Xuất Giá Giải Nguy - Chương 38

Cập nhật lúc: 2025-06-06 13:59:30
Lượt xem: 58

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Suốt đêm đó Ngụy Thiệu về phòng, cùng Ngụy Lương đến nha môn, gọi mấy Lý Sùng, Lý Điển, các đại tướng của Trương Kiệm và chủ bộ Vệ Quyền đến bàn bạc.

Lý Sùng, Lý Điền đều cho rằng họ nên bỏ Duyện Châu, đánh Thạch Ấp.

Lý Sùng : "Ngoài năm mươi ngàn binh mã thường trực canh chừng Hung Nô, binh lực hiện giờ chúa công thể điều động chỉ mười lăm vạn, tương đương với binh lực của Trần Tường. Nếu chia binh hai, đánh Thạch Ấp, giữ Duyện Châu, chỉ sợ hai bên đều ".

Lý Điển thì bảo: "Duyện Châu vốn là chỗ của chúng , càng thể đồng lòng cùng , cũng chẳng gì, nếu hai mục tiêu đều khó giữ, chi bằng cứ bỏ thì hơn".

Chủ bộ Vệ Quyền cũng : "Dựa ngu kiến của thuộc hạ, chúa công nên dẫn bộ binh mã nhanh chóng đánh Thạch Ấp, cố gắng bảo vệ để mất thành , đại chiến một trận với Trần Tường, đại nghiệp nhất thống phương Bắc sẽ thành công. Sau khi phương Bắc nhất thống xong, chúa công hẵng đoạt Duyện Châu, nhân tiện xuôi Nam cũng muộn. Mặc dù chúa công cưới nữ tử nhà họ Kiều, nhưng ý đồ vẫn là ở Duyện Châu chứ bởi vì Kiều gia. Mọi đều Kiều Việt nhu nhược như thế nào, Kiều Bình thì thế, thể chủ , bây giờ nếu mượn cơ hội , lúc thể để Kiều gia đối chiến với Tiết Thái, lưỡng bại cầu thương. Dù cuối cùng là bên nào chiến thắng, nhất định cũng tổn hại nhiều. Nếu Kiều gia may mắn giữ Duyện Châu thì , còn nếu Kiều gia thủ , Duyện Châu rơi tay Tiết Thái, với cái kiểu vơ vét bóc lột tàn nhẫn của Tiết Thái chắc chắn sẽ lòng dân, cắm rễ lâu cũng . Chờ chúa công nhất thống phương Bắc, đến lúc đó nếu Kiều gia còn , chúa công lấy cớ giúp đỡ Kiều gia để xuất binh, còn nếu Kiều gia còn ai sống sót, chúa công cứ mang danh báo thù mà tiến đánh, lo gì quân dân Duyện Châu cảm kích đây, đại sự há chẳng thành?"

Nghe xong mấy câu của Ngụy Lương, đám Trương Kiệm đều đồng loạt gật đầu.

Ngụy Thiệu đặt kiếm bên ghế , dáng nghiêm nghị, ánh nến bàn hắt lên khuôn mặt , khiến cho ánh mắt một nửa như chìm trong bóng tối, khó mà lúc đây đang nghĩ điều gì.

Mấy Ngụy Lương trình bày xong thì đợi chờ một lúc. Rốt cuộc Ngụy Thiệu cũng chậm rãi đáp lời: "Những điều chư vị bản đều , ai việc gì thì cứ , ngay mai chờ hiệu lệnh của ".

Sau khi Ngụy Lương, Lý Sùng, Lý Điển rời hết, một Ngụy Thiệu ở phòng nghị sự của nha môn, ánh nến sáng trưng cho tới bình minh.

Khi mặt trời ló rạng ở phía đông, Ngụy Thiệu khỏi nha môn cưỡi ngựa trở về Ngụy phủ, về Tây phòng mà thẳng tới Bắc phòng.

Từ phu nhân vẫn dậy sớm như , khi rửa mặt xong xuôi, Chung bà bà thông báo Nam Quân ở bên ngoài chờ gặp.

Bây giờ vẫn còn sớm tinh mơ, Từ phu nhân cũng thấy bất ngờ, cho gọi ngay. Ngụy Thiệu phòng quỳ xuống hành lễ với tổ mẫu. Từ phu nhân thấy đôi mắt hằn rõ vệt tơ m.á.u của , cũng tối qua ngủ ngon nên lên tiếng hỏi thăm.

Ngụy Thiệu đáp: "Đêm qua tôn nhi gặp một chuyện khó thể giải quyết, đợi đến bình minh mới dám tới chỗ của tổ mẫu, tôn nhi chỉ bảo". Sau khi trình bày tin tức của Công Tôn Dương, thuật chuyện tối qua cùng bàn bạc.

Từ phu nhân thư xong thì ngẩng đầu lên về phía Ngụy Thiệu: 'Ý cháu thế nào, cứu Duyện Châu đây?"

Ngụy Thiệu : "Duyện Châu gặp nguy chứ Ngụy gia, nặng nhẹ thế nào, tôn nhi cho rằng nên lấy phương Bắc trọng".

Từ phu nhân bảo: "Nếu thế con còn tới tìm gì?"

Ngụy Thiệu chần chừ một lúc bỗng ngước mắt lên, đối diện với Từ phu nhân chỉ còn một mắt: "Tôn nhi dám giấu tổ mẫu. Nếu cứu Duyện Châu cũng cách nào. Chỉ điều trong lòng tôn nhi vẫn thấy do dự chắc chắn, năm đó Kiều gia bất nghĩa như , nó đáng để nỗ lực cứu viện ?"

Con mắt duy nhất của Từ phu nhân lóe lên: "Hai nhà quan hệ thông gia, dù cũng coi là liên minh. Cháu mạnh họ yếu, bây giờ họ gặp nguy mới cầu xin sự giúp đỡ của cháu, nếu cháu cứu là bỏ , bỏ nghĩa. Làm khác gì hành động của Kiều gia năm đó đây?"

Ngụy Thiệu gì.

"Tín nghĩa tuy lớn mà nhỏ, thực hư, thể thành công cũng khi thất bại. Bá nghiệp của Tương Công thất bại cũng chỉ vì tín nghĩa. Cao Tổ thành đại nghiệp cũng bởi vì tín nghĩa".

Từ phu nhân Ngụy Thiệu từ từ : "Có thể thấy , tín nghĩa chẳng qua chỉ là một thứ c.h.ế.t mà thôi, nhận cũng buông bỏ. Có nên cứu đều tùy lòng cháu. Nếu lúc tổ mấu buông tay thì bây giờ cũng nhúng nữa, tin con thể tự đưa quyết đoán cho ".

Ngụy Thiệu trầm mặc chốc lát, quỳ dập đầu với bà cáo từ: "Lời tổ mẫu dạy tôn nhi xin ghi nhớ. Tôn nhi còn việc, xin cáo lui ".

Từ phu nhân mỉm gật đầu .

Ngụy Thiệu rời khỏi Bắc phòng, phía trời đông hửng lên màu trắng bạc. Trời phương bắc bước tháng tư ngày cuối xuân, gió mát sáng sớm phả bên mặt , tà áo bay bay. Hắn chậm rãi về hướng Tây phòng, đến đình viện. Mấy v.ú già dậy sớm đang vẩy nước quét sân, thấy về thì vội vàng hành lễ, : "Nữ quân dậy ạ, đang rửa mặt trong phòng".

Ngụy Thiệu hành lang, hai tay bắt phía , về phía ánh nến mờ ảo hắt khung cửa sổ, bàng hoàng chốc lát, cuối cùng cũng quyết định , xoay rời ánh mắt khó hiểu của nhóm v.ú già.

...

Đêm qua Ngụy Thiệu gọi thình lình, cả đêm . Chỉ Tiểu Kiều tỉnh ngủ, ngủ ngủ tỉnh tỉnh, giấc ngủ cũng chẳng yên, hôm nay nàng thức dậy thật sớm. Thấy Ngụy Thiệu vẫn còn về nhà. Trời sáng hơn một chút, nàng tới Bắc phòng vấn an Từ phu nhân.

mặt Tiểu Kiều, Từ phu nhân hề đề cập tới chuyện sáng nay Ngụy Thiệu tới tìm . bà tiếp tục trò chuyện với nàng về việc nhà như ngày thường vẫn .

Tiểu Kiều khỏi Bắc phòng thì tới Đông phòng.

Thời gian Chu phu nhân phạt hối lối, với bên ngoài chỉ là sinh bệnh. Bây giờ bà trở , lẽ cũng là vì hổ nên ngày thường càng lộ diện ít hơn.

Tiểu Kiều chờ hành lang một lúc thì v.ú già truyền lời, là phu nhân bảo Nữ quân cần tới vấn án.

Tiểu Kiều thấy . Mình tới đây chẳng qua cũng chỉ theo lễ tiết mà thôi. Nghe nàng cũng trở Tây phòng. Sau khi bước , Xuân Nương sáng sớm nay v.ú già thấy Nam Quân trong đình viện, hình như mới về từ Bắc phòng, nhưng , chỉ dừng bậc thang một lúc, bước mất dạng.

Lúc Xuân Nương chuyện mặt phần khó hiểu.

Tiểu Kiều cũng rõ tại .

khi Ngụy Thiệu trông khác thường như , nàng cảm thấy thấp thỏm. Nghĩ đến chuyện tối qua Ngụy Lương đột nhiên gọi , trong lòng càng thấy bất an hơn.

Dường như xảy chuyện gì, hơn nữa thể chuyện đó liên quan tới bản .

Rất nhanh đó nàng tin.

Người đưa tin từ Duyện Châu cưỡi ngựa chiến cấp tốc tới Ngư Dương. Ngoài việc chuyển tin cho Ngụy Thiệu còn mang thêm một bức thư nhà cho Tiểu Kiều.

Thư nhà là do chính tay bá phụ Kiều Việt . Trong thư Kiều Việt thuật khó khăn mà Duyện Châu gặp , bảo Tiểu Kiều mở lời mặt Ngụy Thiệu, nhờ phái viện binh, nếu Duyện Châu khó mà giữ .

Kiều Việt căn dặn mãi, thành khẩn cầu mong, thái độ sốt ruột hiện rõ mặt chữ.

Tiểu Kiều hoảng hốt, trái tim cũng thình thịch nảy lên.

Duyện Châu là nhà đẻ của nàng, ngoài bá phụ bá mẫu , Kiều gia còn phụ của nàng và . Tiết Thái tiếng là tên ác bá ở Từ Châu, mười vạn binh mã tiến đánh Duyện Châu như thế , với tình hình quê nhà ngày hôm nay, dù quân dân đoàn kết chiến đấu cũng sợ sẽ lành ít dữ nhiều.

Tiểu Kiều cuống đến mức rối rắm, nắm chặt bức thư bước lui bước tới ở trong phòng.

Rốt cuộc nàng cũng hiểu, tại sáng Ngụy Thiệu cửa, thì liên quan đến việc của Duyện Châu.

Nhất định nhận tin tức sớm hơn .

Thế nhưng chuyện ở Duyện Châu chắc chắn là tình huống duy nhất. Nếu Ngụy Lương cũng cần nửa đêm nửa hôm cấp tốc chạy từ Thạch Ấp về đây gọi .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuat-gia-giai-nguy/chuong-38.html.]

Tiểu Kiều dừng bước , trầm ngâm một lúc, cuối cùng nàng xiêm y một nữa, tới Bắc phòng.

Từ phu nhân đang dạo cùng với Chung bà bà trong viện, vun vén vườn hoa mà bà yêu quý nhất. Lúc Tiểu Kiều tìm tới, bà còn đang trồng hoa, hai tay lấm lem bùn đất, trông vẻ cực kì chăm chú. Thấy Tiểu Kiều sang bà ngừng việc, rửa tay, hiệu nàng theo .

Tiểu Kiều quỳ ngay xuống đất, : "Cháu dâu mới nhận một bức thư nhà, chuyện Duyện Châu gặp nguy cấp, bá phụ cầu xin phu quân xuất viện binh. Cháu dâu cũng , bây giờ cháu của nhà họ Ngụy, việc ở Duyện Châu vốn dĩ cháu nên hỏi nhiều. Chỉ điều đó là nơi mà cháu sinh , là quê hương và khó mà rời bỏ , sáng nay gặp phu quân, cháu mới cả gan tới đây gặp tổ mẫu, khẩn cầu tổ mẫn nể tình thông gia giữa hai nhà, xét..."

Kiếp hề xảy chuyện Tiết Thái tiến đánh Duyện Châu.

Trên thực tế Tiểu Kiều cũng hiểu rằng, thù cũ của hai nhà Kiều Ngụy là tại , mặc dù Kiều gia dùng liên hôn để hóa giải, đây cũng là một cách thức giải quyết thù hận mà các thế gia đại tộc đương thời vẫn dùng, hoặc là kí kết một minh ước gì đó. mối thù của nhà họ Ngụy với nhà nàng, thể biến mất chỉ vì một nữ nhân là chính nàng đây?

Bây giờ Duyện Châu gặp nguy nan, Ngụy Thiệu cứu là than sưởi ấm cho Kiều gia giữa ngày tuyết rơi, còn nếukhông cứu cũng là chuyện thường tình. Nàng cứ chạy tới mở lời mặt Từ phu nhân như cũng thỏa đáng.

mà hiện tại nàng còn lựa chọn.

Nàng và phụ ở Duyện Châu tình cảm sâu sắc. Biết phụ thể tự chủ, vị thành niên. Nếu sáng nay Ngụy Thiệu phòng như , thể thấy trong lòng cũng hề cứu. Lòng nàng càng thêm lo lắng. Mặc dù nàng rõ như , nhưng rốt cuộc chỉ thể tìm tới mỗi nơi . Nói tới đây thì nữa, nàng đành dừng dập đầu vái lạy Từ phu nhân, trán rời đất.

Từ phu nhân ngay ngắn giường, đưa mặt Tiểu Kiều đang cúi lạy nhất quyết chịu dậy, một lát : "Sáng nay Trọng Lân tới chỗ , vài câu về chuyện Duyện Châu. Có lẽ cháu còn , là Trọng Lân cứu mà còn nguyên do khác nữa".

Từ phu nhân kể vắn tắt ước định giữa Trần Tường và Tiết Thái, đồng thời phát binh tấn công Thạch Ấp và Duyện Châu.

Tiểu Kiều giật . Trái tim như chìm xuống.

Thực Ngụy Thiệu hận Kiều gia như , dù chuyện Thạch Ấp, chỉ sợ cũng cứu Kiều gia.

Huống hồ còn ẩn tình như nữa.

Hắn cứu cũng là chuyện đương nhiên.

"Tổ mẫu, cháu dâu cả gan hỏi tổ mẫu, sáng nay phu quân tới gặp tổ mẫu, đề cập tới chiến sự ở Duyện Châu, rốt cuộc thế nào?"

Nàng lấy bình tĩnh, rốt cuộc cũng ngẩng đầu lên đặt câu hỏi.

Con mắt duy nhất của Từ phu nhân Tiểu Kiều đáp: "Trọng Lân vẫn quyết định. Tổ mẫu cũng ".

Tiểu Kiều dập đầu tạ ơn thứ hai với Từ phu nhân mới dậy lùi .

Chung bà bà tiễn Tiểu Kiều hai bước, lúc bà thấy Từ phu nhân vẫn yên như cũ, hình như đang xuất thần suy nghĩ một điều gì, bà nhịn hỏi: "Lão phu nhân cảm thấy Quân hầu cứu viện ?"

Từ phu nhân : "Cứu cứu chỉ trong lòng nó , thực nó cũng đáp án cả . Chỉ điều ranh giới đó khổ sở mà thôi".

....

Tiểu Kiều rời khỏi Bắc phòng hỏi một hạ nhân.

Bây giờ Ngụy Thiệu vẫn về, cũng thấy dặn dò gì thêm cả.

Một nàng trong phòng chốc lát, bỗng nhiên nàng dậy gọi Xuân Nương đây, y phục và trang điểm cho , mở một hộp son mà nàng dùng tới. Sau khi trang điểm xong xuôi, khuôn mặt nàng như hoa đào tươi và quyến rũ, vô cùng động lòng .

TBC

Nàng khoác thêm áo choàng, dặn dò chuẩn xe ngựa thẳng tới nha môn mà Ngụy Thiệu đang ở.

Nha môn cách Ngụy phủ xa, chỉ qua một con đường là tới.

Bây giờ trời vẫn còn sớm, tới giờ Tỵ. Trên đường phố đông đúc . Xe ngựa chở Tiểu Kiều từ từ lăn bánh phiến đá bằng phẳng của con đường, bánh xe lọc cọc lăn lăn.

...

Chưa bao giờ Tiểu Kiều suy nghĩ rõ ràng như lúc , giữa thời loạn hôm nay, chúng thể dựa dẫm ai , chỉ bản mạnh lên mới thể bảo đảm sống an lành.

Một , một thành trì cũng , một gia tộc cũng là như thế.

Nếu Kiều gia vẫn tiếp tục thế , gửi hi vọng mong khác bao dung, ban ơn cho , cứ phụ thuộc tiếp tục sống qua ngày, dù may mắn vượt qua nguy nan hôm nay, thì khó tránh cục diện đó .

Kiếp cả Kiều gia tan tác, rơi một kết cục như , là bài học đẫm máu, cũng là do gieo gió gặt bão, thể oán trách ai nửa phần.

Trong lòng nàng vốn phần hờ hững. Thế nhưng thời khắc đây, nàng cảm nhận sâu sắc rằng, nhất định gì đó cho Kiều gia, để gia tộc thể tự sống thẳng lưng nữa, cũng chỗ đặt chân giữa những mưu tính thèm thuồng xung quanh. Dù quá trình hết sức gian nan, thậm chí kết quả quá xa vời, nhưng so với việc yên mà gì cả, cứ chờ đợi cần xin lòng thương xót của như lúc thì càng thỏa đáng hơn.

Nàng thật lòng Kiều gia rơi vết xe đổ kiếp . May mà bây giờ vẫn còn cách thời điểm cuối cùng đó, nàng cũng thể từ từ tính toán thêm.

còn lúc đây, Duyện Châu lửa cháy tới nơi , điều nàng thể là cầu xin sự trợ giúp để Duyện Châu vượt qua cửa ải khó khăn .

Lần "trượng phu" Ngụy Thiệu của nàng nhất định tay giúp đỡ. Nếu Duyện Châu sẽ gặp nguy.

...

Xe ngựa dừng cửa nha môn, Tiểu Kiều xuống xe, hỏi thủ vệ cửa, Ngụy Thiệu ở bên trong thì trực tiếp .

Thủ vệ cũng nhận Nữ quân nên dám can ngăn, chỉ theo bóng lưng nàng đó.

Mặc dù bây giờ còn khá sớm, nhưng mấy Ngụy Lương tập trung trong đại sảnh từ lâu, chỉ chờ Ngụy Thiệu chấp phù phát lệnh.

Ngụy Thiệu vẫn còn ngoài, một trong gian thư phòng trong hậu đường như .

Thư phòng riêng từng đưa nghiêm lệnh, nếu cho phép bất kì ai cũng tiến .

Lính gác bên ngoài phòng nhớ rõ, nhưng bỗng thấy Quân Hầu phu nhân bước đây, tuy nhận nàng nhưng ai dám trái mệnh lệnh của Ngụy Thiệu, họ cung kính xin nàng chờ một lúc để bẩm báo.

Tiểu Kiều ngừng .

Rất nhanh đó, thủ vệ khom mời Tiểu Kiều .

Tiểu Kiều tới cánh cửa, nàng thoáng ngừng hít một , khi bình tĩnh mới đẩy cửa .

Loading...