Ngụy Thiệu mở mắt , phát hiện hóa vẫn còn ngủ trong góc tẩm điện.
Hắn vẫn trong xác một con mèo.
Tình cảnh nãy vẫn như còn mắt.
Hắn thở dốc từng hồi, cả ướt mồ hôi – đúng, là giữa bốn cái móng vuốt thịt mềm cũng đang rỉ mồ hôi, ướt nóng cực kì thoải mái, bất giác đưa một móng vuốt lên định liếm, nhưng mà mới lè lưỡi , nghĩ đến chuyện là con mà, là Hoàng đế đó, thể cái chuyện l.i.ế.m móng như ?
Cố gắng kìm nén kích động l.i.ế.m móng rửa mặt, hạ móng vuốt xuống.
Gần canh năm, ánh nến trong tẩm điện dần mờ tối, bóng hai tấm màn lay động.
Hoàng đế sắp lâm triều.
Ngụy Thiệu trộm qua khe hở tấm màn, thấy Tiểu Kiều đưa Hoàng đế khỏi tẩm cung.
Hắn hề hứng thú theo dõi xem của kiếp hoàng đế thế nào.
Tên là một niềm yêu thích cuồng nhiệt với chức nghiệp Hoàng đế, đam mê chiến tranh, cũng nhiều hứng thú với nữ nhân, mức độ chuyên cần còn khiến Ngụy Thiệu luôn tranh thủ thời gian lăn lộn long sàng cùng Hoàng hậu mỹ nhân cúi đầu bái phục.
Hắn hề lo lắng chuyện tên sẽ suy nghĩ bậy bạ phát động chiến tranh, cho dù mấy Công Tôn Dương ném một gạch thì vẫn còn tổ mẫu ở đây mà.
Hiện tại chuyện nhất là theo sát Hoàng hậu mỹ nhân của một tấc cũng rời.
Sau khi Hoàng đế , Tiểu Kiều trở về một ở cái tráp gương, chống hàm ngẩn ngơ như điều tâm sự.
Ngụy Thiệu yên lặng theo bóng lưng nàng một lát, nhịn bò khỏi góc tới lưng nàng, nhẹ nhàng đặt tay lên chân của Tiểu Kiều.
Tiểu Kiều cúi đầu vui vẻ hỏi: “Mày cũng dậy sớm ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuat-gia-giai-nguy/chuong-214.html.]
Ngụy Thiệu meo meo một tiếng bật nhảy lên chân.
Tiểu Kiều ôm nó vuốt ve nhẹ nhàng.
Ngụy Thiệu đầy hưởng thụ.
Mặc dù thể trở hình dáng ban đầu ngay lập tức, nhưng giờ phút thể nàng ôm lòng như thế, hưởng thụ sự âu yếm của nàng, cảm giác đó cũng khá là .
Tuy đồ ăn của mèo đều là thịt nấu chín, nhưng nhai trong mồm thấy nhạt vô cùng – bởi vì Hoàng hậu từng , trong cơm của mèo cho thêm muối, càng cho thêm bất kì thứ đồ gia vị nào, vì thế mấy cung nhân chăm sóc luôn chấp hành nghiêm ngặt.
Lúc thưởng thức đầu tiên, suýt chút nữa là phun hết cả.
Điều duy nhát an ủi khi biến thành mèo, lẽ là thể âu yếm bên Hoàng hậu mỹ nhân của .
TBC
Cả buổi sáng Ngụy Thiệu cả, cứ dính lấy bên của Tiểu Kiều.
Sau giờ Ngọ, trong hoàng cung yên tĩnh một âm thanh.
Gần hạ ngày dài đêm ngắn, Tiểu Kiều thói quen ngủ trưa. Lúc nàng ngủ Ngụy Thiệu cũng xổm nàng long sàng.
Trước khi lên Hoàng đế, chinh chiến liên miên suốt quanh năm, thời gian ở cùng nàng thì ít mà xa cách thì nhiều, lúc Phì Phì đời cũng thể cùng bầu bạn.
Sau khi Hoàng đế, bận bịu chính vụ, sớm về khuya, thời gian bên nàng càng eo hẹp.
Nàng hề nửa câu oán hận. Phụng dưỡng Thái Hoàng thái hậu, nuôi nấng Phì Phì, kiêu căng xa xỉ, đầu nhóm mệnh phụ, xuân tới khuyến khích họ trồng dâu, thu về thì tế cúng nông thần, nếu và mấy Công Tôn Dương bất đồng ý kiến trong triều chính, lúc tính của bộc phát lên cách nào giải quyết, nàng còn cứu vãn.
Thật sự nàng hết việc một Hoàng hậu cần .
Tấm rèm giường tơ lụa lất phất mỏng như lớp cánh ve, Ngụy Thiệu chằm chằm Tiểu Kiều ngủ lòng sàng, mãi, mãi dần dần đờ , trong lòng bỗng nảy ý nghĩ, kích động đầu liếc , thấy chúng cung nhân đều ngoài điện hết, mởi nhảy lên long sàng, chui qua màn nhẹ nhàng tới bên chân của Tiểu Kiều.
Ngụy Thiệu ngừng thở, móng vuốt lặng lẽ xốc một góc chăn lên, lộ đôi bàn chân non mềm trắng tuyết cởi vớ .