Xuyên Đến Dưới Chân Núi: Ta Dựa Vào Sức Mạnh Vô Song Mà Làm Giàu - Chương 127: Thành hôn
Cập nhật lúc: 2025-10-26 00:14:23
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đoàn lão Khương gia kinh, liền cảm thấy thời gian trôi thật nhanh, cả nhà còn mật mấy ngày, ngày đại hôn của Khương Uyển Mạn sắp tới.
Là nhân vật chính của đại hôn, Khương Uyển Mạn là nhàn rỗi nhất cả nhà. Bên cạnh nàng các ma ma và đại nha do Hòa Dung công chúa phái tới, Khương Uyển Mạn chỉ cần lời mặc cho sắp đặt là .
Cả Khương phủ hoa gấm rực rỡ, giăng đèn kết hoa, khí hỷ sự náo nhiệt vô cùng.
Người hầu kẻ hạ bước vội vàng nhưng trật tự đấy, duy chỉ trong viện của Khương Uyển Mạn, lúc loạn thành một mớ.
Lưu Lưu và Đôn Đôn dẫn theo Khương Ngô, đúng , là con trai của chú út Khương Vạn Niên, Khương Ngô, cùng một đám cháu trai cháu ngoại, ba Khương Mặc sinh đều là con trai, Sơ Tễ sinh cũng là con trai, đây chính là một chuỗi bốn đứa, lúc đều ôm lấy chân Khương Uyển Mạn, ô oa thành một đoàn.
Đứa kêu tỷ tỷ xuất giá, đứa kêu cô cô đừng , đứa kêu dì nhỏ đừng bỏ con !
Chao ôi, thật là náo nhiệt vô cùng.
Khương Uyển Mạn đám tiểu tử đang đại náo thiên cung, trong lòng ý nghĩ lãng mạn sắp xuất giá đều tan biến.
Nàng mơ hồ cảm thấy cảnh tượng mắt dường như chút quen thuộc, từng thấy ở nhỉ?
Đôn Đôn và Lưu Lưu dù cũng lớn hơn một chút, lúc mỗi đứa một bên ôm lấy Khương Uyển Mạn đến tình chân ý thiết: Không tỷ tỷ , tỷ tỷ gả chồng! Hu hu! Lỡ như tỷ phu đối xử thì đây! Ta đ.á.n.h tỷ phu...
Khương Ngô tuổi còn nhỏ, đầy hai tuổi, cũng là tuổi mới , chuyện còn rành mạch, nhưng cản trở lúc cũng theo cùng gào đến sức, dọa đến các nhũ ma ma và đại nha chăm sóc dỗ dành ngừng.
Mèo con Kute
Vội đến toát mồ hôi trán.
Khương Uyển Mạn tiếng ồn cho đầu óc ong ong, lúc nàng mới mặc xong hỷ phục, hỷ nương và nha cứ thế đám tiểu chủ tử mà dám động thủ, chỉ thể bưng các loại trang sức, trâm cài mà nàng cần đeo đợi ở một bên, mặt mày tràn đầy lo lắng.
Tiểu thư, nếu trang điểm nữa, sẽ kịp giờ lành!
Đôn Đôn và Lưu Lưu tiếng ngừng một chút, ngay đó gào lên càng lớn hơn.
Vương thị và Hòa Dung công chúa tin liền vội vàng chạy tới, thấy cảnh tượng hỗn loạn trong phòng, Vương thị liền hoa mắt tối sầm: Ta nuôi các ngươi những thiên ma tinh ! Tất cả im lặng cho , ai còn nữa, một tháng ăn kẹo!
Ngược Hòa Dung công chúa con trai đầy nước mắt, đến ngớt. Dung mạo con trai giống hệt phu quân của nàng, lúc nàng cứ như đang phu quân hồi nhỏ đầy nước mắt !
Điều khiến Hòa Dung công chúa cũng thể kìm nén khóe môi đang cong lên của .
dù việc chính vẫn là quan trọng, Hòa Dung công chúa và Vương thị một mặt đỏ một mặt trắng trấn áp đám tiểu tử , Khương Uyển Mạn lúc mới thể yên tâm gương trang điểm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-den-duoi-chan-nui-ta-dua-vao-suc-manh-vo-song-ma-lam-giau/chuong-127-thanh-hon.html.]
Cũng yên tĩnh bao lâu, Vương thị, Sơ Tễ, tiểu lão thái cùng đám nữ quyến liền đều tiến . Tiểu lão thái Khương Uyển Mạn đeo lên trang sức, mắt hạnh má đào, sáng sủa phi dương, trong lòng nhất thời chút hụt hẫng.
Thời gian trôi qua mà nhanh thế, tiểu tôn nữ sắp xuất giá !
Tuy nhà chồng là nhất bậc nhất, nhưng chính vì cái nhất bậc nhất , khiến tiểu lão thái trong lòng luôn chút yên tâm, chính là vì Mãn Mãn, lão tam cũng phép sai sót một bước!
Cô gia đến ! Cô gia đến !
Bên ngoài truyền đến tiếng của các tiểu nha , trong phòng Khương Uyển Mạn trang điểm còn xong, hỷ nương nhất thời chút bận rộn hỗn loạn. Hòa Dung công chúa liền : Đừng hoảng, bên ngoài sớm bày Long Môn Trận, Tần Quân Hoài , còn đợi một lát nữa!
Bên ngoài Khương phủ, ba Khương Mặc, Khương Liệt, Khương Hổ mặt mày trầm tĩnh đầu trận. Khương Tử và Khương Diễm thi đậu đồng sinh xếp phía .
Xa hơn nữa, là một đám tiểu la bặc đầu.
Tần Đình Yến một hỉ phục đỏ thẫm, quả là tích thạch như ngọc, liệt tùng như thúy, phong thần tuấn lãng, khí vũ hiên ngang. Giờ phút , xuống ngựa, đối mặt với mấy vị đại cữu tử, tiểu cữu tử, trong lòng hề căng thẳng. Chàng sớm chuẩn đầy đủ, lưng đều là những giỏi văn giỏi võ, chỉ chờ đợi hôm nay mà thôi!
Khương Uyển Mạn giường, tay nhét một cây quạt hỉ tinh xảo, giờ phút trong lòng bình tĩnh mà vẫn đôi chút vui sướng, hai kiếp đầu gả chồng, ít nhiều cũng nên vui vẻ chút. Nàng cũng tình cảm của đối với Tần Đình Yến là tình yêu , nhưng chung quy là thích ở bên , nghĩ đến sẽ cùng sống cả đời, quả thật cũng . Sau sinh thêm một tiểu oa nhi, nuôi nấng thật , ha! Tuy Tần Đình Yến là biến trong cuộc sống hưu trí an nhàn của nàng, nhưng biến hợp ý nàng.
Bên ngoài bắt đầu ồn ào náo nhiệt, là Tần Đình Yến cuối cùng thể đón tân nương. Khương Uyển Mạn giương quạt che mặt, sự chỉ dẫn nhẹ nhàng của nha và ma ma, cùng Tần Đình Yến bái biệt phụ mẫu, trưởng, bước lên kiệu hoa.
Bát kiệu lớn xa hoa tinh xảo, Khương Uyển Mạn trong kiệu, ngước mắt đ.á.n.h giá cỗ kiệu thể gọi là tác phẩm nghệ thuật , đôi mắt hạnh ngập tràn sự tò mò và kính sợ! Ngươi xem thế nào mà ! Kỹ nghệ khắc trâm gỗ của nàng mà so với cái , thật sự là ở trời, nàng ở đất, chẳng là cái gì cả!
Khoảng cách giữa Khương phủ và Quốc công phủ xa, Khương Uyển Mạn mãi mê quan sát đồ trang trí trong kiệu mà chẳng để ý đến nơi, một đường bái thiên địa phụ mẫu đưa động phòng, Khương Uyển Mạn vẫn còn suy nghĩ, đầu thời gian học nghề mộc, thật tinh xảo!
So với Khương phủ, Quốc công phủ rõ ràng lớn hơn nhiều, ít nhất Khương Uyển Mạn trong phòng, một chút động tĩnh bên ngoài cũng thấy. Màn đêm dần buông, Khương Uyển Mạn giường ưỡn lưng, đói thì đói, nãy nha đến đưa thức ăn . Chỉ là mãi chút mệt mỏi.
Cung thỉnh Thế tử gia!
Bên ngoài vang lên tiếng nha , Khương Uyển Mạn khẽ nhướng mày, mặc dù tiểu thúc khi thi đỗ Tiến sĩ, cuộc sống gia đình ngày càng hơn, trong nhà cũng những công lâu dài và bà v.ú tạp vụ cố định, nhưng Khương Uyển Mạn vẫn từng cảm giác đổi giai cấp. Trong Khương phủ, đừng thấy thím là công chúa, nhưng công chúa một chút vẻ cũng . Cho đến giờ phút , Khương Uyển Mạn tiếng thỉnh an bên ngoài, mới thật sự cảm giác, ồ, gả cho Thế tử Quốc công phủ.
Ừm, tất cả lui xuống !
Giọng Tần Đình Yến lạnh nhạt vô cùng, khoảnh khắc tiếp theo, cửa phòng đẩy , Khương Uyển Mạn ngước mắt lên, thiếu niên cao lớn hơn nhiều, giờ đây lẽ cũng nên gọi là thanh niên , mặt như ngọc, một hồng bào càng tôn thêm vẻ phong thần tuấn lãng, đôi mắt sáng như , ánh hướng về Khương Uyển Mạn thì dịu dàng, mềm mại.
Mãn Mãn, cuối cùng cũng cưới nàng về nhà !