Xuất Giá Giải Nguy - Chương 207
Cập nhật lúc: 2025-06-13 13:58:33
Lượt xem: 36
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
Cập nhật lúc: 2025-06-13 13:58:33
Lượt xem: 36
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
“Đứng .”
“Quay đây.”
“Khoan …”
Tiểu Kiều tới cửa, lưng vang lên một loạt tiếng bước chân, Ngụy Thiệu đuổi theo kéo cánh tay nàng .
“Ta cho thứ hai, ?”
Tiểu Kiều đầu .
“Vị trí đầu bảng cho . Mở khoa thi chọn kẻ sĩ, mặc dù loại con em sĩ tộc ngoài ngưỡng cửa, nhưng đầu tiên cũng dụng ý riêng, đó là triều đình cho thiên hạ thấy quyết tâm sử dụng nhân tài khác với khuôn mẫu của , đây là lời nàng với mà. Văn chương của Cao Bột Hải chăng nữa, nếu cho đầu bảng thì mới ngược với ước nguyện ban đầu. Ta chọn là đỗ thứ hai, phong thưởng cho nhiều một chút, xem như bồi thường vị trí đầu bảng cho là .”
“Thế nàng hài lòng ?”
Hắn mặt .
Tiểu Kiều khẽ bật , nàng vòng tay quanh eo nhón chân lên, hôn một cái, đôi môi ghé sát bên tai, thủ thỉ: “Phu quân của minh thần võ thể sánh với Nghiêu Thuấn, dù ăn giấm bậy bạ cũng sợ chê …”
Ngụy Thiệu thoải mái hơn.
“Trong mắt Man Man chỉ mỗi bệ hạ thôi mà, những nam tử còn trong thiên hạ ai vượt qua bệ hạ chứ, mà dù thật Man Man cũng quyết nhiều….”
Rốt cuộc cũng mấy lời âu yếm của mỹ nhân, nửa Ngụy Thiệu như mềm nhũn, hờn dỗi đều cánh mà bay, ôm chặt lấy nàng, vành tai và tóc mai vấn vít, đột nhiên nghĩ tới thì vội hỏi: “Man Man, nàng vẫn xem chữ và tượng Phật vách núi Vân Trung, cũng , nếu dịp sẽ dẫn nàng đến đó, nhưng mà bận bịu quá dứt , đến bây giờ vẫn gì . Hay là để hết chính sự qua một bên, dẫn nàng và Phì Phì xuất cung nhé.”
Tiểu Kiều ngẩn , lắc đầu: “Mấy cái đó xem cũng mà, phu quân cần vì mà vất vả tuần cần thiết.”
Lúc đó Ngụy Thiệu chỉ ầm ừ đáp , nhưng trong lòng vẫn khắc khoải chuyện , hôm cho gọi Công Tôn Dương tới, đưa ba vị trí đầu khoa cử cho ông xem, quan trọng nhất là đề cập tới việc xuất cung một thời gian.
Ai ngờ lời còn hết Công Tôn Dương lôi một đống lý do mà ngăn cản.
Trong lòng Hoàng đế phiền muộn, chỉ đành kìm nén suy nghĩ đó mà thôi.
Nửa tháng , danh sách các thủ sĩ đỗ cao trong kì khoa cử ở Đại Yên đăng lên Hoàng Bảng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuat-gia-giai-nguy/chuong-207.html.]
Làm cho chú ý nhất là Bột Hải Cao Hằng đạt vị trí bảng nhãn.
Trong ba cái tên đỗ đầu của kì thi, hai là sĩ tử hàn môn, một là sĩ tộc, kết quả như thế thể là vô cùng vui sướng.
Mặc dù Cao Hằng giành vị trí Khôi nguyên, nhưng dù cũng đạt ước nguyện lúc ban đầu cho nên cũng tiếc nuối.
Ngày Hoàng cung ban thưởng tiệc rượu, Đế Hậu dắt tay tới, nhiều năm rốt cuộc cũng gặp nữ tử từng cùng vẽ tranh ghi tựa trong thần điện Tây Vương Mẫu năm nào, điều khiến cho Cao Hằng cảm thấy vô cùng kích động.
Trong mắt của , Kiều Hậu tồn tại như một vị nữ thần, và hề chút suy nghĩ khinh nhờn tôn trọng. Huống hồ với địa vị của nàng, thế bất kính ?
Vốn dĩ trong lòng hề ý định quan, huống hồ trong cảnh bấy giờ, những văn nhân tài tử xuất từ sĩ tộc như Cao Hằng đều thanh cao kiệt xuất từ xương tủy, vì thế trong mắt hẳn quan tâm Hoàng đế, nhưng vị Yên Hầu phu nhân năm xưa khiến thể nào quên thì giống .
Bây giờ nàng là Hoàng hậu cao quý. Hắn , quy chế mới ban bố khoa cử của triều đình cũng là do Kiều Hậu đề , sĩ tộc thi phản đối, bỗng trở nên hăng hái hẳn, hỗ trợ mà buồn suy nghĩ.
Có thể góp một phần sức mọn của cho Kiều Hậu, Cao Hằng cũng lấy vinh dự.
Hôm nay là ngày Hoàng cung ban thưởng yến tiệc, quỳ gối nhận rượu Kiều Hậu ban, thấy Kiều Hậu mỉm gật đầu với , còn thiết hỏi thăm khiến lòng càng thêm kích động, nhất thời trong mắt còn Hoàng đế nữa, thất thố buột miệng đáp lời ngay: “Chỗ vi thần mười bản dập chữ và tượng Phật vách núi, đặc biệt còn mấy bản dập do chính tay vi thần chế tác nên, hề kém nguyên tác chút nào. Nếu Hoàng hậu chê, vi thần nguyện kính dâng Hoàng Hậu để bày tỏ lòng thành.”
Sắc mặt Hoàng đế trầm xuống. Hoàng hậu mỉm khéo léo từ chối , nàng bảo dám giành đồ vật yêu thích của . Cao Hằng tỏ vẻ tiếc nuối mặt, nhưng mà sắc mặt Hoàng đế phần hơn.
Nửa tháng , Hoàng đế phong quan, đẩy Cao Hằng xa khỏi Lạc Dương, đến khi mới cảm thấy thư thái hơn nhiều.
Có điều trong lòng luôn nhớ rõ một chuyện.
Một ngày nọ của hai tháng đó, một đồ vật khổng lồ cao đến tầm ba trượng, dài bốn năm trượng đóng kín trong rương, phía sáu con ngựa kéo, sự chỉ huy nghiêm túc của Giả Tư, một đội binh sĩ hộ tống đồ vật đó cửa Nam thành Lạc Dương.
Cái rương vẻ nặng cực kì, nghênh ngang hết nửa hoàng thành, phô trương hùng vĩ, hầu như đến nửa dân ở thành đều theo lúc nó đưa cửa lớn của hoàng cung.
Rốt cuộc trong rương đựng vật gì nhỉ.
Người qua đường xôn xao bàn tán, cuối cùng đều đồng tình với một câu trả lời hợp lý, theo trọng lượng và bảo vệ đến mức , chắc chắn bên trong rương là vàng bạc và bảo khí.
TBC
Lúc tiếng chuyện trò sôi nổi của đường bay đến tai Giả Tư, khuôn mặt căng thẳng của gần như sắp sụp đổ.
Hắn khá là lo lắng, nếu dân chúng thành Lạc Dương đồ trong rương thật là một khối đá lớn Vân Trung mà dân địa phương vẫn vô cùng kính ngưỡng, Hoàng đế điều động mười mấy thợ đá leo lên đỉnh tạc một tảng đá lớn liên tục suốt một ngày một đêm, đó chuyển nó tới thành Lạc Dương , chuyển từ đường thủy sang đường bộ, hao phí vô nhân lực và vật lực. Thật chỉ vì Hoàng đế lấy lòng Hoàng hậu mà một chuyện đến cũng cảm thấy hoang đường, liệu dân chúng chửi bới lưng ngài là hôn quân khả năng vong quốc?
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.