Xuất Giá Giải Nguy - Chương 187

Cập nhật lúc: 2025-06-13 13:54:09
Lượt xem: 50

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ai cũng Ngụy Thiệu căm hận Kiều gia như thế nào, bây giờ tự đưa Tiểu Kiều về nhà, điều đó quả thựckhiến mừng rỡ.

 

Đại Kiều thấy Kiều Bình thể chờ đợi nổi xuống cầu thang, nàng vội vàng tới đỡ.

 

 

Xe ngựa còn ngừng hẳn, Tiểu Kiều chui khỏi xe.

 

Ngụy Thiệunhảy xuống ngựa, nửa ôm nửa đỡdìu nàng xuống, lúc buông tay , yên lặng về phía nam nhân trung niên đó đang bước nhanh xuống bậc thang cửa lớn đón nàng.

 

Hắn yên tại chỗ, tới.

 

“Phụ !”

 

Mấy bước cuối cùng Tiểu Kiều chạy ùa sang, nắm chặt lấy hai tay Kiều Bình. Nương theo ánh đèn lồng ngoài cửa, nàng thấy sắc mặt của phụ khá , trong lòng càng mừng hơn.

 

“Man Man về !”

 

Đinh phu nhân tới, vẻ mặt tươi .

 

“Bá mẫu! A tỷ!”

 

Tiểu Kiều buông Kiều Bình , sang chào hỏi Đinh phu nhân và Đại Kiều, ai ai cũng vui tít mắt.

 

Xuân Nương ôm Phì Phì ngủ say từ đường bước .

 

Đinh phu nhân cũng Phì Phì ngủ , bà thương cháu nỡ vén chăn ở ngoài đường thử, thế nên bà vội gọi v.ú già, dẫn mấy Xuân Nương thu xếp .

 

Sau một hồi hò hét loạn xị ngay cửa, Kiều Bình đưa tay , mò trong khí, Tiểu Kiều mới vội nắm tay ông.

 

“Nghe nữ tế[2] cũng tới, ?” Kiều Bình mỉm hỏi.

 

[2] nữ tế: con rể

 

Tiểu Kiều ngước mắt về phía bóng cách đó xa, trong lúc chần chờ, Kiều Bình : “Man Man, con dẫn phụ tới đó.”

 

Tiểu Kiều ngừng , rốt cục nàng vẫn dẫn phụ , chậm rãi bước tới Ngụy Thiệu.

 

“Phụ của .”

 

Tiểu Kiều nhẹ giọng với .

 

Ngụy Thiệu sang nam nhân trung niên với khuôn mặt gầy gò đang cạnh Tiểu Kiều, dường như mấy phần tương tự, trong lúc chần chừ suy nghĩ, Kiều Bình về phía một bước, nắm chặt hai tay đầy chuẩn xác, ông vang : “Ta vẫn ngóng trông thể gặp mặt nữ tế một , rốt cuộc hôm nay cũng dịp, lòng thấy vui! Con mau theo , buổi tối bày mâm tiệc rượu, hai chúng say nghỉ nhé!”

TBC

 

Vốn Ngụy Thiệu hề ý nghỉ qua đêm, vì thế lúc thành mới bảo bọn Lôi Viêm đợi. Bây giờ đột nhiên Kiều Bình mời mọc nhiệt tình đến như thế, sững sờ một chút, khóe miệng khẽ nhếch lên, bất giác sang Tiểu Kiều ngay bên cạnh.

 

Đôi mắt nàngnhìn ngậm ý , chữ “”đến miệng vẫn thể .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuat-gia-giai-nguy/chuong-187.html.]

“Man Man, nữ tế tới một chứ, tùy tùng của ?”

 

Kiều Bình hỏi.

 

“Vẫn còn ở ngoài thành cả ạ.” Tiểu Kiều đáp.

 

Kiều Bình nhíu mày, vui : “Họ lặn lội đường xa đến đây, đường bao khó khăn khổ cực, về tới nhà conlại để ngoài thành?”

 

Ngụy Thiệu vội : “Nhạc phụ đừng trách Man Man…”

 

Hắn buột miệng thẳng, đó mới giật kinh ngạc hình như gọi to tiếng “nhạc phụ” ngay mặt nam nhân Kiều gia , Ngụy Thiệu ngừng một chút vô thức đưa mắt Tiểu Kiều.

 

Thấy nàng cũng đang trợn to mắt , trong lòng bỗng run lên một cái, kịp nghĩ nhiều ngay: “Là consai chờ ngoài thành. Ở Lạc Dương vẫn chuyện cần , vốn con định đưa hai con Man Man về đến nhà, đó sẽ khởi hành cả đêm…”

 

Kiều Bình : “Nếu con việc gấp như thế cũng ép buộc. mà cũng tới nhà chẳng lẽ ? Con nghỉ ngơi một đêm thôi, ngày mai cũng là muộn.”

 

Ngụy Thiệu sang Tiểu Kiều.

 

Tiểu Kiều nhẹ giọng : “Nếu phu quân gấp, là cứ nghỉ một đêm. Mấy Lôi tướng quân cũng mệt mỏi lắm .”

 

Rốt cuộc Ngụy Thiệu cũng gật đầu: “Cũng .”

 

Kiều Bình mừng rỡ, vội đầu sai nghênh đón tùy tùng của Ngụy Thiệu thành, sắp xếp trong dịch xá, đích ông dẫnNgụy Thiệu nhà.

 

Ngụy Thiệu cũngsải bước theo. Tới bậc thang cửa lớn, trở tay nâng cánh tay Kiều Bình, nhẹ giọng nhắc“Cẩn thận”, đó dắt ông lên

 

 

Lôi Viêm chờ ở ngoài thành, đợi một lúc lâu, thấy từ phía cổng, vốn còn tưởng đó là Quân Hầu, ngờ là sai vặt của Kiều gia , nọ cung kính hành lễ, tối nay Quân Hầu qua đêm ở Kiều gia, bảo họ thành nghỉ ngơi trong dịch xá.

 

Đám Lôi Viêm vất vả suốt đoạn đường, vốn cũng buồn ngủ lắm, chỉ điều Quân Hầu lệnh như thì vẫn theo, họ đành chuẩn để đường suốt đêm, bây giờ đột nhiên tin tức đó, tất cả đều mừng rỡ, đoàn lọc cọc thành tới dịch xá nghỉ chân.

 

Đêm đó, Kiều Bình mở tiệc rượu đối ẩm với Ngụy Thiệu. Lúc đầu Ngụy Thiệu còn từ chối, nhưng mà nhạc phụ nhiệt tình quá, dần dần cũng xuôi theo uống hết từng ly trong bụng.

 

Tiểu Kiều thu xếp cho nữ nhi của ngủ xong, thì sang xem Lý Nhi bây giờ ba tuổi , đó nàng tạm biệt Đinh phu nhân và Đại Kiều, đến giờ Tuất mới trở khuê phòng, thế mà Ngụy Thiệu vẫn về.

 

Nghĩ đến chuyện và phụ còn cùng đối ẩm, lẽ cũng hơn một giờ , mắt phụ bệnh, thật nên uống nhiều rượu thế , nàng thấykhông yên lòng nên tới gian lương xá mà hai nghỉ , qua thấycả hai say mèm .

 

Nàng phụ ở bên lẩm bẩm: “…Man Man nhà , khoe khoang gì , con bé xinh hết sức thông minh, lẽ ít sánh kịp, lúc nó mới mười tuổi, nhiều tới cầu hôn,cửa lớn suýt nữa đạp phá…”

 

Ngụy Thiệu “rầm” một tiếng thả ly rượu trong tay: “Ai dám cướp với con?!”

 

Tiểu Kiều vội vàng lên ngắt lời họ, nàng với Kiều Bình: “Phụ say đó, nghỉ ngơi thôi.” Sau đó nàng gọi đem dìu phụ về phòng.

 

Rốt cục hôm nay Kiều Bình cũng gặp Ngụy Thiệu, thấy tự đưa nữ nhi trở về Kiều gia, còn gọi là“nhạc phụ”, ông cũng rằng, khúc mắc đó giữa hai nhà xóa bỏ, tâm tình vui sướng nay từng , uống rượu càng hứng chí nhiều hơn, lúc đây cũng mấy phần chuếnh choáng, thấy tiếng con gái, ông bật ha ha, cũng khăng khăng nữa, để đỡ dậy.

 

Hình như Ngụy Thiệu cũng say lắm , thấy Tiểu Kiều bước đây thì lảo đảo lên, Tiểu Kiều vội vàng đỡ lấy , cả nghiêng sang nặng trịch, nàng sợ đè ngã, thế nên vội vàng gọi mấy tới giúp.

 

Cuối cùng cũng tới cửa phòng, xiêu vẹo dìu tới giường, mới buông lỏng tay một cái, Ngụy Thiệu ngã“rầm”lên .

Loading...