Xuyên Đến Dưới Chân Núi: Ta Dựa Vào Sức Mạnh Vô Song Mà Làm Giàu - Chương 11: Có thai
Cập nhật lúc: 2025-10-26 00:12:10
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đại ca, giúp xách một gánh nước ! Ta tưới cây!
Khương Mặc vác cuốc về nhà, liền thấy tiếng gọi hớn hở của tiểu . Chàng vội vàng đáp một tiếng,Đến ngay đây!
Khương Uyển Mạn hôm nay núi chẳng săn con mồi lớn nào, giữa đường về, chính là vì hai cây con : vả tây. Trời nàng phấn khích đến nhường nào khi phát hiện chúng Vân Vụ Sơn!
Mèo con Kute
Mấy năm nay nàng thèm c.h.ế.t cái món !
Khương Mặc xách hai thùng nước tới. Thiếu niên hai tháng nay theo Khương Uyển Mạn luyện tập, chỉ cao thêm một khúc, mà cả cũng trở nên rắn rỏi hơn nhiều,Lão Nhị giữa trưa tưới nước ?
Ta mới trồng xuống, cho chút nước thì sống . Khương Uyển Mạn ngẩng đầu đại ca . Có lẽ vì luyện võ, khuôn mặt vốn cương nghị nay càng thêm góc cạnh rõ ràng, kiên nghị vô cùng. Nghĩ đến lời Sơ Tế gần đây các thiếu nữ trong thôn đều thích vây quanh nàng, trong lời đều dò hỏi chuyện của đại ca , Khương Uyển Mạn trong mắt liền mang theo vẻ trêu chọc.
Đại ca, và nhị ca thật sự sách nữa ? Nhà bây giờ tiền bạc , hai cứ học , dù kế toán gì đó, chắc hẳn các cô nương trong thôn gả cho đại ca sẽ còn nhiều hơn nữa!
Nha đầu hư! Lại ở đây nhạo ! Khương Mặc dùng hai ngón tay nhéo b.í.m tóc nhỏ của Khương Uyển Mạn lắc lắc mấy cái, thu nụ , mang theo chút nghiêm túc,Ta thấy nhà chúng , chỉ tiểu thúc là tố chất sách. Lúc bà nội cho và lão Nhị tư thục học qua, chỉ là hai đều cái tố chất . Còn lão Nhị , bây giờ một lòng ở đồng ruộng, vẫn là do ngươi dạy nó , như bây giờ ngày nào cũng cầm cuốn sổ nhỏ loanh quanh ngoài đồng.
Còn , ngày nào mấy cái chi hô giả dã đó cũng đau đầu. Càng đừng đến kế toán, ngay cả bàn tính cũng gảy rõ ràng . Trái ngày nào cũng theo ngươi luyện tập, cảm thấy gân cốt đều giãn , nhẹ nhõm. Ta nghĩ, Khương Mặc phịch xuống xô nước,Sau lớn tuổi hơn một chút, sẽ huyện thành tìm một phiêu sư để .
Chàng lắc lắc b.í.m tóc nhỏ của Khương Uyển Mạn, khuôn mặt cương nghị dịu ,Phiêu sư bôn ba khắp nơi, nếu gặp thứ gì , đại ca sẽ đem về cho ngươi, của hồi môn.
Làm phiêu sư ư? Kế hoạch đời của đại ca quả nhiên thực tế mà táo bạo. Khương Uyển Mạn gật đầu biểu thị ủng hộ, cũng hề hổ,Được, chờ đại ca tích góp của hồi môn cho !
Ánh mặt trời tháng tư ấm áp chan hòa, quá gay gắt cũng chẳng lạnh lẽo. Khương Uyển Mạn phơi nắng cảm thấy khoan khoái, phía sân vọng tiếng gọi của bà nội,Mãn Mãn, Mãn Mãn? Mau đây xem đây là gì?
Chẳng cần Khương Uyển Mạn chọn, bà nội ôm cả hai con mèo con nhà thầy lang Bạch về .
Một con mèo tam thể, mắt to tròn, mặt tròn xoe, sống mũi trắng trắng, vô cùng. Lại còn một con mèo vàng, hoa văn khắp giống hệt con hổ mà Khương Uyển Mạn vẫn luôn săn nhưng từng gặp .
Đổi bằng hai miếng thịt khô mà rước mèo về đấy, bà nội thấy Khương Uyển Mạn thích, càng rạng rỡ,Vừa còn với ngươi, mèo con nhà bà Bạch thể ôm về , bảo ngươi tự chọn, thật khéo, thấy lục thẩm của ngươi đang dỗ dành lục thúc nhà nuôi mèo!
Nói đến đây, giọng bà nội liền nhỏ nhẹ ,Ta liền vội vàng rước chúng về , thà rằng để con nào, rước hết về, kẻo lục thúc nhà ngươi thật sự rước mèo về, chọc tam nãi nhà ngươi vui, tai cũng chịu đựng mấy ngày yên .
Không vì , mèo con đến tay Khương Uyển Mạn đặc biệt ngoan ngoãn. Khương Uyển Mạn lời bà nội, liền khúc khích , rõ ràng là nàng nhớ đến đây tam nãi từng đến tìm bà nội để than thở rằng cô con dâu nào hiểu chuyện, đến chỗ cảm động thì nước mắt cứ thế tuôn rơi lã chã.
Khương Uyển Mạn lúc đó vô cùng thích thú, ước gì dí sát tai , nhưng bà nội rõ ràng là sống chung với các chị em dâu nhiều năm , một chút cũng những lời than vãn lặp lặp của tam nãi, chịu nổi sự quấy rầy.
Bà nội thấy Khương Uyển Mạn dáng vẻ kỳ quái, cũng nhịn ,Mau dọn dẹp mấy con mèo , ăn cơm !
Mèo con tuy thể tự ăn, nhưng ban đêm vẫn thể để ở bên ngoài. Sơ Tế thấy Khương Uyển Mạn ôm mèo con cau mày lo lắng, liền mím môi tới đón lấy mèo con,Lát nữa sẽ cho chúng một cái ổ là , cứ để chúng ở trong phòng của chúng mà nuôi , chỉ là chúng còn nhỏ thế , đừng để Hoàng Mao bắt nạt.
Không thể , Khương Uyển Mạn lập tức vui vẻ nhét mèo con tay Sơ Tế,Hoàng Mao yêu thương kẻ yếu nhất, đúng Hoàng Mao?
Hoàng Mao ườn chỗ râm mát với vẻ mặt cún con, đang dán mắt mấy con gà con trong sân mà chảy nước dãi, cái đuôi lúc phẩy phẩy lúc chạm đất, còn thể phản ứng nhanh chóng đón lấy nội tạng gà rừng mà Vương thị ném cho, cả con ch.ó trông vẻ an lành bình yên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-den-duoi-chan-nui-ta-dua-vao-suc-manh-vo-song-ma-lam-giau/chuong-11-co-thai.html.]
Nghe lời Khương Uyển Mạn, Hoàng Mao hừ một tiếng, liếc mắt hai con mèo con trong tay Sơ Tế, dường như ghi nhớ dáng vẻ của hai thành viên mới.
Bữa trưa ăn bánh bao rau, nhân cần tây lá lớn, vỏ bánh từ khoai lang và bột mì trộn lẫn, còn món chồi non gai do Sơ Tế trộn.
Nhân rau rừng ăn một mùi thơm đặc trưng, chỉ là bà nội vẻ hầu hạ họ đàng hoàng nữa, bột ngô nở, khô cứng đến mức rát cổ họng.
cơm thì tư cách kén chọn. Khương Uyển Mạn vẫn ăn ngon lành. Nàng đầu thấy nhị thẩm đang xuất thần chằm chằm bát, lông mày cau đến mức thể kẹp c.h.ế.t ruồi muỗi. Bà nội thấy , liền chút ngại ngùng,Hôm nay ngoài chơi hàng xóm, về muộn, kịp bột nở.
Mặc dù hai con trai lấy vợ về hơn mười năm , nhưng bà nội cũng là bình thường việc gì. Việc nấu cơm, cho gà ăn gì đó, bà cũng vì con dâu nhà mà khoanh tay , dù các nàng dâu lúc nông bận cũng xuống đồng, lúc nông nhàn còn dệt vải, chứ cả ngày nhàn rỗi.
Chỉ là hai năm nay bà nội tuổi tác lớn hơn một chút, Vương thị và Tiền thị bình thường ít khi để bà tự tay nấu cơm. Hôm nay vốn dĩ Vương thị định nấu cơm, nhưng Khương Uyển Mạn mang về một gùi gà rừng, thỏ rừng , Vương thị liền nghĩ nhanh chóng dọn dẹp, cái nào cần ướp thì ướp, nếu trời nóng sẽ hỏng mất.
Mặc dù các tửu lầu trong huyện nhận gà rừng, thỏ rừng , nhưng tích trữ chờ ngày chợ phiên, mang chợ bán cũng dễ bán.
Tiền thị hoãn thần , lớn:Nương, xem kìa, hai con ở với bao nhiêu năm nay , còn đa nghi ? Hôm nay cũng nữa, chỉ thấy đầu óc choáng váng khó chịu.
Ừm?
Khương Uyển Mạn liền sang mặt nhị thẩm, liền hiểu :Khương Diễm, con một ?
Khương Diễm đang sát Khương Uyển Mạn, ăn cơm đến nỗi hai má dính đầy rau:Được cả cả!
Con đúng là kén chọn!
Khương Uyển Mạn , những lớn đang đều phản ứng . Tiền thị chợt hiểu , tiên về phía Khương Vạn Ngân, khẽ lẩm bẩm một câu:Rượu t.h.u.ố.c còn khá hữu dụng, tên già khú mà vẫn còn dùng !
Tuy giọng nhỏ nhưng những ai nên đều thấy. Mặt Khương Vạn Ngân trắng bệch giờ đen sì vì tức giận, nhưng thể nổi cáu. Nhìn lão nương vội vã xào trứng, Khương Vạn Ngân hậm hực ăn hết cái bánh bao trong bát:Ta đây!
Đến chiều, Khương Đại Hỷ vác cuốc vui vẻ đồng, nhà sắp thêm , đây là chuyện hỷ. Đằng , Khương Vạn Ngân kìm nén suốt nửa buổi, liền sán đến bên Khương Vạn Địa trêu chọc:Ca, cũng trộm rượu t.h.u.ố.c của cha mà uống , thể cho thêm một tiểu điệt nhi chứ?
Khương Vạn Địa:
Cái loại đến tuổi thành gia lập nghiệp mà vẫn còn trêu chọc vô duyên thế , y thật sự nữa!
Thế nhưng cả buổi chiều nay, Khương Vạn Địa trừ cỏ nhổ mất mấy gốc cây con, quả thực chút lơ đễnh. Đàn ông mà, chuyện khác đều thể bỏ qua, chỉ riêng chuyện là thể bàn cãi.
Khương Vạn Địa thực sự đang suy nghĩ, rốt cuộc là chỗ nào vấn đề đây? Không lẽ tức mà Vi Nương nhà y ? Đừng với y là vì tuổi tác, y cũng chỉ lớn hơn nhị hai tuổi, thể còn cường tráng hơn cái hình gầy gò như gà con của nhị nhiều.
Hay là uống ít rượu t.h.u.ố.c quá chăng?
Nhà mà hai con chuột trộm, bao nhiêu vò rượu cũng chịu nổi trộm hết! Thực sự mà chọc lão gia tử tức giận, thì ai cũng đừng hòng uống nữa!
Nghĩ , Khương Vạn Địa vẫn quyết định tối nay về sẽ trộm thêm một chén nữa, kéo nương tử nhà ngủ muộn!