Xuất Giá Giải Nguy - Chương 98
Cập nhật lúc: 2025-06-08 12:36:33
Lượt xem: 51
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngày thứ ba kể từ khi Ngụy Thiệu rời thành.
Quân đội cũng rút từ lâu, thành Ngư Dương trở bình yên như xưa.
Ngụy phủ giống những thế gia đại tộc khác, vốn ít , thêm biến cố từ mười năm , giờ càng thêm ít. Từ phu nhân và Chu thị , ba ngày Ngụy Thiệu cũng . Bắc phòng Đông phòng vắng tanh. Tòa phủ to lớn như , đêm xuống chỉ bên Tây phòng sáng đèn, càng thêm tịch liêu.
Mấy ngày nay Tiểu Kiều khá bận rộn.
Ngày đầu tiên Ngụy Thiệu , quản sự đưa sổ sách đến cho nàng xem, đó xuống nhà kho, mục nào cũng cần xem, chỉ ngẫu nhiên hỏi một vài thứ, nhưng như cũng bận đến tối mịt mới nghỉ ngơi.
Từ phu nhân bình thường thích trồng hoa cỏ, đặc biệt là thích tường vi. Mùa đông năm ngoái sương giá bất ngờ, bảo vệ kịp. Hàng tường vi tươi mà Từ phu nhân chăm sóc nhiều năm đều c.h.ế.t hết. Đừng Từ phu nhân, ngay cả Tiểu Kiều thấy cũng đau lòng. Thế nên nàng đề nghị xây một phòng hoa ở trong đình viện, Từ phu nhân lúc đó cũng hào hứng lắm. xảy chuyện Ngụy Nghiễm, Chu thị, Từ phu nhân cũng bệnh, việc cũng lãng quên.
Mà giờ đầu xuân, rảnh rỗi, thể xây phòng hoa . Ngày đầu tiên nàng gọi vườn cùng đến Bắc phòng xem xét, chọn một chỗ lí tưởng để xây phòng hoa. Hôm gọi thợ mộc, thợ xây kinh nghiệm đến, b.ắ.n tay xây dựng.
Lại một ngày bận rộn nữa trôi qua.
Hôm nay thợ xây trình lên bản vẽ phòng, Tiểu Kiều ưng ý, giao cho một quản sự phụ trách việc .
Nữ quân giao việc, mà việc để lão phu nhân vui vẻ, quản sự đương nhiên tận tâm việc, dám lười biếng nửa phần.
Hôm nay cũng là ngày mừng thọ 50 tuổi của mẫu Ngụy Lương.
Ngụy Lương từ năm ngoái đóng quân ở Tấn Dương, thế nên chẳng thể về chúc thọ. Ngụy mẫu ngang hàng với Chu phu nhân, luận bối phận thì Tiểu Kiều gọi bà là thím. Thế nên hôm nay nàng tự đến nhà Ngụy Lương chúc thọ Ngụy mẫu.
Mẫu Ngụy Lương thấy Nữ quân tự đến nhà, thụ sủng nhược kinh, bày tiệc tiếp đãi một phen, tới khi Tiểu Kiều về nhà cũng muộn. Tắm rửa xong nàng cũng đợi Ngụy Thiệu về nữa, bảo hạ nhân đóng cửa sớm, còn leo lên giường ngủ.
Mấy ngày nay nàng bận đông bận tây, mặc dù đều là chuyện nhỏ nhưng cũng mất công sức, mệt, thêm hôm nay uống hai chén rượu ở tiệc chúc thọ, đầu đặt lên gối ngủ li bì.
Đang ngủ mê mệt thì thấy mắc tè, nàng đành bò dậy, khoác áo nhà vệ sinh, xong mắt nhắm mắt mở chui về chăn, ngủ tiếp.
Bỗng nhiên tiếng gõ cửa ầm ầm, xen lẫn tiếng Xuân Nương gọi, vẻ xảy chuyện lớn. Tiểu Kiều tỉnh dậy, hỏi: "Xuân Nương chuyện gì?"
"Nữ quân mau dậy ! Giả Hổ Bí đến ! Bây giờ đang chờ ở ngoài, phụng mệnh Nam quân đón Nữ quân Tấn Dương!"
Giả Hổ Bí chính là Hổ Bí lang Giả Tư, lúc hộ tống Tiểu Kiều xuôi nam, hai bên vô cùng quen thuộc.
Xuân Nương mặc dù cố gắng kiềm chế, nhưng ngữ điệu cao vẫn tiết lộ tâm tình vui sướng của bà lúc .
Tiểu Kiều ngẩn , đó cuộn trong chăn, lười biếng : "Khuya khoắt, Tấn Dương cái gì? Bà với Giả tướng quân một tiếng. Ta ."
Xuân Nương trong lòng gấp gáp, gõ cửa ầm ầm, thấy cửa phòng vẫn mở, bất đắc dĩ, sợ Giả Tư chờ lâu, bà nghĩ , chạy cửa lớn : "Tướng quân chờ thêm một lát. Ngài đến bất ngờ quá, Nữ quân tỉnh dậy còn thu dọn hành lí, cũng chờ một thời gian."
Giả Tư theo quân hầu suốt đêm từ Trác quận về đây. Bây giờ quân hầu đang chờ ngoài cửa thành, bảo mau đón Nữ quân. Từ nãy đến giờ cũng đợi một lúc lâu, mà Nữ quân vẫn , vội hỏi: "Quân hầu dặn là đón một Nữ quân là . Còn hành lý, áo quần thì Xuân bà bà thu dọn , mai bà cũng ."
Xuân Nương đương nhiên Ngụy Thiệu về đây, chỉ nghĩ là phái Giả Tư về đón , bây giờ chỉ ngăn cản , vội : "Vâng, . Giả tướng quân chờ một lát, sẽ giục."
Nói xong vội vàng chạy , gõ cửa gọi Tiểu Kiều.
Tiểu Kiều lúc thể mở cửa, nàng đành dậy thắp đèn mở cửa, xong xuống.
Xuân Nương theo nàng đến bên giường, thở hổn hển khuyên: "Đây lúc để tức giận! Giả tướng quân còn đang chờ ngoài cửa đấy! Xe ngựa đang chờ! Mau lời, mau lên!"
Tiểu Kiều nhắm mắt lắc đầu: "Ta . Ta buồn ngủ."
Xuân Nương giường, hận thể lay tỉnh Nữ quân. Chợt nghĩ một chuyện, vội : "Ngày đó tỳ , lúc say rượu tỳ đỡ , mà là Nam quân bế phòng. Thấy say trời đất gì còn dặn tỳ chăm sóc cẩn thận. Có thể thấy Nam quân mặc dù bên ngoài lạnh nhạt với , nhưng trong lòng thương lắm. Giờ ba ngày còn phái Giả tướng quân đón , ý là cùng đó. Nữ quân đừng giận dỗi nữa! Mau dậy ."
Tiểu Kiều đang nhắm mắt, mở mắt : "Là đưa phòng? Xuân Nương hôm đó bà ?"
Xuân Nương chần chừ một lúc, nhỏ giọng: "Nam quân dặn tỳ , chắc khi đó ngài sĩ diện thôi. Nam quân , Nữ quân ..."
Xuân Nương còn đang tận tình khuyên giải, Tiểu Kiều chẳng tai.
Nàng từ từ dậy. Cúi đầu cẩn thận nhớ cảm giác kì lạ khi tỉnh dậy ngày , dần dần ngẫm .
Thảo nào khi mê man luôn cảm thấy kì quái. Lúc đó thật nàng mở mắt , nhưng tại say rượu quá nên thể tỉnh .
Cuối cùng cũng rõ ràng, tại khi tỉnh cơ thể thấy dính nhớp thoải mái, còn bên ...
"Xuân Nương, đưa phòng, ở lâu ?"
Tiểu Kiều bỗng ngẩng đầu, ngắt ngang lời Xuân Nương, hỏi.
"Nam quân ở một lúc... Nữ quân lời ! Đừng giận dỗi trẻ con nữa. Tỳ hầu hạ dậy."
Nói xong đầu gọi .
Ban nãy động tĩnh lớn như , bộ v.ú già hầu gái bên Tây phòng cũng dậy hết. Nghe Nam quân đột nhiên sai đến đón Nữ quân, ai nấy kinh ngạc, xúm bên ngoài. Nghe Xuân Nương gọi, đám vội mở cửa .
Tiểu Kiều trong lòng hiểu rõ, nhịn khó chịu, tức thổ huyết.
Mặc dù bình thường khi nàng tỉnh táo nếu cũng nàng thực hiện trách nhiệm của thê tử, nàng cũng từ chối.
hôm đó nàng say bí tỉ, mà thừa cơ ph.át tiết . Mà nàng lúc đó điều hạ lưu gì với nữa.
Đáng hận nhất là còn lệnh cho Xuân Nương cho , vẻ như chuyện gì!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuat-gia-giai-nguy/chuong-98.html.]
Trên đời nam nhân vô liêm sỉ cầm thú như chứ!
"Các ngươi ngoài. Về phòng các ngươi ngủ !"
Tiểu Kiều ngẩng đầu lên, bỗng .
Vú già hầu gái sững sờ, hai mặt .
Xuân Nương cuống lên: "Tiểu tâm can của tỳ, tỳ c.h.ế.t ..."
Ngay lúc , ngoài cửa vang lên tiếng bước chân. Sau đó một bóng bước , qua tấm bình phong.
"Xuân Nương, nàng còn dậy? Đã bao lâu ?"
Theo tiếng , Ngụy Thiệu cũng sải bước , bình phong.
Tầm mắt của liếc qua Tiểu Kiều giường. Hỏi Xuân Nương, nhưng ngữ điệu thì giống.
Hầu gái v.ú già thể ngờ Nam quân từ ba ngày nay đột nhiên xuất hiện, ai nấy trợn mắt há mồm.
Xuân Nương cũng kinh ngạc.
Bà tưởng Ngụy Thiệu phái Giả Tư đón.
Mà ngờ là tự về đây.
lúc nãy bà thấy ngoài cửa nhỉ?
"Nam quân xin chờ một chút!"
Xuân Nương phản ứng . Nhìn Nam quân vẻ kiên nhẫn, bà vội , "Nữ quân sẽ chuẩn nhanh thôi ạ..."
"Xuân Nương, bà với , là tổ mẫu dặn ở đây trông nom. Ta hết."
Tiểu Kiều liếc Ngụy Thiệu một , khẽ .
Ngụy Thiệu Tiểu Kiều, lông mày nhíu .
Trong phòng đầy , nhưng tất cả đều mắt to trừng mắt nhỏ, một ai dám lên tiếng, bầu khí yên tĩnh đáng sợ.
Xuân Nương sợ chết, lòng bàn tay toát mồ hôi lạnh.
"Nam quân xin đừng nóng!" Bà vội "Nữ quân từ chối ý của Nam quân, mà tại trong nhà còn nhiều việc phức tạp, nhất thời thể ngay ..."
"Các ngươi ngoài!" Ngụy Thiệu ngắt lời .
Vú già hầu gái lập tức chuồn .
Xuân Nương Nam quân. Hắn đang chằm chằm Nữ quân.
Xuân Nương Nữ quân. Nàng giường, mặt Nam quân.
Xuân Nương cũng mệt mỏi, chẳng gì hơn, đành lùi khỏi phòng.
Chờ trong phòng chỉ còn hai , Ngụy Thiệu tới bên giường, mở miệng định , ngửi thấy mùi gì đó, cúi đầu ghé sát nàng, lông mày nhíu : "Nàng uống rượu?"
Tiểu Kiều : "Uống. Làm ?"
Ngụy Thiệu nhíu chặt mày: "Nàng chỉ uống một ly là say, say chẳng trời đất gì nữa. Giờ ở nhà một , nhớ bài học ?"
Tiểu Kiều chậm rãi đầu, một lát, khóe môi nhếch lên: "Quân hầu sợ say quá gì, nếu gặp nam nhân bằng cầm thú sẽ nhục ?"
Ngụy Thiệu sửng sốt, đáy mắt xẹt qua tia bối rối, nhưng nhanh chóng trấn định , lạnh nhạt : "Nàng tưởng ư? Là ngày đó nàng say bí tỉ, lòng bế nàng về phòng, thả nàng xuống giường định thì nàng níu chặt lấy . Tại khi đó nàng say quá nên giờ mới nhớ thôi."
Hàm răng trắng như tuyết của Tiểu Kiều cắn chặt môi , cuối cùng : "Thì là say rượu mất lý trí, là . Đã nghĩ oan cho quân hầu . Có điều giờ khuya khoắt quân hầu ngủ, chạy về đây trêu chọc gì?"
Ngụy Thiệu ho khan một tiếng: "Lúc đưa tổ mẫu Vô Chung thành, khi tổ mẫu , là bà suy nghĩ , thấy để nàng ở một thích hợp, bảo đưa nàng Tấn Dương. Ta thấy tổ mẫu sắp xếp như cũng đúng, thế nên về đón nàng cùng."
Tiểu Kiều : "Tổ mẫu khi với mà với ? Với ở đây hết, ."
Ngụy Thiệu : "Nàng ?"
"Không ."
TBC
"Có ?"
Ngụy Thiệu hỏi nữa.
"Nói , . Thiếp buồn ngủ."
Tiểu Kiều để ý , xoay xuống, lưng về phía , nhắm mắt .
Ngụy Thiệu chằm chằm bóng lưng nàng, sắc mặt dần khó coi.
Bất chợt nhấc chân lên giường, cúi kéo nàng khỏi chăn như kéo gà con, túm lấy áo choàng da cáo quấn nàng, cầm giày đất xỏ chân nàng, nửa ôm nửa kéo ngoài.
Phía , cằm rớt xuống đất.