Xuất Giá Giải Nguy - Chương 208

Cập nhật lúc: 2025-06-13 13:58:46
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Nhắm mắt , cho nàng lén…”

Tiểu Kiều Ngụy Thiệu kéo tay, cứ căn dặn mãi nhắm mắt thật chặt, ánh mắt tò mò của đám cung nhân từ phía xa, từ từ dẫn nàng tới hồ Cam Tuyền ở Ngự Hoa viên, cuối cùng mới chịu dừng bước .

“Tới nơi , mở mắt .”

Nghe thấy giọng vô cùng đắc ý của nọ bên tai, Tiểu Kiều bèn mở mắt .

Vừa ngước mắt lên, ánh mắt của nàng sững sờ ngay lập tức.

Chuyện ….

Đây là gì ? Chữ và tượng Phật khắc núi đá Vân Trung?

Nàng chằm chằm tảng đá khắc chữ to đùng: cao gần ba trượng, dài đến bốn năm trượng đang dựng sừng sững mặt chẳng khác nào ngọn núi…

TBC

Nói một cách chính xác, đây chính là một phần vách đá đó, bởi vì tạc theo vị trí ban đầu, cho dù cố công chỉnh sửa, nhưng trải qua mưa gió ăn mòn mặt đá bên ngoài vẫn nhiều vết nứt, bề mặt còn loang lổ rêu xanh.

Nàng từ từ đầu đối mặt với đôi mắt ngợi khen của Hoàng đế.

“Đây là bất ngờ mà tặng cho ?”

đấy.”

Phản ứng của nàng Ngụy Thiệu đều thấy cả.

Sao nàng hề vui sướng nhảy cẫng lên?

Lẽ nào nàng nhận đây là cái gì ?

Ngón tay Ngụy Thiệu chỉ sang mỏm đá khổng lồ sừng sững bên cạnh ao Cam Tuyền, cường điệu : “Chữ và tượng Phật vách núi Vân Trung thật đó.”

Vui ? Cảm động ?

Thật cũng chẳng gì, chỉ là chút xíu tấm lòng mà thôi.

Hoàng đế cố gắng kìm nén , cuối cũng cũng nuốt hai câu nhảy tới yết hầu, tiếp tục chằm chằm Hoàng hậu chờ nàng phản ứng nhiều hơn.

Tiểu Kiều tới mỏm đá nọ, đưa tay lên chạm từng nét chữ khắc như phảng phất thở mưa gió mấy trăm năm.

“Tạm thời thể đưa nàng rời Lạc Dương , nàng vẫn luôn nhớ nó, thế nên chở nó tới đây, khi nào nàng thì tới xem là , thì cứ thế …”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuat-gia-giai-nguy/chuong-208.html.]

Bản dập của Cao Hằng chăng nữa, thể so với chữ và tượng Phật khắc vách núi sờ sờ đây? Hắn xa mà ngó nhé! Dám so tài nịnh bợ với Hoàng đế đây ? Không cửa !

“Sao nào, thích ?”

Một lúc lâu , thấy nàng đưa lưng về phía mãi năng gì, Ngụy Thiệu nhịn tới bên cạnh nàng, hỏi .

Rốt cuộc Tiểu Kiều cũng đầu.

“Bệ hạ cân nhắc thật chu đáo, thật lòng…”

“Bất ngờ lắm.” Nàng đắn đo một hồi đáp.

Phản ứng của Tiểu Kiều khiến cho trong lòng Ngụy Thiệu cũng thấy mất mát, đưa tay ôm lấy eo nàng như đền bù.

Tiểu Kiều đầu một đám cung nhân ven bên hồ nước, ánh mắt đều hướng hết sang đây, nàng nhẹ nhàng từ chối đẩy tay : “Có ở đây mà, ban ngày…”

“Ngại gì chứ?”

Ngụy Thiệu hề để ý, thấy nàng tránh né cũng đầu , phẩy nhẹ tay với đám cung nhân phía . Mọi lục tục rời . Thế là cúi đầu xuống, nhẹ nhàng l.i.ế.m cắn vành tai mềm mại của , giọng khàn khàn đầy cám dỗ thủ thỉ lời tâm tình bên tai: “Chỉ cần Man Man thích, cứ với vi phu một tiếng, dù là thứ gì đời nữa, vi phu sẽ lấy nó cho nàng…”

Lỗ tai thổi cắn phần ngứa ngáy, Tiểu Kiều rụt cổ đẩy mặt , nở nụ xinh : “Phu quân đối với thật , chỉ là…”

Nàng dừng một chút: “Chữ và tượng Phật bảo tồn ở Vân Môn mấy trăm năm, bệ hạ tạc là tạc nó xuống luôn, đó còn vận chuyển khó khăn tới Lạc Dương, may mà hư hỏng, nhỡ hỏng hóc ở , chẳng trở thành tội nhân thiên cổ?”

Ngụy Thiệu chần chừ một lúc: “Nàng vui ?”

Tiểu Kiều lắc đầu: “Thiếp bệ hạ là vì , vui ? Chỉ điều cảm thấy buồn bệ hạ…”

“Buồn cái gì?” Ngụy Thiệu ngẩn .

“Nếu như mấy Vệ Quyền bệ hạ là để , chuyển chữ và tượng Phật vách đá Vân Trung về hoàng cung, chắc chắn họ sẽ kết tội . Tính của Vệ Quyền bệ hạ …”

Trong lòng Ngụy Thiệu bất giác rối rắm.

Vệ Quyền thế nào ai rõ hơn , cảnh tượng năm đó đuổi theo đến bây giờ vẫn rõ ràng mặt.

“Đừng để ý đến !” Hắn cau mày năng chắc nịch: “Ta cho chuẩn một tảng đá cho nàng, chẳng lẽ xen ?”

Tiểu Kiều thở dài: “Mấy Vệ Quyền thì thôi . mà Thái Hoàng thái hậu sắp hồi cung chắc cũng chuyện , nếu bà hỏi đây?”

Bây giờ Từ phu nhân trở thành Thái Hoàng thái hậu cao quý, ở tại Gia Đức cung. Lúc bà ở trong cung, mỗi ngày Phì Phì đều tới hầu hạ bên tổ mẫu, hai cũng thiết lạ kì. Mấy ngày Từ phu nhân dẫn Phì Phì xuất cung tới Đại Minh tự hoàng gia, đến hôm nay vẫn còn .

Loading...