Xuất Giá Giải Nguy - Chương 199

Cập nhật lúc: 2025-06-13 13:56:37
Lượt xem: 48

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

[1] Năng thần: đại thần năng lực, tài cán

Hắn cũng một điều, nếu tổ mẫu vẫn còn sống đời, nhất định bà cũng đồng ý thấy biến thành kẻ giống như ngày hôm nay.

thể khống chế nữa, tổ mẫu , mẫu của chỉ cần phụng dưỡng, nữ nhân hậu cung thể níu bước chân , cõi đời càng ai thể xóa hận thù chôn sâu trong lòng . Hắn cần tiếp tục chinh phạt ngừng, tìm kiếm cảm giác kích thích và vui vẻ, năm thứ hai dẹp loạn tộc Hung Nô, để ý đến lời phản đối của Công Tôn Dương và quan trong triều, tiếp tục phát động cuộc chiến tranh chinh phục Tây Vực. Liên tiếp mấy năm chinh chiến, rốt cục cũng thành tâm nguyện, thần phục Tây Vực, đưa thêm bản đồ Đại Yên.

Trong thời gian tới mười năm đó, xây nên một sự nghiệp to lớn mà quân chủ nào thời , khiến cho đế quốc Đại Yên diễu võ dương oai khắp bốn phương, nhưng mà, những tấu chương ca công tụng đức như tuyết rơi chất đống ngự án, cũng bằng những quyển xem qua, cũng trong một năm , Hoàng Hà đổi dòng sông, hồng thuỷ chôn vùi vùng Đông Bắc, phá hủy cả Tây Nam, hợp Tứ Thủy, cuối cùng còn chảy tới sông Hoài, vô ruộng đất hồng thủy cuốn trôi, cả lẫn vật kẻ c.h.ế.t thương cũng nhiều vô kể.

Từ khi Đại Yên kiến quốc, nỗi khổ thuế lao dịch nặng nề áp bức dân chúng tả xiết, khắp nơi khởi nghĩa đều áp , rốt cục bình định non sông, lúc tin dữ truyền tới, luôn trông cậy thể trị thủy an dân, thừa tướng Công Tôn Dương ốm chết, khi chết, ông còn dâng cho một bức thư can gián, ông bởi vì nhiều năm liên tục dụng binh, quốc khố cạn kiệt, dân chúng lầm tan, họa nước từ tứ phía, ông khuyên quân vương hãy trị thủy an dân, ngừng chinh phạt, khoan dung rộng lượng với muôn .

Những vẫn luôn theo xông pha thiên hạ, bây giờ c.h.ế.t kẻ ẩn lui, khiếp sợ vì luôn độc đoán, dám năng gì.

Người cuối cùng còn bên cạnh , Công Tôn Dương, nhiều giáng chức vì tức giận, nhưng ông vẫn sợ khuyên bảo như bao .

Bây giờ, cuối cùng Công Tôn Dương cũng chết.

Trong lòng , bỗng sinh cảm giác trống vắng và hiu quạnh.

Hắn xúc động nghỉ lên triều ba hôm, cuối cùng còn tự tay chiếu thư nhận tội.

mà, ngay khi quyết định ban bố lệnh nghỉ ngơi lấy sức, ở Ba Lăng, thứ hai xảy việc lưu dân loạn, chỉ mấy tháng ngắn ngủi, nhân tăng đến mấy trăm ngàn, kẻ cầm đầu từng Hậu đế chiêu an, cũng là ngăn cản tiêu diệt Hậu đế mạnh mẽ nhất trong gần hai năm đó, Lục Mâu.

Hắn giận dữ, con ác thú trong lòng thứ hai thoát khỏi gông tù, đám Vệ Quyền ngăn cản, quyết ý chinh, khi xuất trận, lập lễ tế trời, tuyên thệ rằng, khi trấn diệt loạn tặc , g.i.ế.c Lục Mâu để an dân thiên hạ, sẽ chiến tranh thêm nữa.

Thiên tử giận dữ, m.á.u chảy thành dòng. Hắn ôm trong lòng một quyết tâm báo thù sôi sục, thống lĩnh đại quân xuôi về nam, g.i.ế.c sạch loạn quân Ba Lăng.

Ngụy Thiệu liên tục giành chiến thắng, hát vang khúc khải .

Sau mấy tháng, trong trận chiến cuối cùng với lưu dân diễn ở một bãi đất hoang tên là Vọng Hương.

Đây là một khu đất trong truyền thuyết của Ba Lăng, ở nơi , các vong linh c.h.ế.t sẽ cắt đứt tất cả ràng buộc từ kiếp , cố hương cuối.

Bãi đất Vọng Hương biến thành nơi Tu La tàn sát, loạn quân g.i.ế.c c.h.ế.t ngổn ngang, chiến giáp của nhuốm đầy máu, hai mắt đỏ bừng, mồ hôi ướt đẫm, mỗi một lỗ chân lông đều kêu gào thoải mái tràn trề, cuối cùng g.i.ế.c đến cuồng điên, thoát khỏi đám vệ hộ tống, một một ngựa phóng tới , ngay lúc đó, một mũi tên bay xẹt lặng yên như rắn độc, chẳng từ nơi nào phóng tới, xé rách khí lao nhanh về phía .

Khi đôi mắt rực m.á.u của thấy nó, mũi tên đ.â.m cổ họng.

Thậm chí còn kịp bất cứ một phản ứng nào khác, yết hầu mát lạnh, còn cảm nhận mũi tên cứng ngắc bằng kim loại lạnh lẽo như băng đ.â.m xuyên qua da thịt gì bảo vệ, cắm thẳng trong.

Gió bỗng nổi lên, mây cuồn cuộn chảy, chiến kỳ phần phật.

Dưới là con Hãn Huyết bảo mã từng theo chinh Nam chiến Bắc nhiều năm, dường như nó cũng cảm nhận thở bất thường, nó bỗng bất an hí một tiếng nhảy lên, hất rơi khỏi lưng xuống đất.

Hắn ngửa mặt lên trời, ngã chổng vó mặt đất, dường như còn thấy vô binh sĩ đang chạy tới hướng , bên tai là tiếng hoảng hốt la to của vệ xung quanh.

“Bệ hạ! Bệ hạ —— “

Dần dần, những bóng đung đưa bên cạnh , những âm thanh huyên náo cũng bắt đầu trở nên hư ảo.

Hình ảnh cuối cùng đọng trong đôi mắt rực máu, đó chính là bầu trời xanh mây trắng lững lờ trôi đỉnh đầu của .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuat-gia-giai-nguy/chuong-199.html.]

Bầu trời lam biếc như bảo thạch, đám mây bồng bềnh trắng tuyết.

Đẹp quá.

TBC

từ tới nay từng nhận điều chứ…

Giãy giụa, khó khăn thở một cuối cùng qua khí quản dị vật chen ngang, thầm nghĩ trong lòng.

“Chúa công! Chúa công —— “

Bên tai như tiếng vang lên.

Ngụy Thiệu hét lên một tiếng, giữ chặt cổ bỗng nhiên bật dậy, mở mắt , rơi vào tầm mắt là vẻ mặt kinh ngạc của Công Tôn Dương.

Cả Ngụy Thiệu đều ướt đẫm mồ hôi, chẳng khác nào mới vớt từ nước, trái tim cũng thình thịch nhảy lên như khỏi cổ.

Công Tôn Dương giật ít, ông vội vàng lùi về phía một bước hỏi : “Thần chúa công giật ? Chúa công thứ tội! Chiến thuyền cập bờ, thấy chúa công mãi khỏi khoang, thần mới cả gan lên thuyền để gọi chúa công xuống. Chúa công ? Chẳng lẽ mới mơ thấy ác mộng ?”

Ngụy Thiệu từ từ thả bàn tay ôm chặt yết hầu xuống, đôi mắt mờ mịt xung quanh một lượt, hóa vẫn còn trong căn phòng đêm qua.

Ngoài trời sáng choang, lẽ là giữa trưa ngày kế, bên ngoài cửa sổ của mạn tàu, ánh nắng sáng trưng như chói mắt, boong thuyền vang lên tiếng hiệu lệnh gần xa, tiếng bước chân to nhỏ…

Giấc mộng Nam Kha ?

May mà đó chỉ là giấc mộng!

Đột nhiên về phía Công Tôn Dương, ông chằm chặp nhúc nhích.

Ngày hôm Ngụy Thiệu đích lên chiến thuyền truy kích Lưu Diễm, Công Tôn Dương thìđứng chờ cảng. Rốt cục cũng đợi chiến thuyền trở về, ông Lôi Viêm hình như chúa công còn ngủ say tỉnh, lẽ là do mệt mỏi quá. Công Tôn Dương cảm thấy khác thường, yên lòng nên lên thuyền tìm thử. Thấy tỉnh , nhưng vẻ mặt hết sức lạ thường, ánh mắt bỗng trở nên quỷ dị cứ như , mặc dù từng bằng hữu nhiều năm, nhưng ngay lúc đây ông cũng thấy lạ lùng.

Dần dần, lông măng lưng cũng Quân Hầu mãi mà dựng , theo bản năng ông sờ sờ lên mặt, khan một tiếng: “Chúa công thần như thế để chi?”

Ngụy Thiệu nhảy xuống giường, gần như lànhào về phía ông, nắm chặt lấy cánh tay

“Tiên sinh vẫn chết! Quá !”

Lực tay của Quân Hầu mạnh, Công Tôn Dương siết chặt xương cốt như nứt cả , ông cố nén đau nhức, nhe răng : “Chúa công ý gì ?”

Lúc Ngụy Thiệu mới nhận thất thố, buông lỏng tay , vỗ vỗ sang với cái áy náy, đó xoay ,đẩy cửa sổ mạn tàu.

Mùi tanh mặn theo gió biển ùa mặt.

Ngụy Thiệu nhắm mắt , hít một thật dài rồilau hết mồ hôi đầy trán, đầu : “Lưu Diễm chết, Đông Quận đón con Nữ Quân về.”

Công Tôn Dương kìm nén những kinh ngạc trong lòng, vội hỏi: “Chúa công xin hãy tạm dừng chân, thần còn một lời . Hiện nay thiên hạ nhất thống một phương, bắt đầu thành hình thành dạng. Dân chúng thể vua, các cụ già từ các nơi đề cử cũng lục tục đến Lạc Dương cả , xin chúa công hãy thuận theo mệnh trời quân lâm thiên hạ để tạo phúc cho dân. Dân chúng Lạc Dương cũng vui mừng chào đón. Việc chúa công đăng cơ cũngphải chọn ngày lành.”

Ngụy Thiệu khẽ gật đầu: “Ta sẽ gửi thư cho tổ mẫu, còn đều nhờ , chờ đón con Nữ Quân đến Lạc Dương hẵng bàn chi tiết.”

Loading...