Xuất Giá Giải Nguy - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-06-05 14:05:34
Lượt xem: 80

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phụ , Tiểu Kiều và Kiều Từ thấp thỏm chờ đợi. Khoảng nửa giờ, thấy phụ trở về, Kiều Từ vội vàng nghênh đón hỏi: "Phụ , thể lay chuyển đại bá ?"

 

    Tiểu Kiều thấy chân mày phụ nhíu , lòng lạnh xuống. Quả nhiên, Kiều Bình lắc đầu: "Đại bá của con một lòng cầu hoà, chỉ đổi!"

 

    Kiều Từ định ngoài Kiều Bình quát: "Đứng ! Chuyện đến đây là chấm dứt, nhiều cũng vô ích thôi!"

 

    Kiều Từ ngây , vẻ mặt uất ức.

 

Kiều Bình dừng , chậm rãi : "Chưa chắc Nguỵ gia bên sẽ chấp nhận cuộc hôn nhân . Đợi thêm một chút . Nếu may mắn, lúc đó vi phụ liên lạc với Trần Lưu, chắc bá phụ của các con sẽ phản đối."

 

    Tuy như , nhưng Tiểu Kiều nhận , đối với việc , thật phụ hề ôm hy vọng gì lớn.

 

    Kiều Từ tin là thật, mặt lộ rõ vẻ trông đợi.

 

    Kiều Bình về phía Tiểu Kiều, chần chờ một chút, dịu dàng : "Man Man, con quan tâ m đến tỷ tỷ con nhiều một chút, khuyên nó yên tâm. Hôn sự chắc thành. Lui vạn bước mà , cho dù nó thành nữa, Nguỵ Thiệu còn trẻ mà nổi danh hùng, là bá chủ một phương, dung mạo cũng , thể xem như một mối lương duyên ."

 

    Đêm đó, Tiểu Kiều và Đại Kiều ngủ cùng . Tiểu Kiều Đại Kiều tâm sự trùng trùng, ở mặt thì vẫn cố gắng tươi như , càng đề cập nửa câu đến chuyện hôn nhân, nhưng trong lòng khổ sở.

 

    Phụ bảo nàng khuyên nhủ Đại Kiều.  Nàng sâu sắc nhận rằng tất cả những câu trấn an đều là bất lực, vô bổ.

 

    Hai tỉ mặt đối mặt mà ngủ, trong đêm tối lờ mờ, chợt Tiểu Kiều giọng đường tỉ truyền đến: "Man Man, gặp mặt Lưu thế tử ?"

 

    ...

 

    "Lưu thế tử" trong miệng Đại Kiều, chính là vị hôn phu hiện tại của Tiểu Kiều, kiếp là Hậu đế Lưu Diễm, tự là Mậu Khanh. Có điều bây giờ Lưu Mậu Khanh vẫn chỉ là một con trai trưởng coi trọng ở Lang Gia quốc - đất phong của hoàng thất nhà Hán mà thôi. Lúc mười ba tuổi, vì đưa con thượng vị mà kế mẫu của gièm pha với phụ , trêu ghẹo . Lang gia vương vốn sủng ái ấu tử, tin lời gièm pha, phế thứ nhân, đuổi khỏi Lang Gia. Bởi vì mợ là cô của Tiểu Kiều, vì thế đến Duyện Châu nhờ cậy, cầu chỗ dung .

 

    Lúc đó hoàng thất nhà Hán suy thoái, trong hoàng đô Lạc Dương, hoàng đế 14 tuổi - bảy năm thừa tướng Hạnh Tốn phò tá lên ngôi chỉ giống như bù , thực triều chính là do một tay Thừa tướng Hạnh Tốn nắm giữ. Hoàng đế mà còn như , huống chi là nhà họ Lưu ở đất phong hầu, cầm binh tự trọng [ý chỉ quân đội, ngang ngược chuyên quyền, phục tùng triều đình quản chế] binh sĩ chống triều đình ở nhiều địa phương, uy tín cho nên Kiều gia cũng sợ Lang Gia vương, chứa chấp Lưu Diễm. Dung mạo của xuất chúng, cũng tài học, Kiều Bình yêu thích, chiếu cố nhiều mặt. Cuối cùng, ba năm , lúc mười tám tuổi, Lang Gia vương hạ thần khuyên giải, trách oan con trai trưởng, hối hận về hành động năm đó, nhận về. Sau đó lâu, Lang Gia vương sai đến Duyện Châu, giúp Lưu Diễm cầu với Tiểu Kiều.

 

    Kiều Bình sớm nhận Tiểu Kiều và Lưu Diễm tâm đầu ý hợp, hỏi qua ý của Tiểu Kiều, thấy nàng hổ thẹn thùng thì nàng cũng nguyện ý, ông đồng ý hôn sự, hai lập hôn ước, định năm , khi Tiểu Kiều mười lăm tuổi thì đón dâu.

 

    Nửa năm , Lưu Diễm từng mượn việc chúc thọ Kiều Việt tới Đông quận một . Hắn nhớ nhung Tiểu Kiều lâu, vốn thể mượn cơ hội gặp mặt Tiểu Kiều bày tỏ nỗi tương tư, nhưng hiểu từ đầu đến cuối Tiểu Kiều cứ trốn tránh chịu gặp mặt, cuối cùng đành ấm ức rời .

 

    ...

 

    Ác mộng kiếp để bóng ma sâu sắc trong lòng Tiểu Kiều, mãi mãi thể xóa nhòa, huống chi hôm nay nàng là Tiểu Kiều - cùng Lưu Diễm lớn lên ngày xưa nữa, đối với vị hôn phu cũng tình cảm gì, cho nên lúc đó tránh gặp mặt. Bây giờ Đại Kiều nhắc tới , nàng mới thoáng ngẩn .

 

    Mấy ngày qua, ban ngày ban đêm, nhắm mắt mở mắt nàng đều nghĩ đến chuyện hôn sự của Đại Kiều, dường như quên cũng hôn ước, hơn nữa ngày gả cũng sắp tới gần, sắp qua năm mới .

 

    "Man Man, nếu tỷ xuất giá , đất bắc xa xôi, đến sang năm lập gia đình, chỉ sợ tỉ về . Từ nay về tỉ sợ rằng khó mà gặp . Thật may mắn và thế tử đều yêu thương , khi cưới chắc hẳn phu thê hoà hợp, tỷ cũng còn bận lòng."

 

    Tiểu Kiều giọng dịu dàng của nàng. Trong lòng đau xót, hốc mắt dần nóng lên.

 

    Đại Kiều thấy sự khác thường của nàng, tiếp tục : "Tài thêu thùa của giờ chẳng , hai năm nay càng . Tỷ cũng gì cho , lúc nghĩ sang năm xuất giá, Lưu gia là hoàng tộc, đến lúc đó quà biếu thêu thùa dành cho Lưu gia cũng thể qua loa, nên lúc đầu năm, thừa dịp rảnh rỗi tỷ và Xuân Nương giúp một ít đồ, đều để ở chỗ của bà . Bây giờ gần như tất, còn một đôi giày đỏ dành cho công công [3] của , bởi vì tốn nhiều thời gian nên cho cuối cùng. Tỷ xem qua , màu sắc phối hợp lắm, xem một chút , mới , chúng thảo luận một chút..."

 

    [3] công công: cha chồng

 

    Đại Kiều giật giật , định bò dậy từ trong chăn, Tiểu Kiều đè , dùng hết sức giữ vững giọng của : "Cảm ơn tỷ, cần xem . Tỷ cũng mệt , ngủ ."

 

    Đại Kiều : "Tỷ chỉ nóng lòng, sợ kịp xong ..." Nàng ngừng , trầm mặc một chút : "Ngày mai cũng . Ngủ ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuat-gia-giai-nguy/chuong-3.html.]

    ...

 

    Trong phòng yên tĩnh .

 

    Dường như Đại Kiều ngủ an , nhúc nhích, tiếng hít thở cũng hết sức định.

 

    Tiểu Kiều ban đầu ngủ , cho đến hơn nửa đêm cơn buồn ngủ cũng ập tới, trong lúc mơ màng bỗng cảm thấy Đại Kiều ở phía ngoài giật giật , đó rón rén xuống giường, cũng đốt đèn, mượn ánh trăng chiếu qua cửa sổ để mặc y phục, đó nhẹ nhàng ngoài, từ từ mở cửa, ngang qua phòng ngoài thị nữ đang ngủ như chết, khỏi phòng ngủ.

 

    Lúc đầu Tiểu Kiều cho rằng nàng tiểu đêm nên cũng lên tiếng, nhưng cảm thấy đúng, chờ Đại Kiều ngoài, bỗng dưng nghĩ đến kiếp từng xảy một chuyện, rùng một cái, lập tức bò dậy thật nhanh, mặc quần áo qua loa, nín thở nhẹ nhàng ngoài. Tối nay trăng sáng vành vạnh, chiếu đình viện một mảnh lung linh. Lúc nàng bước ngưỡng cửa, thấy bóng Đại Kiều thấp thoáng thật nhanh bên cửa sổ, dường như là về phía hoa viên.

 

    ...

 

    Phía hoa viên của Kiều gia hoa và cây cối rậm rạp, một nam nhân trẻ tuổi lúc chờở đó.

 

    Mặt mũi tuấn, thể như báo săn mồi rắn chắc mà bén nhạy, mỗi một khối bắp thịt cũng ẩn chứa sức lực khổng lồ chuẩn bùng nổ.

 

    Bức tường phía hoa viên nhà họ Kiều cao gấp hai , nhưng chuyện chẳng khó khăn gì với .

 

    Hắn trấn định ở một góc mờ tối ánh trăng chiếu tới, bóng lưng bóng đêm nuốt mất, nhập bóng tối vô biên vô tận.

 

    Hắn chờ ở đây lâu, chiếc áo gai đơn bạc đầy chỗ vá to tướng thấm khí lạnh đêm đông.

 

    thấy lạnh chút nào.

 

    Hắn cũng yêu của , nàng đang ép buộc trong tòa quân phủ cao quý cao cao tại thượng chịu đến chỗ gặp . vẫn chờ ở đây từ sớm.

 

    Trong lòng lúc như ngọn lửa đang cháy, ngọn lửa mặc dù yếu ớt nhỏ bé, lúc nào cũng thể tắt, nhưng cũng đủ đế sưởi ấm trong đêm rét lạnh lẽo.

 

    Lúc sinh một con mắt màu xanh, ban đêm sáng ánh lên, cha cho là yêu dị, hết sức sợ hãi, nhét chuồng heo bên cạnh sân ngựa Kiều gia, băng tuyết ngập trời, c.h.ế.t rét, heo nái kéo chuồng heo, uống sữa heo nái, còn sống.

 

Sau khi chăn ngựa phát hiện , cho là kì dị, bẩm báo gia chủ, , nuôi lớn ở sân ngựa nô dịch.

 

    Hắn họ, tên. Bởi vì lúc đời bỏ chuồng heo, cho nên Bỉ Trệ là tên của .

TBC

 

    ...

 

    Tiểu Kiều cùng đến hậu hoa viên, xa xa thấy đường tỉ đầu tiên đàn ông trẻ tuổi từ bóng tối ôm lấy, đó nàng dùng sức vùng , tựa như đang gì với .

 

    Trong lòng nàng lập tức rõ.

 

    ...

 

    Kiếp , khi Đại Kiều xuất giá bao lâu, cái tên giữ ngựa Bỉ Trệ cũng biến mất. Nô bộc Kiều gia mấy trăm, thiếu một như cũng đáng để gia chủ chú ý, lùng bắt một phen kết quả, cũng bỏ qua. Mấy năm , Giang Nam hạn hán nghiêm trọng nên đại loạn, lưu dân chạy trốn khắp nơi, dần trở thành nhiều ổ đạo tặc, trong đó một tên cướp mắt xanh nổi dậy thâu tóm thế lực khắp nơi, dần thanh thế, cuối cùng chiếm Hoài Âm, tự phong là chủ soái. Lúc Hạnh Tốn ở Lạc Dương phái binh mã diệt trừ, nhưng đánh bại cộng thêm chiến sự căng thẳng với Nguỵ Thiệu, giải quyết gì, đành để mặc cho bọn họ vây đất chủ. Về , lúc Nguỵ Thiệu diệt Hạnh Tốn cướp Lạc Dương, lúc xưng bá Trung Nguyên, tên đạo soái mắt xanh luôn độc lai độc vãng tự nguyện hợp với đại thần trung thành với hoàng thất nhà Hán lập hoàng đế Lưu Diễm. Lưu Diễm lúc bấy giờ đang cần binh thiếu tướng, mừng rỡ phong là Hoài Âm vương, và Nguỵ Thiệu công khai đối địch.

 

Có thể nếu bởi Hoài Âm vương từ trời rơi xuống cản trở và phản kích thì thời gian Nguỵ Thiệu cướp lấy thiên hạ sớm hai năm.

 

    Kết cục cuối cùng của Hoài Âm vương cũng khá truyền kỳ.

 

    Sau trận đánh quyết chiến cuối cùng định thắng bại đoạt thiên hạ, Hoài Âm vương và loạn quân mất tích. Có chết, tự huỷ dung nhan chạy trốn. Nguỵ Thiệu hận thấu xương, lấy ngàn lượng vàng và chức Vạn hộ hầu treo thưởng, hạ lệnh sống thì thấy , c.h.ế.t thấy xác. từ đầu đến cuối đều kết quả. Cho đến nửa năm , mới tin tức truyền đến Nguỵ Thiệu, dường như trông thấy một dung mạo tương tự Hoài Âm vương từng xuất hiện cạnh lăng tẩm tổ tiên Nguỵ gia. Lúc Nguỵ Thiệu chạy đến, nhưng cũng thấy gì lạ. Sau đó mới phát hiện, mộ phần phá vỡ, trong huyệt trống trơn, quan tài thấy tung tích.

 

Nguỵ Thiệu phế Kiều hậu, khi c.h.ế.t cho lăng tẩm Nguỵ gia, chôn cất ở chỗ cô quạnh hoang vắng.

Loading...