Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuất Giá Giải Nguy - Chương 202

Cập nhật lúc: 2025-06-13 13:57:32
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáu tháng sau, Ngụy Thiệu đăng cơ xưng đế ở Lạc Dương, lấy quốc hiệu là Yên, niên hiệu là Thái Hòa.

Mặc dù thiên hạ đã quy về một phái, nhưng Trung Nguyên trải qua một cuộc chiến loạn suốt nhiều năm, đời sống nhân dân rất khó khăn, Đại Yên mới bắt đầu lập quốc, nơi nơi hoang tàn chờ gây dựng.

Hoàng đế áp dụng các chính sách từ lúc còn quản lý phương Bắc, bỏ hết nền chính trị hà khắc của tiền triều, giảm miễn thu các loại thuế lao dịch, để cho bách tính được nghỉ ngơi lấy sức. Triều đình còn cổ vũ nông tang [1], khởi công xây dựng các công trình thuỷ lợi, đặc biệt chú trọng việc quản lý Hoàng Hà, nhằm vào trung hạ du của con sông, nước ứ thường xuyên đến nỗi lòng sông cao hơn hai bờ sông một khoảng, dân cư bên bờ luôn sống trong tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc, chiêu binh nạo vét các tuyến sông đều là người tài ba, Đế Hậu còn cải trang đi vi hành Đãng Sơn [2].

[1] Nông tang: Nông nghiệp và trông dâu nuôi tằm.

[2] Đãng Sơn: Tên huyện ở tỉnh An Huy

Ân sư Bạch Thạch lão nhân của Thừa tướng Công Tôn Dương bây giờ đã trở về ở ẩn ở trong ngọn núi này, năm ngoái để chữa mắt mà Kiều Bình cũng tìm kiếm đến đây, Bạch Thạch lão nhân lương y như từ mẫu, sau khi chữa trị xong, bây giờ Kiều Bình cũng ở lại trong núi, dựng nhà tranh làm láng giềng với vị lão nhân này, nửa là ẩn cư nửa là chữa bệnh.

Đế Hậu cùng nhau vào núi, ngoài việc thăm viếng Kiều Bình ra còn là vì xin hỏi lão nhân về cách thức trị thủy.

Sở dĩ Hoàng đế nghĩ đến chuyện thỉnh giáo Bạch Thạch lão nhân là vì năm đó hắn có dịp gặp gỡ lão nhân khi còn ở Hoài Nam, lúc đó đê đập vừa xảy ra sự cố, lão nhân hiến kế rất kịp thời, trợ lực tu bổ đê đập, mọi chuyện mới không còn nguy hiểm.

Mặc dù đã nhiều năm qua đi, nhưng Hoàng đế vẫn ấn tượng sâu sắc không thể không nào quên được, vì thế bây giờ hắn tới đây xin gặp.

Bạch Thạch là truyền nhân của Mặc gia, hơn nửa cuộc đời vẫn ngao du bốn bể, ngoài việc tinh thông y đạo, những kĩ thuật ông cũng rất am tường, biết thuỷ lợi liên quan mật thiết đến dân sinh, đặc biệt là con sông Hoàng Hà, bởi vì trung hạ du của dòng sông có địa hình quanh co khúc khuỷu, thêm vào phì nhiêu bị rửa trôi, khu vực này vẫn luôn ngấm ngầm mầm tai họa, từ xưa đến nay đã mấy lần vỡ tuyến đổi dòng, hậu quả vô cùng nghiêm trọng, vì thế từ nhỏ ông luôn nhân lúc đi thăm thú khắp nơi, khảo sát nhiều luống nước sông Hoài [3], chỉ có điều từ trước đến giờ triều đình không quan tâm trị thủy, ngày đó còn trong thời đại loạn, chư hầu chia cắt, chuyện tắt nghẽn lòng sông lại càng bỏ mặc hơn, tuy lão nhân có một lòng cứu thế, nhưng làm sao một tay có thể vỗ nên kêu, bây giờ Hoàng đế mới vừa lên, coi trọng mầm họa Hoàng Hà này như vậy, sau khi lão nhân cảm khái xong cũng rất đỗi vui mừng, mặc dù vì tuổi già không thể tự mình xuống núi để tu bổ lòng sông, nhưng ông vẫn tận tâm hết sức truyền hết tâm đắc nửa đời mình cho vị Tân Đế này, ông còn tiến cử một người tên là Từ Miễn, năm đó chu du đến Tào Dương, ông từng có dịp gặp người này ở dòng sông nơi đó, mặc dù Từ Miễn chỉ là một quan nhỏ, nhưng lại một lòng một dạ vì người dân, cực kì quan tâm đến công việc trị thủy, Hoàng đế có thể đề bạt và trọng dụng hơn nữa.

[3] Sông Hoài: bắt nguồn từ Hà Nam

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuat-gia-giai-nguy/chuong-202.html.]

TBC

Hoàng đế rất mừng, hai người thắp đèn nói chuyện suốt một đêm đến bình minh mới dứt, sau khi hồi triều, hắn lập tức cho truyền Từ Miễn tới Lạc Dương

Từ thời tiền triều, có hai phương pháp thăng chức là chinh ích [4] và tiến cử. Hai phương pháp này mới đầu còn thể hiện tác dụng chiêu hiền tích cực, nhưng cuối cùng lại dẫn tới hình thức, quan chức triều đình chỉ dùng người thân quen, bán quan bán tước càng phổ biến, người có tài hoa làm được việc thì cả đời cũng khó ngày nổi danh.

[4] Chinh ích: là một cách cất nhắc nhân tài thời Hán, hoàng đế thông báo cho công phủ, châu quận để triệu kiến.

Từ Miễn xuất thân từ hàn môn, nhưng lại chỉ là một quan nhỏ chủ quản công trình trị thủy ở Tào Dương, làm suốt nửa đời người. Mặc dù có tài cán hơn người lại hết mực thương dân, nhưng trước kia mấy lần trình lên triều đình các phương thức trị thủy, thỉnh cầu được tu sửa dòng sông, nhưng triều đình không có thời gian mà để ý, Từ Miễn cũng nản lòng thoái chí, không ngờ bây giờ triều đình thay đổi, Tân Đế mới vào chỗ không lâu, không biết tại sao hắn lại biết đến mình, còn hạ chiếu chinh ích mình được vào triều làm quan.

Thiên tử chinh ích một bình dân, được gọi là “Chinh quân”, đối với người được triệu vào mà nói cũng là một vinh dự hiển hách.

Từ Miễn vừa phấn khởi lại thấp thỏm đi đến thành Lạc Dương, được Thiên tử triệu kiến tới Nam Cung, quân thần cùng nhau trò chuyện, ngày hôm sau, hoàng đế hạ chiếu đề bạt hắn làm Đại Ti Nông, chủ sự chuyện sông nước ở sông Hoài, nhậm chức ngay lập tức.

Hoài bão suốt nửa cuộc đời của Từ Miễn rốt cục cũng đã thành hiện thực, hắn quỳ xuống kính hô vạn tuế, cảm động đến rơi nước mắt, sau lần đó khi trở về địa phương, năng lực được thể hiện, một lòng một dạ chăm lo cho công tác trị thủy. Sau nhiều năm nạo vét lòng sông, xây đê đắp đập, rốt cục cũng loại bỏ mầm họa ở hạ lưu Hoàng Hà, cùng lúc đó, đê điều dẫn nước tưới cho mấy chục huyện ở Tây Nam và phía Đông, trên mấy triệu mẫu đất ruộng, từ đó về sau phì nhiêu nghìn dặm, dân chúng an cư lạc nghiệp, Từ Miễn không chỉ được người dân bản xứ tôn xưng làm Từ Công mà còn nhiều lần được triều đình khen ngợi.

Trong triều, cùng lúc này Văn Hữu thừa tướng Công Tôn Dương, Ngự Sử đại phu Vệ Quyền, Thiếu phủ khanh Trúc Tăng cũng có những hiền tài phụ chính, võ có Đại Tư Mã Lý Điển trấn U Châu, Vệ tướng quân Ngụy Lương thủ ở Tây Lương, Phủ Khương giáo úy Kiều Từ trấn thủ ở Tịnh Châu, bởi vì trước đó Lục Mâu tướng quân Bỉ Trệ có công lớn trong việc dẹp loạn phía Nam cùng Hoàng thượng nên được phong làm Cửu Giang Hầu, trấn thủ Nam Cương.

Đế không nạp tần phi, sắc lập Kiều Thị làm Hoàng hậu, kết tóc bên nhau.

Người người đều biết, Kiều Hậu không chỉ có diện mạo khuynh thành mà còn là hiền thê phụ tá cho Hoàng đế. Năm đó Hoàng đế xuất chinh về phía Nam, Ngư Dương bị Hung Nô tập kích, nguy hiểm ngập tràn, khi ấy Kiều Hậu không màng đến sinh tử, nàng tự mình leo lên tường thành khích lệ quân dân anh dũng chống trả, cuối cùng bảo vệ được Ngư Dương, sự tích tuyệt vời đó đến nay vẫn được thế nhân đời đời ca tụng.

Hoàng Đế đăng cơ vào tháng giêng năm sau, triều đình ban hành một kiểu chính quyền mới, tuyên bố quan chức ban đầu sẽ được tuyển chọn dựa trên những cơ chế căn bản, tăng cường chế độ khoa cử. Người trong thiên hạ chỉ cần có tài đều nguyện ý đền đáp cho triều đình, tập trung tham gia vào khoa cử, triều đình tuyển chọn người ưu tú, ủy thác chức quan. Đầu tiên phải tổ chức những khoa thi thử nghiệm để kiểm tra hiệu quả, nếu như phương pháp này hữu hiệu thì sẽ bỏ chinh ích và tiến cử hoàn toàn, áp dụng chế độ khoa cử để lựa chọn nhân tài.

Loading...