Xuyên Đến Dưới Chân Núi: Ta Dựa Vào Sức Mạnh Vô Song Mà Làm Giàu - Chương 80: Đèn Hoa Hội
Cập nhật lúc: 2025-10-26 00:13:25
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KZnxuKI66
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ăn há cảo xong, Khương Vạn Niên bảo Khương Uyển Mạn tìm áo ngoài mặc:Hôm nay huyện hội đèn, dẫn con xem đèn hoa nhé?
Đừng ! Ngươi đừng thật!
Trong cái lúc bận rộn hỗn loạn , Khương Uyển Mạn thực sự quên mất hôm nay là Tết Nguyên Tiêu, mà hằng năm ngày , huyện đều hội đèn hoa!
Nàng đến đây nhiều năm như , nhưng quả thật từng xem hội đèn hoa. Trước thì còn nhỏ, một năm Khương Vạn Địa dẫn Khương Uyển Mạn và Sơ Tễ đến huyện xem hội đèn, nhưng bà nội Lưu thị mắng cho một trận:Nếu ngươi hai đứa con gái nữa thì thẳng! Đừng lấy cớ xem hội đèn mà gây chuyện!
Thật là vì mấy năm đó quá nhiều chuyện trẻ con lạc trong hội đèn, nên bà nội Lưu thị kiên quyết cho .
Giờ thì Khương Uyển Mạn vui vẻ nhảy cẫng lên mặc áo ngoài:Đi , chú út!
Mèo con Kute
Tiếc là chú hai ở đây, chú hai nhất định cũng thích xem đèn hoa lắm!
Phố xá trong huyện thành lúc đèn đuốc rực rỡ, trời sẩm tối mà đông nghịt . Hai bên đường cái gì cũng bán, đặc biệt là bánh trôi nước thì vô cùng nhiều.
Khương Uyển Mạn cầm một cây kẹo hồ lô tay, nhảy nhót theo Khương Vạn Niên, mắt nàng ngập tràn các loại đèn hoa, mà thấy lạ lùng vô cùng. Cứ như đèn kéo quân , ai mà nghĩ chứ?
Sao thể tinh xảo, mắt đến thế!
Lại những chiếc đèn lớn như đèn hoa sen, đèn đầu hổ đầu sư tử, nhỏ hơn thì đèn con thỏ, đèn cánh sen. Chiếc đèn lớn nhất gì khác ngoài đèn chim công của Kim Ngọc Tửu Lâu, nó thực sự rực rỡ muôn màu, lông chim công giống như thật, từ xa, con công ngẩng cao đầu tựa như sắp vũ hóa đăng tiên, toát một luồng tiên khí!
Đây mới chỉ là hội đèn của một huyện nhỏ, nàng còn dám nghĩ, hội đèn hoa ở kinh thành sẽ đến nhường nào!
Đêm đó giới nghiêm, Khương Uyển Mạn chơi vui vẻ, cuối cùng cùng chú út mỗi cầm một chiếc lồng đèn đỏ về nhà, treo lồng đèn đỏ tươi rực rỡ ở cửa, chiếu sáng một khí hân hoan.
Cuộc sống ở huyện thành đối với Khương Uyển Mạn khá dễ thích nghi.
Sáng sớm nàng thức dậy chuẩn triều thực, sắc t.h.u.ố.c cho chú út xong xuôi, đợi Khương Vạn Niên dùng triều thực đến huyện học, nàng liền rảnh rỗi. Dọn dẹp sân vườn, xách cái giỏ nhỏ ngoài mua chút rau thịt về. Canh chừng thời gian gần đến, nàng bắt đầu nấu hưởng ngọ phạn.
Khương Vạn Niên từ huyện học trở về mất một khắc, ăn cơm xong còn thể chợp mắt một lát, tranh thủ thời gian Khương Uyển Mạn liền châm kim cho . Đợi Khương Vạn Niên buổi chiều học, nàng liền việc gì . Thông thường nàng sẽ nghĩ vài món điểm tâm chú út thể ăn để mang đến huyện học, đó là đợi nấu xan thực.
Gạo, bột, dầu ăn trong bếp đều là đồ nhà mang tới. Các loại tương, giấm là do Khương Tú chuyện liền bảo Trịnh Tam Lang đưa đến. Ngày thường cũng gì cần nàng ngoài mua sắm, nàng rảnh rỗi liền bắt đầu ủ giá đỗ, khắc trâm cài tóc, thể kiếm một đồng thì kiếm mà!
Cứ rảnh rỗi mãi, nàng cảm thấy thời gian lãng phí.
Cách hai ngày, Khương Vạn Ngân liền đ.á.n.h xe ngựa đến, dẫn theo bà nội Lưu thị và Khương Vạn Địa, đến giúp dọn dẹp bộ cái sân nhỏ. Cho dù họ đều Khương Uyển Mạn sức lực lớn, dọn dẹp một cái sân nhỏ tốn bao nhiêu sức, họ cũng thực sự để Khương Uyển Mạn những công việc đó.
Có điều nhà cửa hiện tại cũng nhẹ nhàng gì, chẳng mùng hai mươi tháng Giêng là chuyển nhà mới , chuyển hết đồ đạc lỉnh kỉnh sang nhà mới . Chỉ đợi sáng ngày hai mươi chuyển cái nồi qua, Khương Đại Hỷ cũng định ngày hai mươi mời khách ôn oa.
Vương thị và Tiền thị đều là những sắp sinh nở. Theo quan niệm của địa phương, phụ nữ thai tham gia chuyển nhà, sợ hỏng phong thủy. may mắn , trong nhà hiện tại Khương Mặc, Khương Liệt, Khương Hổ ba em đều là những đứa trẻ lưng chừng lớn, thể gánh vác việc vặt, khiến Khương Đại Hỷ cùng Khương Vạn Địa và Khương Vạn Ngân ba đến mức quá bận rộn luống cuống tay chân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-den-duoi-chan-nui-ta-dua-vao-suc-manh-vo-song-ma-lam-giau/chuong-80-den-hoa-hoi.html.]
Bà nội Lưu thị dẫn Sơ Tễ và Thẩm Cát Như dọn dẹp, còn Khương Đại Hỷ thì dẫn các con cháu từng chuyến một để chuyển đồ.
Đang lúc bận rộn như , bà nội Lưu thị và Khương Vạn Địa vẫn đến huyện. Khương Uyển Mạn liền bà nội Lưu thị:Bà nội, cái sân nhỏ bao nhiêu việc , con đều hết. Bà nội, cha và chú hai mấy ngày nay đừng đến nữa, cứ bận rộn việc chuyển nhà !
Chỉ đến hôm nay thôi, đến ngày hai mươi hai mới qua . Chuyển nhà còn bận rộn mấy ngày nữa. Để con một ở đây, yên tâm chứ?
Bà nội Lưu thị thấy nhà bếp sạch sẽ tinh tươm, cũng gì cần bà dọn dẹp, liền càng xót xa hơn:Đồ quần áo cần con giặt, cứ cất , chú hai con chạy qua đây, bảo chú hai con mang về, tiện tay giặt cho!
Trời lạnh thế nước lạnh lắm buốt tay, con bé con nhà , giặt xong quần áo chắc xương cốt cũng đau vì lạnh mất!
Ngày hai mươi tháng Giêng Khương Vạn Niên huyện học nghỉ. Chàng vì bệnh mà nghỉ học lâu như , nếu giáo dụ bắt gặp thì càng buông tha. Mấy ngày nay khóa nghiệp của Khương Vạn Niên nặng, Khương Uyển Mạn cũng dám lơ là, liền quyết định trở về nhà. Chỉ lúc bà nội Lưu thị sắp , nàng tủm tỉm gọi bà nội:Bà nội, rèm cửa phòng con màu hồng! Màu hồng thêu hoa nhé!
Được!
Mặc kệ trong nhà mới của nàng bày biện thế nào, dù bây giờ nàng vẫn là một tiểu nữ nương, đáng lẽ dùng màu hồng!
Khương Vạn Niên nghỉ học ngày hai mươi sáu tháng Giêng. Sáng sớm tinh mơ, hai chú cháu liền đ.á.n.h xe ngựa trở về. Dọc đường xe dừng cửa nhà mới, đúng lúc Khương Vạn Địa vội vàng chạy ngoài, suýt chút nữa đ.â.m xe ngựa. Khương Uyển Mạn nhảy xuống:Cha, ?
Ôi chao, con về đúng lúc quá! Mau trong xem , con và thím hai con đều sắp sinh !
Cái gì? Đều sắp sinh ư? Tính toán thời gian, lẽ còn đợi mười ngày nữa, giờ chuyển ?
Khương Uyển Mạn cất bước chạy vội nhà, để Khương Vạn Niên kéo cương ngựa, đưa xe sân.
Trong nhà, Vương thị và Tiền thị hai chị em dâu một cái giường sưởi, mỗi một bên. Hai chị em dâu sáng sớm trượt chân cùng một tảng băng. Đầu tiên là Vương thị ngã phịch xuống mông, đang đau bụng, Tiền thị thấy liền chạy đến kéo, kết quả kéo dậy, cũng phịch xuống đó luôn!
Ngay lúc đó liền ngã động thai.
Sơ Tễ đang đun nước, nàng là chị cả, cũng trải qua cảnh đời, lúc trông vẫn khá bình tĩnh. Ngược Thẩm Cát Như thì hoảng sợ. Nhìn thấy Khương Uyển Mạn trở về, nàng liền thở phào nhẹ nhõm:Mãn Mãn về !
Như tỷ tỷ! Khương Uyển Mạn kêu một tiếng:Đại tỷ đun thêm nhiều nước nhé!
Vương thị và Tiền thị lúc bụng quặn đau, nhưng trong lòng hai đều hoảng lắm. Đứa trẻ nào cũng sinh mấy đứa , hơn nữa cũng tháng cũng gần đến , sinh nhất định là thể sống. Tiền thị còn tâm trạng :Chị dâu, tên con nghĩ xong , hai đứa một đứa gọi Trượt Trượt, một đứa gọi Độn Độn!
Bà nội Lưu thị một lúc đối mặt với hai nàng dâu sinh con, ít nhiều cũng chút căng thẳng, huống hồ hai đều là đến kỳ sinh nở tự nhiên. Lúc lời Tiền thị tiên nhịn bật một tiếng, đó liếc Tiền thị một cái:Cái con bé ngốc , sinh hai thằng nhóc thì thể gọi tiểu danh , chứ sinh hai đứa con gái thì ?
Vậy thì một đứa gọi Lượn Lượn, một đứa gọi Đụn Đụn!
Khương Uyển Mạn bước cửa thấy hai cái tiểu danh của đứa bé mà còn là , khúc khích một tiếng:Mẫu , thím hai! Hai đừng vui nữa, để con bắt mạch cho hai !