Xuyên Đến Dưới Chân Núi: Ta Dựa Vào Sức Mạnh Vô Song Mà Làm Giàu - Chương 42: Thuế mùa thu
Cập nhật lúc: 2025-10-26 00:12:41
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hôm nay Sơn Tiền thôn ai xuống đồng việc, tất cả đều ở nhà chờ sai dịch của nha môn đến thu thuế!
Sáng sớm tinh mơ, Khương Đại Hỷ dẫn con cháu khiêng lương thực, chất lên xe cút kít. Những năm đều là Khương Uyển Mạn một bên đếm và tính trọng lượng, năm nay cũng cần nàng nữa, đổi thành Tần Đình Yến .
Khương Uyển Mạn phục, chu môi, Khương Vạn Ngân thấy, thể buộc một con lừa. Khương Uyển Mạn tức đến nỗi đầu tìm tiểu lão thái cáo trạng, Nãi, xem nhị thúc của con kìa!
Cái miệng ch.ó đó thể phun ngà voi ! Ngoan ngoãn, chúng thèm tức giận với nhị thúc ngươi!
Nhà chúng bốn mươi mẫu đất, một mẫu đất tính theo bốn thăng thuế, tổng cộng là mười sáu đấu. Chúng chất thêm bốn đấu dự phòng, chắc là đủ , ?
Khương Đại Hỷ , bản cũng chút chắc chắn. Nếu dựa theo tình hình thu thuế các năm thì chắc chắn là đủ, nhưng năm nay thuế hè thu nhiều đến thế, trong lòng ẩn hiện chút bất an, luôn cảm thấy thuế thu đông hẳn sẽ đơn giản như , chỉ thu bấy nhiêu.
Gia gia, vì chuẩn thêm bốn đấu?
Tần Đình Yến cảm thấy từng thấy cảnh thu thuế như , nhưng y dường như cũng , thời gian y sách trong thư phòng của tiểu thúc, triều đình quy định một mẫu đất chỉ thu ba thăng thuế, nộp đậu nộp thêm thì y tạm thời thể hiểu, nhưng vì còn chuẩn nhiều hơn?
Năm nay ruộng đất nhà họ Khương sản lượng cao, nhưng nhà khác một mẫu đất cũng chỉ thể sản xuất một thạch đậu, điều y cũng .
Nói cách khác, các nhà khác một mẫu đất chỉ sản xuất một thạch lương thực, nhưng vẫn chuẩn thêm bốn đấu, còn lo đủ?
Cái , tự nhiên là vì cái đấu của bọn quan sai khác với cái đấu của tiểu lão bách tính chúng !
Mèo con Kute
Khương Uyển Mạn Tần Đình Yến gọi gia gia, liền nhổm nhổm chạy tới gần để hưởng lợi, Cái đấu của bọn quan sai , nó to hơn, tự nhiên cũng đựng nhiều hơn, mà chẳng bao giờ đầy, thế nên chuẩn nhiều hơn chút.
Quan sai đến muộn, lời Khương Uyển Mạn dứt, gốc cây táo lớn vang lên tiếng chiêng, keng keng, Khương Vạn Địa đẩy xe cút kít, Đi!
Hôm nay thu thuế ?
Ngoài cửa một cỗ xe ngựa chạy tới, Khương Vạn Niên vén rèm nhảy xuống, Xem về đúng lúc !
Y đưa tiền lộ phí cho phu xe, Khương Uyển Mạn sớm nhận hộp sách của y mang về nhà, cả gia đình lúc mới xuống gốc cây táo lớn.
Dưới gốc cây táo lớn đỗ một hàng xe ngựa, bóng cây kê bàn ghế, Khương Cửu gia với nụ cung kính, pha đưa cho từng vị sai dịch, Các vị quan gia chuyến vất vả !
Từng tốp ba năm, đẩy xe đến, nhưng đều dừng cách xa mười trượng, dám gần.
Được , đến thì bắt đầu thôi.
Vị quan sai bên cạnh còn đeo bội kiếm, đội mũ, trông khá uy nghiêm, đầu dậy, mở lời giọng vang như hồng chung, Hỡi các vị hương , hôm nay chúng lão gia sai phái xuống đây thu thuế, xin hết rõ chính lệnh năm nay cho , ai đến muộn , còn phiền các vị hương truyền đạt cho .
Chính lệnh thu thuế mùa thu năm nay của huyện nha , bộ huyện An Hưng thuộc quyền quản hạt, thuế thu đông đều thu ngô thuế, theo đó ruộng thượng đẳng một mẫu bốn thăng, ruộng trung đẳng một mẫu ba thăng, ruộng hạ đẳng một mẫu hai thăng bốn hợp . Ngoài mỗi mẫu còn thu thêm năm hợp tiền xe cộ, tiền vận chuyển của nha dịch và chân tay, tức là ruộng thượng đẳng mỗi mẫu thu ngô bốn thăng năm hợp, ruộng trung đẳng ba thăng năm hợp, ruộng hạ đẳng hai thăng chín hợp!
Cái tên ngô nhắc tới, dân làng Sơn Tiền thôn lập tức náo loạn như vỡ chợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-den-duoi-chan-nui-ta-dua-vao-suc-manh-vo-song-ma-lam-giau/chuong-42-thue-mua-thu.html.]
Ngoại trừ lão Khương gia và những từng thấy ngô mà lão Khương gia trồng hỏi tên, phần lớn còn đều hề ngô là gì.
Thu ngô ư? Quan đại nhân, chỉ thu ngô thôi ? Ngô là vật gì ?
Vị quan sai đầu giơ tay hiệu trấn an, Xin các vị bình tĩnh, chờ mỗ xong .
Ngô là loại cây trồng mới do triều đình phát hiện, năm , năm ngoái, trồng thử ở vùng kinh kỳ, sản lượng mỗi mẫu đều mười thạch, vì đầu năm nay, triều đình khuyến khích nông hộ trồng ngô. Và thuế thu đông cũng lấy ngô chủ yếu. Huyện lệnh đại nhân xét thấy huyện An Hưng chúng ở vùng xa xôi, chính lệnh đến muộn, nên năm nay đặc xá cho phép nộp thuế bằng lúa mì, đậu, và lúa mạch.
Chỉ là, lúa mì và lúa mạch mỗi mẫu nộp thêm một thăng, đậu mỗi mẫu nộp thêm hai thăng!
Hóa năm nay nếu nộp đậu, ruộng thượng đẳng mỗi mẫu sáu thăng năm hợp, ruộng trung đẳng năm thăng năm hợp, ruộng hạ đẳng bốn thăng chín hợp!!!
Mẹ kiếp thằng ch.ó quan, ngươi c.h.ế.t !
Chẳng Khương Uyển Mạn tức giận đến mức nào, tất cả mặt ở đó, ai thể giữ bình tĩnh, vô duyên vô cớ, mỗi mẫu đất nộp thêm hai thăng lương thực, ai mà chịu nổi!
Lão Khương gia bốn mươi mẫu đất, gộp nộp thêm sáu đấu, để hình dung tài tử còn dùng tài cao bát đấu để ví tài hoa xuất chúng, lắm, năm nay thuế lương thực nộp thêm sáu đấu!
Huống hồ, thuế hè còn thu đủ loại danh mục rườm rà, hơn nữa, khi thu thuế hè chẳng thu một tiền chân tay , cớ gì thuế thu đông còn đòi thêm nữa?
dù thế nào nữa, dù ngươi tức giận đến mức hận thể mắng tổ tông mười tám đời của tên quan , thì giờ đây cũng dám mắng mặt sai dịch, những dám mắng, mà còn xòa, ngoan ngoãn nộp thuế!
Phải nộp thôi, thì cả nhà già trẻ đ.á.n.h đòn đày biên cương ?
Khương Đại Hỷ lúc cũng tính toán nữa, nghiêng đầu hỏi Tần Đình Yến, Tứ lang , nếu nhà chúng nộp đậu thì nộp bao nhiêu?
Hai mươi hai đấu, gia gia, Tần Đình Yến đáp với giọng trầm thấp, Cháu thấy cái đấu của quan sai , chúng chuẩn hai mươi sáu đấu, e rằng vẫn còn thiếu.
Tuy , Tần Đình Yến chỉ cảm thấy trong lòng dường như một ngọn lửa vô danh, thiêu đốt khiến y tâm thần bất an.
Y luôn cảm thấy nên như , chính lệnh của triều đình thế , là do lũ ch.ó quan phía tham ô bỏ túi riêng, viện cớ!
giờ đây đầu óc y trống rỗng, chẳng nhớ điều gì, một ngôi nhà nông thôn nhỏ bé, dù tiểu thúc là một lẫm sinh thì cũng gì, thể đắc tội với phụ mẫu quan địa phương, thậm chí ngay cả quan sai cũng nên đắc tội.
Y chỉ thể đè nén ngọn lửa vô danh trong lòng, nhưng nụ mặt càng thêm hòa nhã.
gia gia, nhà chúng chẳng ngô ? Khương Hổ cũng hạ giọng hỏi, Trực tiếp nộp ngô ?
Suỵt! Khương Đại Hỷ véo miệng Khương Hổ một cái, Thằng nhóc ngốc , quan lão gia chính là thu thêm lương thực của chúng , ngươi nghĩ mang ngô thì lợi lộc gì ư? Dù năm nay đậu thu nhiều, nên nộp đậu thì cứ nộp đậu. Ngô chúng giữ sang năm giống, chúng còn một trăm mẫu đất để gieo trồng vụ xuân sang năm đó, hơn nữa thôn làng sang năm đều sẽ trồng ngô, chúng đổi giống cũng còn lợi hơn là nộp thuế bây giờ.
Vị quan sai đầu xong, liền chỗ cũ, nâng chén uống một ngụm, đó nhíu mày nhả mấy ngụm bọt , vẻ hài lòng đặt chén xuống.
Y cũng vội, đối với tình huống cũng coi như quen thuộc , cứ chờ thôi, giờ đây thu thêm lương thực, chẳng đợi đám nhà nghèo về lấy đủ lương thực mang đến ?