Xuyên Đến Dưới Chân Núi: Ta Dựa Vào Sức Mạnh Vô Song Mà Làm Giàu - Chương 26: Nguyệt Bính

Cập nhật lúc: 2025-10-26 00:12:25
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KZnxuKI66

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trong sân nhà tam nãi nãi bên cạnh, Khương Tứ mặc cho vợ và con gái lóc cầu xin thế nào, vẫn chỉ đó cúi đầu, một lời.

 

Vợ Khương Tứ tên là Thanh Nương, nàng hiểu vì tự dưng yên lành, hai còn hề cãi vã, mà nam nhân đòi bỏ vợ, nhưng lúc nàng , cầu xin cũng , thấy Khương Tứ vẫn im lặng chịu thêm lời nào, Trương Thanh Nương rốt cuộc cũng c.h.ế.t tâm.

 

Vợ chồng nhiều năm như , Khương Tứ là thế nào nàng vẫn đôi chút, giờ đây cứ im lặng , tức là sẽ đổi chủ ý nữa.

 

Sắc mặt Trương Thanh Nương tái mét, nàng lấy chồng nhiều năm như , nàng sinh con trai cho nhà chồng, là của nàng, những năm đầu, nàng cũng từng ngày đêm lo lắng liệu bỏ rơi , chỉ là lúc đó Khương Tứ sẽ ôm lấy nàng, bảo nàng mau ngủ: Không cần nghĩ nhiều đến , con trai lẽ là mệnh của vốn thế, chẳng lẽ bỏ nàng tìm khác là thể sinh con trai cho ?

 

Sau hai sống với nhiều năm như , dù sinh con trai, nàng cũng dần dần yên lòng, tuy hổ thẹn yên, nhưng rốt cuộc vẫn cảm thấy gả nhà , phu quân cũng là , sẽ vì nàng sinh con trai mà bỏ nàng.

 

Thế nhưng nàng ngờ, cuộc sống trôi qua đến tận bây giờ, chỉ còn hai năm nữa con gái đến tuổi cập kê gả chồng, mà nam nhân bỏ vợ!

 

Bản nàng sống đến nay, vì chuyện con trai mà luôn cảm thấy thấp kém hơn , ngày ngày đều cảm thấy ngẩng đầu lên , sống sót, cũng chỉ là ngày ngày chịu đựng khổ sở, rốt cuộc vẫn còn hai giọt m.á.u mủ đành lòng. Khương Tứ đối xử với nàng thế nào cũng , nhưng thể?

 

Làm thể màng đến tình nghĩa vợ chồng thì thôi , đến cả con gái cũng nàng đưa cùng, chẳng lẽ tình phụ tử cũng cần nữa ?

 

Nàng giờ đây còn cầu xin , gì khác ngoài hai đứa con gái thể ở , theo một bỏ rơi như nàng, thể gả nhà chứ!

 

Tam nãi nãi ngất xỉu, bạch lang trung gọi đến, đang châm cứu cho nàng, Khương Tứ liếc hai đứa con gái, cuối cùng cũng mở miệng : Ngươi xem xem, nãi nãi của chúng bình thường yêu thương chúng nhường nào, nay ngất xỉu , mà chúng đoái hoài gì, những đứa con bất hiếu bất đễ như , nhà thể giữ ?

 

Câm miệng!

 

Tam nãi nãi mới tỉnh , lời Khương Tứ , chỉ hận thể ngất nữa, nàng chỉ Khương Tứ, ngón tay run rẩy ngừng: Hôm nay ngươi bỏ vợ, trừ khi c.h.ế.t!

 

Nương! Khương Tứ đột nhiên qua: Con c.h.ế.t mà con nối dõi!

 

Lão Lục hai đứa con trai, cho một đứa quá kế cho ngươi.

 

Không ! Nhan Thúy Nương vẫn luôn trốn ở một bên một lời bỗng nhiên la lên đầy chói tai: Nương, đại ca thể con trai, chỉ là đại tẩu sinh thôi! Có thể con trai ruột của , nuôi con của khác!

 

Tay Nhan Thúy Nương vô thức đặt lên bụng , sắc mặt Khương Tứ càng thêm kiên định: Nương, con một đứa con trai của riêng .

 

Khương Uyển Mạn ở hậu viện, Khương Tử và Khương Diễm đứa đứa về, tiếp sức truyền lời: Tứ thẩm nương , nàng bỏ vợ thì thôi, con gái là của nhà họ Khương, cầu nương trông nom, tìm cho chúng một nơi . Tỷ Hạnh Hoa và tỷ Hạ Hoa đều theo tứ thẩm nương , đây nữa, tứ thẩm nương đ.á.n.h hai tỷ !

 

Nói xong, Khương Tử ba chân bốn cẳng chạy , lâu Khương Diễm chạy về, thở hổn hển : Nhà ngoại của tứ thẩm nương đến , của nhà họ Trương cao to lắm, một bạt tai tát tứ thúc dính tường, dẫn tứ thẩm nương và hai tỷ , , nhà họ Khương cần, nhà họ Trương họ cần, chỉ là Hạnh Hoa và Hạ Hoa sẽ còn bất kỳ liên quan gì đến Khương Tứ nữa. Tứ thúc đồng ý , còn lời thư bỏ vợ, của nhà họ Trương thu lấy thư bỏ vợ , Khương Tứ ngươi đời , chính là cái c.h.ế.t con nối dõi!

 

Khương Tử chạy về: Cậu nhà họ Trương dẫn tứ thẩm nương và tỷ Hạnh Hoa, tỷ Hạ Hoa , tam nãi nãi tức đến ngất xỉu! Gia gia và đều tản , ở cổng cũng giải tán.

 

Khương Uyển Mạn đưa cho hai tiểu tham ăn mỗi đứa một miếng nguyệt bính phần thưởng vì chạy việc truyền tin, nghĩ đến cái bạt tai mà nhà họ Trương dành cho tứ thúc liền cảm thấy hả hê vô cùng: Lúc quả nhiên vẫn nhà ngoại chống lưng!

 

Tỷ, tỷ yên tâm, nếu tỷ cũng thế, nhất định sẽ đ.á.n.h cái tên tỷ phu thêm mấy cái nữa! Khương Diễm miệng nhồm nhoàm thức ăn, vung nắm đ.ấ.m .

 

Khương Uyển Mạn: ...

 

Ta cám ơn ngươi nhé!

 

Chuyện nhà khác qua thì thôi, nhà đều khen nguyệt bính của Khương Uyển Mạn ngon, Vương thị và Tiền thị hai vị phụ nữ đang m.a.n.g t.h.a.i mà nghén, càng ăn nguyệt bính ngừng nghỉ.

 

Khương Uyển Mạn tính toán chi phí, nguyệt bính bột, đường, trứng muối đậu đỏ, chi phí cao một chút, nhưng rằng nguyệt bính trong tiệm bánh ngọt thể bán bao nhiêu tiền chứ!

 

Một cái nguyệt bính bốn trăm văn!!!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-den-duoi-chan-nui-ta-dua-vao-suc-manh-vo-song-ma-lam-giau/chuong-26-nguyet-binh.html.]

 

Khi Khương Uyển Mạn mới đến thì Tết Trung Thu nguyệt bính để ăn, cả nhà chỉ ăn một bữa bánh chẻo. Lúc đó nàng cứ nghĩ Đại Hạ triều bây giờ vẫn nguyệt bính. Mấy năm , Tết Trung Thu nàng Khương Vạn Địa và Khương Vạn Niên uống rượu chuyện, nguyệt bính bán ở tiệm bánh trong huyện thành khi đó vẫn nhân, tiệm bánh ở thành Yên Châu mới một loại nguyệt bính vị trái cây, bán năm trăm văn một cái!

 

Khi đó Khương Uyển Mạn cũng há miệng thành chữ ồ, tỏ vẻ kinh ngạc với cái giá nguyệt bính , nhưng lúc đó nàng thật sự nảy sinh ý nghĩ tự nguyệt bính để bán.

 

Hoặc thể , cái thứ đầu óc kinh doanh , càng linh hoạt thì càng linh hoạt. Người mà mãi ý thức kinh doanh, dù nắm giữ cơ hội kinh doanh lớn đến mấy, cũng nghĩ việc kiếm tiền.

 

Giờ đây, chỉ Khương Uyển Mạn suy tính chuyện kiếm tiền, mà Khương Vạn Ngân mới là mê kiếm tiền nhất, đặc biệt khi nhận những loại rau củ mà năm y chẳng mấy để tâm bỏ tiền mua ở huyện thành, y thấy gì cũng mang huyện thành bán thử.

 

Khiến lão thái thái cằn nhằn y, y vác cả vợ con, cha y huyện thành mà bán luôn !

Mèo con Kute

 

Nói trở chuyện bánh trung thu, là dầu, đường, bột. Nếu tính theo giá đắt nhất, dù là những thứ tự nhà sẵn, như bột mì cũng tính chi phí, thì mỗi chiếc chỉ hai mươi văn. Nghe hai mươi văn tiền vốn một cái thì thấy quả thật là khá đắt.

 

nghĩ mà xem, một chiếc thể bán bốn trăm văn!

 

Đây chẳng là lợi nhuận khổng lồ thì là gì!

 

Khương Vạn Ngân tính toán mà lòng nóng như lửa đốt, lò nướng bánh trung thu của Khương Uyển Mạn mà chỉ hôn mấy cái, Mãn Mãn chẳng bánh thể để bốn tháng hỏng ? Hiện giờ còn gần một tháng nữa mới đến Trung thu, chúng mỗi ngày nướng từ sáng đến tối, thêm vài cái lò nữa, một ngày thể hai trăm cái ?

 

Thấy Khương Uyển Mạn lắc đầu, Khương Vạn Ngân , Vậy một trăm cái? Một trăm cái nhất định , ba mươi ngày là ba trăm... ừm, ba nghìn cái, ba nghìn chiếc bánh trung thu, mỗi chiếc chúng bán ba trăm văn, là bao nhiêu tiền ? Chín... ừm, chín trăm lượng bạc! Chín trăm lượng!!!

 

Nhị thúc, cháu cái công bánh trung thu , núi săn thêm hổ, gấu gì đó, cũng bán ngần tiền .

 

Vậy con đoạn thời gian ngày ngày săn hổ ! Khương Vạn Ngân trợn mắt Khương Uyển Mạn , Đồ nhóc con đừng dội gáo nước lạnh nhị thúc , mối ăn thấy đó! Hiện giờ ngoài đồng cũng chẳng việc gì, cả nhà cùng trận, kiếm tiền của cái Tết Trung thu ! Đây là chín trăm lượng bạc đó cha!!

 

Nhị thúc, cháu dội nước lạnh , chỉ là ba nghìn chiếc bánh trung thu, ở huyện thành chắc bán hết. Cái giống những thứ khác, một chiếc bánh trung thu tận bốn trăm văn, trừ các hộ gia đình quyền quý , ai mà nỡ bỏ bốn trăm văn mua một chiếc bánh trung thu chứ.

 

Nói đoạn, Khương Uyển Mạn bỗng cảm thấy tiền đồ bán bánh trung thu hình như mấy khả quan. Những gia đình quyền quý thực sự tiền, họ cũng chẳng bận tâm chuyện đắt rẻ mấy đồng bạc , nghĩ thì họ còn vui vẻ hơn khi mua những loại bánh quý giá ở tiệm bánh chứ?

 

Vậy con cần quản, huyện thành khó bán, sẽ đến Yến Châu thành! Đường cũng xa hơn bao nhiêu! Con chỉ cần ngày mai cho một nồi, chuyện bán cứ giao cho !

 

Khương Vạn Ngân tự tin như , Khương Uyển Mạn tự nhiên sẽ đả kích y, chẳng ông bà nội chỉ đang vui vẻ đó , nhiều nhất cũng chỉ là một nồi bánh trung thu, nếu bán thì nhà ăn là .

 

Bánh trung thu một ưu điểm, đó là sợ nguội, cũng sợ để lâu, để một thời gian bánh trả dầu còn ngon hơn. Khương Uyển Mạn một nồi ngay trong đêm, thắp đèn cùng nhị thẩm Sơ Tễ bọc tất cả bánh trung thu nguội giấy dầu, mới ngủ.

 

Sáng hôm Khương Vạn Ngân lái xe .

 

Khương Uyển Mạn đang ăn bữa sáng, thì nhị nãi nãi vốn ít khi đến thở ngắn than dài mà đến. Khương Đại Hỷ và lão thái thái vẫn ăn xong, thấy nàng đến liền nhường cơm. Nhị nãi nãi xua tay, Ta ăn ở nhà , ôi chao, đại ca đại tẩu, hai xem chuyện là chuyện gì chứ! May mà ba nhà chúng đều phân gia , nếu phân gia, thì xem danh tiếng nhà chúng còn giữ , đến cả Vạn Niên thi khoa cử, thấy cũng ảnh hưởng!

 

Cái lão tứ đó!!! là đồ gì! Hai tại tự nhiên hưu thê , và Thúy Nương tư thông với !!!

 

Khụ khụ—

 

Khương Uyển Mạn suýt chút nữa phun cả bát cháo , sặc đến mức ho sợ lỡ mất tin đồn nhịn, mặt đỏ bừng.

 

Tứ thúc , và Lục thẩm, ở cùng ?

 

Lần lão Bạch với nàng rằng Tam nãi nãi sức khỏe , nếu tức giận một nữa e rằng sẽ xong. Mới chỉ cách đây mấy ngày, Tứ thúc chuyện , đây là sợ chọc tức c.h.ế.t Tam nãi nãi thì chịu ?

 

Đại tẩu xem lúc đó cha nghĩ gì mà cứ để ba nhà chúng ở sát cạnh , bây giờ thật sự bức tường giáp với nhà tam mà còn thấy mất mặt. Ngày mai cả làng đều , cũng thấy hổ vô cùng! Ta mà , tam may mà c.h.ế.t sớm, nếu với cái tính cách của , e rằng sẽ con trai chọc tức c.h.ế.t mất!

 

 

Loading...