Tư Tư còn ngày Tô Tinh Vãn cùng Dịch Diệu Bang tổ chức tiệc rượu, dự định ngày hôm đó tặng cho bọn họ cái gì "đại lễ".
Cô xe đạp bao xa, liền thấy trong ngõ nhỏ gần đó truyền đến động tĩnh nhỏ, cẩn thận là tiếng xé lòng liệt phế của trẻ con cùng tiếng cầu xin tha thứ.
Nhan Tư Tư rẽ một vòng, đạp xe chui trong ngõ.
Đến gần cô tiếng chuyện.
"Khóc cái gì ? Ông đây đuổi mấy đứa nhóc đánh mày , mày nên theo ông đây. '
"Ông đây quan sát mày hai ngày , mỗi ngày mày đều tìm đồ ăn ở đống rác, còn bằng đến nhà ông đây, khẳng định sẽ bỏ đói mày.
"Mỗi ngày mày giặt quần áo cho ông đây là , chờ mày lớn lên vợ cho ông đây. Không vợ cũng , đến lúc đó nếu mày thể lấy tám trăm đồng thì tao sẽ để cho mày theo tên đàn ông khác."
Cùng với những lời , là một thanh âm non nớt kèm theo tiếng .
" ! ! Chú buông !"
Cùng với đó là tiếng xé lòng.
Nhan Tư Tư cưỡi xe đạp rẽ một vòng, cảnh cô cô thấy, là một đàn ông hai mươi bảy tám tuổi đang lôi kéo một cô bé.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cô gái 10 tuổi, ngừng giãy giụa, với đàn ông.
Nhan Tư Tư từ gian lấy một tảng đá nhỏ, ném mạnh về phía tên đàn ông .
"Con nó—— ai mắt dám ném ông đây? Có tin ông đây ..."
Quay đầu thấy Nhan Tư Tư, đàn ông sững sờ tại chỗ, ánh mắt thẳng Nhan Tư Tư, đánh giá khuôn mặt và dáng của cô, bên miệng dường như còn chảy nước miếng.