Xuất Giá Giải Nguy - Chương 218

Cập nhật lúc: 2025-06-13 14:00:58
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày kế tiếp, Thái Hoàng thái hậu và Phì Phì hồi cung.

Ngụy Thiệu báo tin thì tạm ngừng nghị sự với đại thần, đích nghênh đón Thái Hoàng thái hậu ở ngoài cửa Chu Tước, lúc thấy Thái Hoàng thái hậu, bỗng cảm thấy kích động lạ thường, khi đưa bà về cung Gia Đức còn lưu luyến thôi, lừ mãi , bảo ở bên bầu bạn với bà thêm chút nữa.

Lúc đầu Từ phu nhân còn tưởng chuyện gì đó bàn bạc với , cuối cùng mới mỉm : “Hoàng thượng với tổ mẫu ? Sao cứ .”

Ngụy Thiệu sửng sốt một lúc mới nhớ vẫn còn một đám đại thần đang chờ nghị sự ở Tuyên Thất, vội vàng lắc đầu căn dặn cung nhân nhớ hầu hạ Thái Hoàng thái hậu, lúc mới xin cáo lui.

Tiểu Kiều ở bên cũng thấy kì lạ, cứ như thể lâu gặp Từ phu nhân. Đợi đến buổi tối, khi trở về tẩm cung hai cùng tắm rửa, nàng thuận miệng giễu cợt một câu.

Người vô tâm, nhưng trong lòng Ngụy Thiệu thấy hồi hộp, hình ảnh đêm qua cứ thế hiện .

Đêm qua dùng cách lấy lòng Tiểu Kiều lòng sàng, Tiểu Kiều cũng uyển chuyển nịnh nọt . Hai triền miên đến nửa đêm, kiều diễm gì sánh , cuối cùng cũng thấy thấm mệt, ôm lấy nữ tử yêu ngủ , bỗng trong lòng vang lên một tiếng thở dài đầy thỏa mãn.

Lúc đó suy nghĩ nhiều, mệt mỏi ôm Tiểu Kiều ngủ , nhắm mắt ngủ luôn.

Bây giờ nàng nhắc nhở, nhớ tới tiếng thở dài thỏa mãn của đêm qua, nghĩ đến giấc mơ ban ngày trải qua như sự thật, lòng Ngụy Thiệu thấy khá bất an.

Đời như mộng, mộng như đời, chẳng lẽ đến bây giờ vẫn còn mơ tỉnh ?

“Man Man… nàng đánh một cái , đánh mạnh .”

Tiểu Kiều chỉ thuận miệng chế nhạo mà thôi, bây giờ thấy nghiêm túc đến , nàng xòa hai tay vốc nước bất ngờ tạt mặt : “Bệ hạ ?”

TBC

Ngụy Thiệu nàng tạt nước lên mặt, bọt nước văng tung tóe, nhắm mặt mở , thấy nàng vẫn đối diện với , trong nóng lờ mờ, nàng nghiêng đầu , ánh mắt sáng như , má lúm đồng tiền đỗi dịu dàng, đưa tay lên ôm lấy nàng, hai trán chạm , trong lòng cũng an yên hơn hẳn, dường như tất cả những cảm giác hốt hoảng đều biến mất.

“Ta …” Hắn lẩm bẩm thì thầm, cúi đầu hôn lên làn môi đó.

“Man Man, Ngụy Thiệu đời , nàng thật …”

Hai tháng , Hoàng hậu chẩn là thai.

Từ phu nhân mừng rỡ, nhóm quan cũng hết đỗi hân hoan, tất cả đều ngóng trông hoàng hậu sinh long tử.

Đầu hạ năm Thái Hòa thứ ba, canh tư một ngày nọ, Tiểu Kiều đang ngủ thì thấy bụng nhói lên đau đớn tỉnh giấc, nàng đánh thức Ngụy Thiệu đang ngủ say bên cạnh.

Ngụy Thiệu tỉnh thấy nàng đang ôm bụng co , hoảng hốt bật dậy lăn thẳng xuống long sàng, giày cũng kịp mang, chân trần chạy ngoài gọi lớn: “Hoàng hậu sắp sinh.”

Một tiếng hét vang trời kinh động bộ hoàng cung.

Ngày sinh của Hoàng hậu tới gần, cả hoàng cung chuẩn xong xuôi hết, tiếng gào của Hoàng đế đủ điện Quang Hoa thức tỉnh ngay lập tức, đèn đuốc sáng trưng, cung nhân cũng vội vàng chạy tới cung Gia Đức để báo tin.

Từ phu nhân cũng tới nhanh. Bây giờ mấy bà đỡ phòng đầy đủ, cửa lớn đóng chặt. Hoàng đế giữ cửa phòng sinh, trong thấp thỏm phần hưng phấn.

Lúc Tiểu Kiều sinh Phì Phì khi đang đánh trận phía Nam, đợi đến khi về Phì Phì mấy tháng tuổi , khi nàng sinh đứa bé đầu tiên thể ở bên cùng nàng chào đón con đời, điều đó vẫn luôn khiến thấy tiếc .

Bây giờ rốt cuộc cũng thể cùng nàng, cho nên vui mừng đến . Thấy Từ phu nhân đến, vội tới tự khoe: “Tổ mẫu, Man Man sắp sinh .”

Từ phu nhân , thấy tôn nhi của vui vẻ mặt thì cũng mỉm gật gật đầu.

Ngụy Thiệu cứ kích động mong chờ như thế mãi, chuyện với Từ phu nhân chờ Tiểu Kiều sinh đứa bé thứ hai của hai .

Đồng hồ nước nhỏ giọt suốt một canh giờ qua, bắt đầu cách nào nổi, ý mặt cũng từ từ biến mất.

Nỗi đau khi sinh nở Ngụy Thiệu cũng từng đó.

Hắn chỉ ngờ là, Man Man cũng chịu đựng một cơn đau như thế. Hắn giọng của nhóm bà đỡ loáng thoáng vang từ phòng sinh, tiếng nàng rền rĩ như kìm nén, cả càng căng cứng .

Rất nhiều , nếu Chung bà bà và Xuân Nương ngăn cản, thiếu chút nữa định xông .

Lại một tiếng rên đau.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuat-gia-giai-nguy/chuong-218.html.]

“Rốt cuộc các đỡ đẻ thế hả, để Man Man của đau đến ?”

Cả bật lên, bờ trán toát đầy mồ hôi lạnh, vọt tới cửa phòng, bám cạnh cửa lớn giọng la.

Tiếng động bên trong nhất thời như biến mất, lẽ bà đỡ và sản phụ cũng cho hoảng.

Chung bà bà và Xuân Nương cùng tới, thấp giọng khuyên nên tránh chờ đợi.

Ngụy Thiệu cho , cứ tới lui mấy lượt ngay cửa.

“Hay là Hoàng thượng cứ nghỉ , chờ sinh hài tử xong Hoàng thượng về.”

Cuối cùng Từ phu nhân cũng nổi nữa, lên tiếng .

Dường như Ngụy Thiệu thấy.

Từ phu nhân thấy thế thì khổ lắc đầu.

“A.”

Rốt cuộc đến khi trời tảng sáng, thấy tiếng kêu dài đau đớn của Tiểu Kiều vang từ trong cửa. Môi trắng trợt như còn giọt máu, trái tim nảy lên như trống nổi, lao thẳng tới cửa.

“Man Man.” Đưa tay đẩy cửa .

“Ôi ôi, bệ hạ.”

Chung bà bà và Xuân Nương hoảng hốt vội vàng chạy tới đó trái kéo .

Trong cửa bỗng vang lên tiếng trẻ con oa oa .

“Chúc mừng bệ hạ, chúc mừng Thái Hoàng thái hậu, Hoàng hậu thuận lợi sinh long tử, tròn con vuông.” Tiếp đó là giọng vui vẻ hân hoan của bà đỡ bên trong.

Ngụy Thiệu như sững , một lát , thở dài một , nhân lúc Chung bà bà và Xuân Nương đang mải vui mừng mà buông tay , đạp cửa xông thẳng bên trong.

Bà đỡ bọc hoàng tử mới sinh trong tã, đưa đến bên cạnh Tiểu Kiều. Thấy Hoàng đế xông thẳng như , bà đỡ cũng hoảng hốt quỳ rạp xuống sàn nhà, tươi chúc mừng thêm nữa.

Ngụy Thiệu thẳng đến bên cạnh Tiểu Kiều, cúi đầu kĩ khuôn mặt tái nhợt mướt mồ hôi, im lặng đưa tay nhẹ nhàng nắm chặt lấy tay nàng.

Vừa Tiểu Kiều cũng thấy giọng oang oang bên ngoài cửa, bây giờ xông như thế nàng cũng thấy bất ngờ gì.

Mặc dù cả mệt mỏi còn sức, nhưng trong lòng ấm áp hân hoan. Nàng mặt sang đối diện với ánh mắt , khẽ mỉm dịu dàng với : “Bệ hạ xem , nhi tử của chúng , a của Phì Phì. Con xinh lắm.”

Ánh mắt Ngụy Thiệu tìm đến nhi tử mới sinh của họ lọt thỏm trong lòng nàng.

Mặc dù mới đời, nhưng sống mũi của bé cao, lông mi dài đen kịt, nhẹ nhàng chép miệng trong lòng của mẫu , vô cùng dễ mến.

“Man Man, khổ cho nàng .”

Ngay mặt các bà mụ, cúi đầu xuống đặt một nụ hôn lên trán của Hoàng hậu, cảm giác hạnh phúc tràn ngập trong lòng .

Hoàng hậu sinh Thái tử, tên là Hồng, khắp nơi vui sướng. Sau ngày sinh ba ngày, Hoàng đế tự tế cáo với Thái miếu Phụng thiên điện, lễ quan triều đình tế cáo với xã tắc, văn võ bá quan mặc cát phục mười ngày, đồng thời còn ban chiếu thông báo khắp thiên hạ.

Tháng chín năm nay, đoàn sứ giả Thiền Vu Ô Châu Khuất đến thành Lạc Dương, kí hiệp ước giữa triều đình và dân tộc Hung Nô, hai bên lấy sông Tang Kiền ranh giới, ước định xâm phạm lẫn , mở thêm nhiều chợ bên biên giới. Tộc Hung Nô tiến cống ngựa , Đại Yên cho thả mấy vạn tù binh bắt về trong trận Thượng Cốc mấy năm qua.

Ngày tù binh trục xuất trở về, chiến sự bao năm khiến cho hai bờ sông Tang Kiền chảy xuôi mấy trăm năm càng thêm cô quạnh, cũng tiếng hô gia gọi nương, gặp rơi nước mắt. Ô Châu Khuất lấy danh nghĩa của , dâng một phần hậu lễ cho Thái Hoàng thái hậu, bên trong là một chiếc áo ngoài cẩm bào cộc tay, may bằng mười sáu tấm da dê tên là “Cáp mạc.”

Trong tập tục của Hung Nô, khi nam nữ đính hôn, chủ mẫu nhà gái sẽ nhận từ nhà trai một chiếc áo cộc tay như , để bày tỏ lòng cảm kích gả nữ nhi cực khổ nuôi nấng mười sáu năm trời.

Sau khi sứ giả dâng lễ vật, trong lòng vẫn thấp thỏm yên, chỉ sợ Thái Hoàng thái hậu nhận chiếc áo Cáp mạc . Mãi đến tận nửa tháng khi rời khỏi thành, Thái Hoàng thái hậu vẫn trả lễ về, khi đó mới thở phào nhẹ nhõm.

Thái Hòa năm thứ tư, Hoàng thái tử tròn một tuổi, một hôm nọ Từ phu nhân gọi Đế Hậu tới gặp, bà mỉm cho họ , bà quyết định trở về U Châu, định cư dưỡng lão ở Vô Chung thành.

Cùng năm đó, Thái Hoàng thái hậu gần tròn bảy mươi tuổi, tuy tuổi già sức yếu, nhưng mỗi ngày vẫn ăn đồ thanh đạm, tới bây giờ bà vẫn kiên trì tự trồng hoa cỏ, tinh thần minh mẫn.

Đế Hậu hết sức kinh ngạc, họ song song quỳ xuống, tự trách bất hiếu, khẩn cầu tổ mẫu thu hồi mệnh lệnh ban .

Từ phu nhân , bà trở về vì họ đủ , bà vui khi họ an thế , bà thể yên tâm .

Loading...