Xuất Giá Giải Nguy - Chương 201

Cập nhật lúc: 2025-06-13 13:57:21
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lý Nhi vốn cực kì thông minh nhưng chậm . Trước Đại Kiều còn rầu rĩ hồi lâu, ngờ năm ngoái khi thằng bé chơi đùa với Phì Phì, lẽ bởi vì Phì Phì suốt ngày ê ê a a cũng khiến nó bắt đầu chuyện, hơn nữa một khi nó mở miệng , chỉ mới mấy tháng ngắn ngủi học nhiều câu.

Giống như kiểu thằng bé cũng , chỉ điều cứ giữ im trong bụng, mãi chịu .

Câu “Muội , cho ” phát âm rõ ràng, Đại Kiều thấy cũng nhịn xoa xoa đầu nhi tử.

Phì Phì vui mừng, đón nhận cành phong lan buộc một sợi tơ màu tím trong tay tiểu ca ca, ngọt.

Hôm nay trời trong nắng ấm, mấy chiếc xe ngựa Kiều phủ nối đuôi cửa thành Nam, chạy thẳng về phía miếu hoa thần.

Đã nhiều năm nay dân chúng Đông Quận từng thấy hai nữ tử xinh cùng xuất hiện ở miếu của hoa thần. Hôm nay là thứ hai thấy, hai vị phu nhân tuyệt sắc với phong thái khuynh quốc. Một là phu nhân tướng quân Lục Mâu mà dân chúng Đông Quận tôn kính nhất, một khác còn kinh khủng hơn nhiều, mấy ngày nay phố lời đồn đại, ít ngày nữa Yên hầu Ngụy Thiệu thể sẽ nhất thống thiên hạ, vị cực chí tôn, Tiểu Kiều sẽ trở thành quốc mẫu, hôm nay loan tin hai xinh nhất Kiều gia tới tham gia lễ Thượng Tị xuân tế ở miếu của hoa thần, dân chúng thành đều nô nức tới đây, còn khỏi thành khu phố tắc đường chen chúc.

Bỉ Trệ cưỡi ngựa phía mở đường, Giả Tư ở phía , cuối cùng cũng hộ tống xe ngựa tới Xuân Khê vòng quanh miếu hoa thần, dân đang chờ đợi trông miếu tiến hành nghi lễ.

Đại Kiều và Tiểu Kiều đỡ Đinh phu nhân xuống xe, đoàn vui vẻ đến đó, hai bên hành lang vang lên tiếng hoan hô bốn phía.

Sau khi tế bái hoa thần xong, tỷ dẫn Lý Nhi và Phì Phì tới Xuân Khê ở bên miếu hoa thần.

Hôm nay tới đây đông quá.

Dòng suối uốn quanh chảy dài đến mấy dặm, hai bên bờ hoa đào nở rộ, ngoài đoạn suối còn nhiều những đoạn khác thể dùng để lễ tắm rửa, tuy để cẩn thận tối đa, Giả Tư niêm phong khu vực từ , còn đuổi ít phụ nhân và thiếu nữ vào nơi đây, bởi so với những chỗ ngoài tấp nập, ở đây an tĩnh hơn nhiều.

Tiểu Kiều tới bên bờ suối, nhúng phong lan nước suối vẩy nhẹ mấy giọt lấy hên lên tóc của Phì Phì.

Đại Kiều cũng bắt chước theo, vẩy nước suối lên của Lý Nhi, lúc hai nhũ mẫu dẫn tới lương đình bên cạnh để chơi đùa, Tiểu Kiều cũng thấy Bỉ Trệ đang bước từ xa tới, cạnh bên lương đình đầu , nàng khẽ một tiếng, đẩy nhẹ Đại Kiều bĩu môi ám chỉ: “Mau kìa!”

Đại Kiều cũng thấy trượng phu từnãy, chỉ điều nàng nỡ bỏ Tiểu Kiều ở một , vì thế mới vờ như thấy. Giờ Tiểu Kiều giục như , hai gò má nóng lên, nàng : “Tỷ còn với a mà…”

Tiểu Kiều thấp giọng đùa: “Mấy ngày nữa tỷ phu sẽ mà tỷ. Hiếm khi ngày trời như hôm nay, cần ai ở cạnh bên cả, cần gì tỷ theo chứ?”

Nói xong nàng đẩy Đại Kiều đến bên cạnh Bỉ Trệ.

Bỉ Trệ với Đại Kiều: “Phía một rừng hoa đào đang nở rộ, chúng tới xem thử nhé?”

Đại Kiều đưa mắt sang Tiểu Kiều, thấy nàng mỉm , như thể đang thúc giục, rốt cục nàng mới ừm một tiếng.

Bỉ Trệ khẽ mỉm , ôm lấy Lý Nhi, kính cẩn gật đầu với Tiểu Kiều, đưa ái thê, ba chậm rãi bước về phía rừng đào.

Khóe môi Tiểu Kiều vẫn vương vấn ý , nàng theo bóng dáng của ba nhà nọ đang dần dần xa, cũng ôm Phì Phì với Xuân Nương bước tới bên dòng suối, lót một tấm khăn tay lên tảng đá .

Hôm qua mưa xuân còn rả rích, nước ở đây cũng đầy ắp trong veo, từ từ chảy chậm về phía Đông, nước suối xanh trong vắt, che mấy viên đá cuội ở bên bờ, cả đám rong rêu đung đưa nơi đáy suối, hoa đào hai bên bờ sông đang độ tươi tắn nhất, một cơn gió thoảng qua cuốn theo cánh hoa đào lất phất tuôn rơi, cánh hoa trôi dạt dòng suối, từ từ lượn trôi cùng nước chảy, mấy con cá nhỏ trong khe cũng tranh cắn xé, tách lách nhảy lên khỏi mặt nước ngừng, cực kì thú vị.

Tiểu Kiều mỉm Xuân Nương và nhũ mẫu dẫn Phì Phì tới, chỉ cho bé xem mấy con cá đang vui đùa đằng , dần dần bước dọc lên thượng nguồn con suối, chỉ còn nàng ngẩn

Không bây giờ đang ở nơi nào, tình trạng gần đây .

Lại một cơn gió thoảng qua, mang theo cánh hoa lả tả như mưa đỉnh đầu.

Một nửa rơi xuống dòng suối nước, một nửa phiêu lãng dừng tà váy Tiểu Kiều.

Nàng nhặt một cánh hoa rơi b.í.m tóc của Phì Phì, cầm trong lòng bàn tay đưa lên mũi, cúi đầu nhẹ nhàng ngửi một .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuat-gia-giai-nguy/chuong-201.html.]

Lúc ngẩng đầu lên, ánh mắt bỗng chốc như ngừng .

Ngay bờ bên , cách mấy trượng ở bên bờ dòng suối, gió xuân thổi nhẹ, hoa rơi phiêu bồng, một yên đằng đó.

Nàng ở đầu con suối, đầu , cách một hàng đào suối nước, từ xa .

Trên là bộ áo đường, từ đầu đến chân đầy phong trần mệt mỏi, nhưng ánh mắt lấp lánh sáng ngời.

Dường như mới dừng ở nơi lâu.

vẻ như đó nàng và Phì Phì từ lâu đó.

Rốt cục nàng cũng ngước mắt lên, đưa mắt thấy , bước chân của bỗng rơi dòng suối, đạp nước tung tóe chạy tới bên nàng.

Dòng suối róc rách ướt lớp áo dài của , càng chạy càng nhanh, bước chân cũng càng sải càng dài, những nơi qua, mặt nước văng đầy bọt trắng.

Ở cách đó xa, mấy thiếu nữ chơi đùa rượt đuổi , tay cầm cành đào đang đơm bông rực rỡ, họ kinh ngạc nam nhân tuấn tú đang đạp nước như trời giáng xuống, trái tim thiếu nữ vô thức “thình thình” rộn nhịp.

Tiểu Kiều lên từ tảng đá.

Cánh hoa đào vạt váy theo làn gió tung bay.

Nàng tán hoa đào ở bên bờ suối, đôi mắt nam tử đằng đang từng bước đạp nước chạy tới gần, buồn chớp mắt. Rốt cục cũng lên đến bờ ngừng .

TBC

“Ta về .”

Hắn nàng .

Tiểu Kiều vội vàng chạy về phía .

Hai cánh tay giang , chút do dự ôm lấy nàng, siết chặt cơ thể.

Hai tay Tiểu Kiều cũng ôm chặt hông . Mặt dán khuôn n.g.ự.c rộng dày, nàng nhắm mắt , cảm nhận nhịp tim đều đặn trong lòng của .

Hai ai câu nào, chỉ ôm như .

Một cơn mưa hoa đào lả tả tuôn rơi, phất phơ theo làn gió, cánh hoa rơi xuống đậu nơi bờ vai của , cũng rơi mái tóc mềm mại của Tiểu Kiều.

Một lúc lâu .

“Phu quân –”

Cuối cùng Tiểu Kiều cũng ngẩng mặt từ trong lòng của , giọng còn mang theo tiếng nức nở nghẹn ngào, gì đó như nũng nịu, nhẹ nhàng gọi tên.

Ngụy Thiệu cúi đầu, ngón tay lau cánh hoa đào mí mắt .

“Man Man, đánh xong . Ta tới đón nàng và Phì Phì, chúng cùng về Lạc Dương. Từ nay về , rời xa nàng nữa!”

Hắn nàng chăm chú, chậm từng chữ một.

Đáy mắt Tiểu Kiều long lanh ánh nước, nàng từ từ nắm chặt một tay .

Ngụy Thiệu lật tay siết chặt lấy tay nàng. Mười ngón đan lồng tay .

“Thiếp dẫn tìm Phì Phì nhé. Con bé thể gọi mẫu . Chàng con gọi là phụ ?”

Nàng đầu , với , nụ xán lạn tươi hơn cả rừng hoa đào đỉnh đầu phất phới.

Loading...