Trong thiên lao, tiếng kêu thảm thiết của Thẩm Uyển Tịch và Thẩm mẫu vang lên  dứt.
“Mau , các ngươi đem hoàng hậu nương nương giấu  nơi nào?”
Cai ngục  gằn, giơ thanh sắt nóng đỏ trong tay lên.
“Xì xì xì...”
Da thịt bỏng rát, tỏa  từng luồng khói trắng.
Mùi khói khét lẹt hòa cùng mùi bài tiết  kiềm chế  trộn lẫn  .
Thẩm Uyển Tịch kêu thảm đến tê tâm liệt phế.
Ở trong đây một canh giờ, nàng   chân chính thấy  cái gì gọi là “Địa ngục trần gian.”
Mực hình, roi hình, kẹp đầu ngón tay, in dấu hình...
Mỗi hình phạt đều đủ  cho   sống  bằng chết.
Toàn  Thẩm Uyển Tịch  sớm m.á.u thịt lẫn lộn, con ngươi gần như tan rã.
 mà, dù , trong đầu nàng  vẫn  một dây cung cuối cùng  kéo căng.
Không thể , tuyệt đối  thể  ...
Nàng  , một khi   chỗ ở của .
Cố Thì Dục sẽ lập tức g.i.ế.c c.h.ế.t nàng .
Đôi mắt Thẩm Uyển Tịch trống rỗng tuyệt vọng rơi lệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xung-than-duoi-vay/chuong-4.html.]
Cố Thì Dục, Thẩm Uyển Nhan!
Hận ý đến cực hạn,  khuôn mặt của nàng  méo mó dữ tợn.
Nàng   thể hiểu , rõ ràng Cố Thì Dục  từng yêu nàng  như .
Tại   trở nên nhẫn tâm như thế?
Nhất định là do Thẩm Uyển Nhan, là nàng dụ dỗ Dục ca ca!
Nam nhân phụ bạc, đôi cẩu nam nữ, chính là bọn họ hại !
Giờ khắc , trong lòng Thẩm Uyển Tịch chỉ còn một ý nghĩ.
Đó chính là đem hai bọn họ c.h.é.m thành trăm mảnh!
Nàng  khép mắt , trong đầu dần hiện lên hình ảnh một   khuôn mặt  như tranh vẽ.
Khóe môi khẽ nhúc nhích, nàng  khẽ  tên  .
“Dung Vân Uyên, Dung Vân Uyên, Dung Vân Uyên...”
Khi chữ cuối cùng  thốt lên, bên trong phong giam trống trải, bỗng nhiên nổi lên một trận cuồng phong!
Thời điểm Thẩm Uyển Tịch mở mắt , phát hiện  gông xiềng      từ khi nào  đứt vỡ .
Tên cai ngục  đánh đập , lúc   ngã xuống đất ngất .
Một  mặc áo trắng, bóng dáng đó đang    nàng.
“Vân Uyên!”
Nàng  trực tiếp nhào  trong n.g.ự.c  .