Xuyên Đến Cổ Đại, Làm Tân Nương Nông Gia - Chương 42
Cập nhật lúc: 2024-11-01 23:39:57
Lượt xem: 99
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Triệu gia thôn xây tộc đường, tộc đường còn Huyện lệnh đại nhân tự tay tặng hoành phi. Chuyện nhanh liền truyền .
Vốn tộc đường chỉ cung hài tử Triệu gia thôn sách hấp dẫn nhiều gia đình tương đối giàu ở các thôn xóm phụ cận.
Dù lên thị trấn sách thật sự quá xa, nếu thể học trong tộc đường thôn bên cạnh thì quá .
Lão tộc trưởng đối với chuyện hết sức cao hứng, tìm La Tố thương lượng. Dù chuyện thể tăng thêm danh tiếng cho Triệu gia thôn, thể san sẻ một chút kinh phí cho tộc đường.
La Tố đối với chuyện cũng hết sức ủng hộ. Nàng nhớ tới trường học nơi quê nhà, khi đó cũng là mỗi nhà mỗi xóm đưa con em đến tuổi đến tiểu học trong thôn học bài.
Chỉ là lúc ít học, cơ bản đều là nam hài. Hơn nữa cũng nhà đều cho tất cả con cháu sách, đa là đưa một hài tử tâm can bảo bối sách bồi dưỡng để dựa dẫm. Vậy nên trong tộc đường, nhân sổ cũng là nhiều.
Đương nhiên, hài tử bên ngoài thôn đến học bài, thì học phí đắt hơn trong thôn năm mươi văn tiền. Dù lúc xây dựng tộc đường , mỗi nhà mỗi hộ cũng lực. Không thể để cho tron thôn rét lạnh tâm.
Dù , vẫn nhiều nguyện ý đến học bài. Lớp học vốn trống trải giờ trở nên chật chội.
Cao phu tử thấy hết sức cao hứng.
Làm lão sư đều ưa đồ khắp thiên hạ. Trước dạy ở học đường trong trấn cũng chỉ bảy tám hài tử mà thôi, hiện tại liền một lúc năm sáu chục , lập tức cảm giác môn sinh trải dài khắp thiên hạ.
Đương nhiên, lão tộc trưởng cũng lo lắng vị Cao phu tử ứng phó nổi, nghĩ thầm mời thêm một phu tử trở về giúp đỡ. Nào khi Cao phu tử , một ngụm cự tuyệt: "Truyền đạo thụ nghiệp chính là bổn phận của , cần khác giúp đỡ. Dù một là dạy, một trăm cũng vẫn là dạy."
Lão tộc trưởng tự nhiên vui mừng vì tiết kiệm khoản phí dụng, lúc tủm tỉm cảm tạ một phen. Quay đầu dặn phụ nữ chồng nhà về mỗi bữa cơm nấu thêm quả trứng gà cho phu tử.
Trong lúc tộc đường càng ngày càng náo nhiệt, phòng ở mới nhà La Tố cũng xây xong.
Tiểu viện nhị tiến, mặc dù so với đại viện của phú hộ trong thành, nhưng một tiểu viện nhị tiến nho nhỏ , ở Triệu gia thôn là vô cùng gây chú ý.
Ngày tiểu viện xây xong, bộ Triệu gia thôn nhân đều đến xem náo nhiệt. Xem gạch xanh đại nhà ngói, nguyên một đám đều cực kỳ kích động.
Loại chuyện xây nhà đúng là tính lây lan. Mọi vốn đều ỏ trong phòng cũ, cũng ý đổi căn phòng khác lớn hơn. Hiện thấy trong thôn mọc lên một căn nhà mới bọn họ động tâm, rối rít hỏi thăm phòng xây lên tốn bao nhiêu tiền bạc.
La Tố : "Ta chỉ tốn tiền mua vật liệu, tổng cộng hết hai mươi lượng bạc mà thôi. Đa phần dùng vật liệu của nhà cũ, tiết kiệm ít bạc ."
Mọi là hai mươi lượng bạc, trong lòng càng nóng.
Nếu là , hai mươi lượng bạc chính là thiên giới, đó là nghĩ cũng dám nghĩ.
hiện tại giống , nhà nào cũng loại nấm mèo, dưỡng gà cùng trứng gà cũng thể đổi bạc, còn lúa mạch lập tức thu hoạch, còn cây mía năm cũng thể một khoản thu nhập. Này đều là bạc a.
Đều tính toán , chỉ cần sức lao động nhiều, chịu khó cần cù, qua một năm thể tồn chừng mười lượng bạc, hai năm là thể tồn đủ.
Hơn nữa nhà của Triệu gia lớn như , nhà tự nhiên thể so sánh với nhà quan, chỉ cần xây cái tiểu viện nho nhỏ là đủ . Xem chừng chừng mười hai liền thành.
Mọi càng nghĩ, càng cảm thấy .
Liền ở thời điểm trong thôn đang do dự lúc nào thì nên xây nhà, trong nhà Triệu Đại Mộc truyền tin tức, chờ lúa hạ điền, khi thu lúa mạch trở về, sẽ dành thời gian xây phòng ở trong nhà, bất quá nhà bọn họ cũng xây tiểu viện nhị tiến, chỉ tu sủa một chút, hơn nữa hai nhi tử trong nhà cũng đính , cho nên chuẩn xây hai căn nhà.
Mọi chuyện giật .
Hũ nút Triệu Đại Mộc , đều dựng hai tiểu viện nhỏ, đây thật là lẳng lặng giàu.
"Nhà cũng xây cái phòng lớn gì, thế nào cũng thể vượt qua nhà Triệu đại nhân , cho nên chỉ định xây cái tiểu viện nho nhỏ, thêm hai gian phòng đủ ở là ."
Triệu nhị nương ở trong phòng mới nhà La Tố giúp đỡ tiệc rượu, vui chuyện phiếm.
La Tố : "Phòng ở đủ trụ liền thành. Ta đây cũng là nghĩ tới lúc đồng liêu nhị tới chơi, phòng ở cuối cùng thể xem như cho qua, đến mức khiến chê ."
"Đây cũng là, phòng nhà ngươi sẽ khiến chê , xem thật đúng là mắt. Ngươi ngược bố trí . Bụi hoa trồng ở góc tường là hoa gì?"
"Là hoa la đơn, hoa dễ trồng." La Tố tiền viện nhà , nàng bố trí trồng hoa ở tiền viện, vườn rau ở hậu viện, nàng còn dựng một giàn nho, mùa hè thể tán cây nho hóng gió, thỉnh thoảng hái quả nho ăn, tư vị thật sự là quá mỹ mãn.
Triệu nhị nương : “Hiện giờ phòng ở đều thiện, còn đang tiệc rượu, Triệu đại nhân vẫn hồi âm bao giờ trở về?"
Hiện giờ Triệu Từ quan lớn, trong thôn từ thôn trưởng cũng dám gọi thẳng tên, chỉ thể gọi một tiếng Triệu đại nhân. Mặc dù La Tố chút tự nhiên, nhưng cũng gì.
Nghe Triệu nhị nương đến chuyện , nàng : "Bức thư hết thảy đều , chỉ là mới quan, tránh quen với cảnh. Lúc thể về quê. Hắn khi bên định, sẽ cho về đón chúng đến Bắc Đô thành."
"Vậy các ngươi là ?" Triệu nhị nương mặt cả kinh.
Mặc dù sớm Triệu gia lão nhị thành danh, Triệu Thành tức phụ cùng lão đại tẩu bên xem chừng theo đến đô thành. thình lình tin tức , trong lòng bà vẫn là thập phần nỡ xa nàng.
Hiện thời bà cùng trong thôn đều suy nghĩ .
Chỉ cần Triệu Thành tức phụ ở trong thôn, trong thôn sẽ luôn luôn chuyện phát sinh.
La Tố lắc đầu : "Ta cũng rời lúc . Chỉ là đến lúc đó nếu nương , tất nhiên cùng bà. Cũng thể để bà cùng nhị mỗi một nơi. còn trở về. Nơi đến cùng cũng là nhà của ."
La Tố từng nghĩ tới về đại phu nhân nhà quan, ở chân thiên tử qua với hào môn quyền quý.
Nàng nhiệt tình yêu thích công việc đồng áng. Chỉ ở bên trong ruộng đất, mới thể tìm loại cảm giác thành tựu. Sống ở nơi thôn quê yên tĩnh thanh bình , so với chốn Bắc Đô Thành quý tộc hoành hành khắp nơi , hơn nhiều.
Nghe La Tố , Triệu nhị nương mới thở phào nhẹ nhõm.
Bất quá thấy mặt mày La Tố trắng nõn, thở dài. Triệu Thành tức phụ , cuối cùng vẫn thể sống mãi ở Triệu gia thôn.
*************
Triệu Từ mới từ Hàn lâm viện , mặc quan bào màu đỏ, chân hài đen viền trắng, tôn lên khí chất nội liễm mang theo vài phần hăng hái.
Trong tay cầm một phong thư, chuẩn mang đến dịch quán gửi về nhà.
Khoảng cách gửi thư về nhà, hơn một tháng, mà một chút tin tức cũng
.
Trong lòng chút sốt ruột, lúc xin nghỉ phép trở về, chỉ đành thêm phong thư gửi về. Thuận tiện nhờ tìm xem bên tòa nhà nào thích hợp , để nhanh nhanh đón bọn họ tới đây.
Mới đến cửa Đông, liền thấy hai con ngựa quen thuộc.
Triệu Từ thấy đến, vội vàng tránh sang một bên nhường đường.
Người cưỡi ngựa dừng , nhảy xuống: "Triệu đại nhân đây là trở về?"
Triệu Từ cúi đầu : "Hạ quan bái kiến Tề vương điện hạ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-den-co-dai-lam-tan-nuong-nong-gia/chuong-42.html.]
Tề vương khẽ mỉm : "Văn Độ càng ngày càng coi trọng quy củ, kể từ khi phận bản vương, liền giống ?"
Triệu Từ ngẩng đầu lên : "Nay quan bào ở , dám càn."
"Ha ha ha, hảo, đợi lát nữa bản vương xuất cung, vẫn là ở chỗ cũ. Mấy ngày nay bản vương vẫn cơ hội cùng Triệu đại nhân hàn huyên một chút."
Triệu Từ chắp tay: "Hạ quan xin đợi."
Đợi Tề vương xa, Triệu Từ mới thẳng ngoài.
Hắn ngờ , vốn chỉ là con cháu dòng họ quyền quý Lý Văn Đạo, là đương kim Tề vương Lý Triết.
Tề vương Lý Triết, tam hoàng tử do Vi quý phi sinh . Hiện giờ chính là nhân vật chính trong cuộc tranh đoạt ngôi vị.
Nghĩ tới đây, liền nhịn gõ gõ đầu.
Đã quyết chí khi bước chân triều đình, sẽ về phe nào. An phận một tiểu quan ở Hàn lâm viện, cũng sẽ khiến lôi kéo, ngờ thế nhưng cùng Tề vương điện hạ kết giao. Cũng đây là họa phúc.
Tề vương một đường đến cửa ngự thư phòng, bên trong loáng thoáng truyền tiếng giận dữ mắng mỏ.
Thái giám trông cửa Cao tổng quản Cao Vô Kỵ đang cúi đầu ở cửa, thấy Tề vương đến, ánh mắt hai va , Cao Vô Kỵ đến : "Vương gia chờ, hiện tại bệ hạ tiện triệu kiến." Nói nhỏ thêm một câu: "Thái tử điện hạ ở trong phòng."
Tề vương sáng tỏ.
Lần Tây Nam loạn đói, hoàng thượng hạ chỉ cứu trợ thiên tai, thái tử tranh cơ hội đến Tây Nam cứu trợ thiên tai. Không nghĩ tới Tây Nam cứu trợ thiên tai thành, ngược chọc cho dân chúng bất ngờ phản. Nếu vặn bên binh lính đóng giữ kịp thời trấn áp, Trình Quốc cữu đúng lúc mặt thu thập tàn cục, chỉ sợ bây giờ cũng là đơn giản như .
Ai bảo quốc cữu .
Tề vương âm thầm lạnh.
Một lát , cửa chính ngự thư phòng mở , còn thể từng đợt tiếng ho khan bên trong. Cao Vô Kỵ vội vàng cầm lấy phất trần trong điện chiếu khán.
Lại một trận tiếng bước chân hoảng loạn. Hóa là thái tử lảo đảo , lá trán cũng dám lấy xuống, cả chật vật.
Vừa cửa, hai liền đụng mặt .
Trên mặt Thái tử nổi lên một trận cao ngạo, đang khiêu khích, thấy tiếng ho khan trong điện, sợ hãi vôi vàng rảo bước rời .
"Tiểu quỷ nhát gan." Giang Lâu ở phía nhỏ giọng lầm bầm một tiếng.
Tề vương đầu một cái, liền mím miệng thật chặt thêm gì nữa.
Một lát , Cao Vô Kỵ vội vội vàng vàng : "Bệ hạ cho mời Tề vương điện hạ bên trong."
"Làm phiền công công." Tề vương tủm tỉm một câu.
Đương kim Chiêu Vũ Đế chính là hoàng đế đời thứ hai của nước Đại Chu.
Lúc từng theo tổ hoàng đế cùng chinh chiến thiên hạ, lập công lao hãn mã. Được đại tướng tam quân ủng hộ hết sức, nhưng bởi vì tính cách cường hãn khó thể khống chế, cho nên tiên hoàng cùng thế đại gia tộc để cho Chiêu Vũ Đế thừa kế tước vị. Bất quá vị đế vương chính là đạp bạch cốt cùng m.á.u tươi từng bước một lên ngôi vị cửu ngũ chí tôn.
Cho dù là lợi hại hơn nữa, hiện giờ cũng chỉ là gần đất xa trời mà thôi. Hàng năm chinh chiến cùng với nhiều năm dốc hết tâm huyết vất vả, khiến vị đế vương vĩ đại ngày càng suy yếu.
Thấy Tề vương trong điện, lấy khăn che miệng: "Chuyện Tây Nam, ngươi ?"
"Bẩm phụ hoàng, nhi thần tìm hiểu qua."
"Ừm." Cuối cùng sắc mặt Chiêu Vũ Đế thoáng hòa hoãn: "Mặc dù chuyện ở Tây Nam bình phục, nhưng cũng hậu hoạn. Hiện giờ quốc khố đủ, triều đình thu thuế cũng là mỗi năm một giảm, vẫn thấy chút khởi sắc nào. Những năm ngươi cũng ở bên ngoài hành tẩu, ý kiến gì ?"
"Năm ngoái nhi thần từng đến Tây Nam, khí hậu bên cùng nơi khác bất đồng, dân chúng địa phương đồn đãi, trăm năm xảy hơn mười trận đại hạn, còn tiểu hạn vô kể. Lúc nhi thần từng đề nghị khởi công xây dựng thuỷ lợi ngay tại chỗ, hoặc tìm kiếm một nguồn nước khác để hóa giải khốn cảnh. Bất quá chuyện vẫn thấy thấy hồi âm."
Chiêu Vũ Đế , sắc mặt đổi.
Huynh hoàng tộc khó tránh khỏi phân tranh, nếu Dư hoàng tử sớ tấu, thì trải qua thái tử xem xét mới trình lên. Hiện giờ Tề vương như , tự nhiên vấn đề ở nơi nào.
Thái tử nha.
Trong mắt Chiêu Vũ Đế hiện lên sự thất vọng. Lại thấy Tề vương hiểu chuyện, nhân tiện : "Chuyện ngươi tự tay ."
"Thái tử bên , cần hồi bẩm? Mọi chuyện ở Tây Nam, lúc đều do thái tử chủ quản."
"Không cần, bên trẫm sẽ cho một tiếng."
"Nhi thần tuân chỉ, chuyện nhất định tận lực , phụ sự quan tâm của phụ hoàng." Tề vương nhanh chóng lĩnh chỉ.
Có lẽ là thể khó chịu, Chiêu Vũ Đế cũng thêm nữa, phất tay cho phép thối lui, dậy đến tấm địa đồ bằng da dê im lặng .
Lúc Tề vương lui thoáng qua, ánh mắt lộ vẻ hiểu rõ.
Giang Lâu ở bên ngoài đợi lâu, thấy , vội vàng chạy nghênh đón: "Điện hạ."
"Xuất cung ." Tề vương vẫy vẫy tay, im lặng lên tiếng lên phía . Giang Lâu đuổi theo .
Cho đến khi bên trong xe ngựa, Tề vương mới chuyện ban nãy cho Giang Lâu .
"Huynh trưởng còn ở Tây Nam bên , cần truyền tin sai tra xét chuyện đất Tây Nam?" Huynh trưởng Giang Lâu chính là uy vũ tướng quân Giang Xa, đến Tây Nam bình định đại quân, đang ở trong doanh trướng đại quân. Giang Lâu cảm thấy nếu hiện giờ Tề vương điện hạ tiếp quản chuyện , tự nhiên nhờ trưởng tận lực giúp đỡ.
Tề vương khoát tay: "Chuyện tạm thời cần tay, điều cần nhắc nhở nghiêm khắc luyện binh. Chỉ sợ sẽ chiến sự."
"Chiến sự sắp nổi lên?" Giang Lâu kinh ngạc: "Hiện tại đang là thái bình thịnh thế, các nước thần phục, tại thể xảy chiến sự?"
Tề vương chắc như định đóng cột : "Vừa bản vương rời khỏi ngự thư phòng, nhác thấy phụ hoàng đang xem địa đồ. Còn là địa đồ Tây Bắc."
"Tây Bắc... Đột Quyết!" Hai mắt Giang Lâu trợn to.
Hắn tuyệt đối nghĩ tới, Tề vương điện hạ chiến sự, thế nhưng sẽ là Đột Quyết. Kinh ngạc một lát, từ từ bình phục . Nếu thật là Đột Quyết, mặc dù chút khó khăn, nhưng cũng thể lý giải.
Đại Chu mới định quốc, bởi vì quần hùng tranh bá nhiều năm, bộ Trung Nguyên đều chịu ảnh hưởng, nguyên khí tổn thương nặng nề. Quốc lập, Đột Quyết lãnh binh nam hạ, lúc còn Tấn vương bệ hạ, tự xuất binh đánh Đột Quyết, bởi vì ngựa đủ, lương thảo thiếu, Đột Quyết vây khốn. Cứ thế ký kết hiệp ước bất đắc dĩ. Đường đường Đại Chu hướng man di Đột Quyết xưng thần, mặc dù đó thực lực Đại Chu ngày càng thịnh, Đột Quyết cũng dám càn. là sỉ nhục lúc , từ triều thần cho tới dân chúng Đại Chu đều từng quên. Bệ hạ chỉ sợ cũng vẫn khắc sâu trong tâm khảm.
Chẳng qua hiện tại đánh Đột Quyết, thể thắng ? Nên , thực lực của Đại Chu hiện giờ mặc dù hơn lúc lập quốc nhiều, nhưng lúc gây chiến, thì thực sự quá khó khăn. Một đại hạn Tây Nam dùng hết một nửa quốc khố.
Thấy Tề vương cũng đang trầm tư, Giang Lâu dám lỗ mãng, chờ xe ngựa hảo một hồi lâu, mới : "Điện hạ gặp Triệu Từ?"
Hắn thật sự càng nghĩ càng hiểu, đường đường là Tề vương điện hạ, nào cũng chủ động với Triệu Từ . Mặc dù quả thật chút tài năng, nhưng đến cùng cũng là xuất bần hàn mà thôi, từng giúp vương gia việc gì.
Tề vương : "Tự nhiên là gặp một , bản vương cảm thấy hết sức hứng thú với (duy nông luận) trong thi đình .”