Xuất Giá Giải Nguy - Chương 157

Cập nhật lúc: 2025-06-12 12:59:42
Lượt xem: 41

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lưu Diễm đáp: “Kiều công đúng . Ngụy Thiệu lòng thần phục, ông quy hàng cũng là hành động thuận thiên thời, thể là hại ông chứ?”

 

Hai thớ cơ bên gò má của Kiều Việt run run, sắc mặt chuyển thành màu gan lợn.

 

“Ta ông sợ Ngụy Thiệu đánh tới. Ông cứ yên tâm, bây giờ Duyện Châu là của nhà Hán , thể mặc kệ ? Ta sẽ để giúp đỡ, mấy ngày Đinh Khuất tướng quân dẫn quân tới đây, ông gặp ? sẽ ông nhận trọng trách thứ sử. Kiều công cứ an lòng nhé”.

 

Thản nhiên xong, phẩy tay áo xoay nhẹ nhàng rời .

 

 

Lưu Diễm phòng ngừa khỏi thành Đông Quận, hề đầu .

 

Gió phất mặt, thổi tung ống tay áo và áo dài của .

 

Trong lòng , cảm giác vui vẻ khi trả thù dần dần chiếm trọn, chỉ hận thể ngửa mặt lên trời hét thật to mới thể giải phóng cảm xúc cuồn cuộn trong lòng lúc .

 

Chỉ cần đưa lợi để thu mua Trương Phổ, Duyện Châu cũng trở về tay , Kiều gia đoạn tuyệt với Ngụy Thiệu.

 

Chờ đến khi gặp , nhất định là vũ khí giao .

 

Có lẽ tường thành Duyện Châu sẽ chống nổi quân tiên phong của Ngụy Thiệu.

 

ai quan tâm nó sẽ thế nào ? Mất một tòa thành, cũng để ý.

 

Huống hồ Duyện Châu vốn thuộc về .

 

Cho nên mới để Đinh Khuất đang nương nhờ đây trấn thủ, một là cho thực quyền thực địa và cơ hội báo thù, đồng thời cũng tỏ rõ hoàng ân của .

 

Thứ hai, nếu thể dẫn dắt Duyện Châu chống , mối hận giữa Ngụy Thiệu và Kiều gia mới càng thêm sâu sắc.

 

Lẽ nào từ nay về , Tiểu Kiều vẫn thể tiếp tục ở bên Ngụy Thiệu đến suốt cuộc đời ?

 

Lưu Diễm kìm nén vui vẻ dâng trào trong đáy lòng, nhắm hai mắt hít một thật dài, khí tươi mát từ vùng đất hoang ở ngoài thành Đông Quận giống như từng quen .

 

Cả thiên hạ sớm muộn cũng quy về triều Hán.

 

Kiều nữ Kiều gia Đông Quận, sẽ một ngày chỉ thuộc về , ai thể cướp nàng .

 

Ngụy Thiệu cũng .

 

 

Trông Ngụy Lương khá hào phóng nhưng thực vô cùng cẩn thận.

 

Hôm đó đoàn tới Đông Quận, dừng cửa thành chờ thông báo, đợi mãi cũng thấy hồi âm, dần lưu ý tới sự đổi khác thường ở cánh cửa đầu tường, xuất phát từ trực giác nhạy bén rèn luyện qua bao nhiêu cuộc chiến, Ngụy Lương dẫn tùy tùng lùi về .

 

Tuy vẫn chậm mất một bước.

 

Một nhóm cung thủ cưỡi ngựa ầm ầm lao từ cửa thành, mũi tên cũng b.ắ.n như bay từ đầu tường xuống. Chỉ trong chớp mắt, đoàn bao vây.

 

Ngụy Lương dũng mãnh vô địch, c.h.é.m g.i.ế.c thoát vòng vây, nhưng bộ tùy tùng c.h.ế.t trong tên loạn. Lúc về cũng trọng thương, chạy thục mạng tới Hứa Địa tiếp giáp Duyện Châu mới thoát truy binh. Nhờ Thái thú Hứa Địa đưa về Lạc Dương.

 

Các ngự y trong cung đang hết lòng chữa trị, nhưng vết thương quá nặng, đến bây giờ vẫn hôn mê bất tỉnh.

 

Đêm qua Ngụy Thiệu cũng về đến Lạc Dương.

 

Suốt cả đêm ngừng nghỉ, túc trực ở bên cạnh Ngụy Lương.

 

Công Tôn Dương và nhóm Vệ Quyền, Trúc Tăng cũng ở ngoài chờ, dám trong.

 

Mãi đến sáng sớm ngày hôm , họ mới tiếng bước chân nặng nề từ phía trong , vội vàng lên nghênh đón.

 

Ngụy Thiệu xuất hiện với đôi mắt đầy tơ máu.

 

Công Tôn Dương kìm nén nỗi bất an trong lòng, hỏi gấp: “Chúa công, chỉ sợ ở đây hiểu lầm. Kiều gia thể….”

 

“Truyền lệnh cho , tập hợp binh mã, Lôi Trạch, Đàn Phù theo đánh Duyện Châu. Tìm kiếm khắp thiên hạ danh y, lực chữa trị cho Ngụy tướng quân! Những còn cứ ở đây đợi lệnh! Ai dám tự tiện cứ xử theo quân pháp”.

 

Ngụy Thiệu ngoảnh mặt ngơ, khàn giọng từng lời.

 

Bước nhanh.

 

 

Ngày Tiểu Kiều tin tức , nữ nhi sắp tròn hai tháng.

 

So với khi sinh con bé còn xinh xắn hơn nhiều, giống như một quả bóng bằng tuyết nhỏ xinh, lúc bé , đôi mắt đen láy như cả rừng hoa trong mùa xuân nở rộ.

 

Từ phu nhân thương bé kể cho hết, khi đầy tháng, mỗi ngày bà ôm cô bé một , đùa vui trò chuyện.

 

Đại trạch Ngụy gia vắng vẻ, từ khi Phì Phì sinh ngày một lớn lên, tiếng càng lúc càng nhiều hơn.

 

Sau giờ Ngọ ngày hôm đó, thời tiết đầu hạ trong lành, Tiểu Kiều bên Từ phu nhân như ngày, bà ôm Phì Phì dỗ ngủ.

TBC

 

Phì Phì là một cô bé tràn đầy sức sống. lúc đây, ăn uống no nê, bé khép đôi mắt với hàng lông mi cong dài, lim dim ngủ ở trong lòng tổ mẫu.

 

Từ phu nhân nỡ bé thức, bà tự dậy, ôm nội thất, đặt Phì Phì lên giường dém chăn cẩn thận.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuat-gia-giai-nguy/chuong-157.html.]

“Gần đây con nhận thư của Thiệu Nhi ?”

 

Sau khi ngoài, Từ phu nhân mới hỏi Tiểu Kiều.

 

Tiểu Kiều lắc đầu.

 

Bà trầm ngâm một lát lập tức mỉm : “Chắc ở bên Lạc Dương việc bận, Thiệu Nhi rảnh nên mãi thư hồi âm. Con đừng lo quá. Ta sẽ gửi thư hỏi xem ”.

 

Sau bức thư báo tin sinh con gửi , đến giờ vẫn nhận hồi âm của Ngụy Thiệu.

 

Cuộc chiến Hoàng Hà kết thúc, cho dù Ngụy Thiệu bận rộn về , cũng đến nỗi một bức thư trả lời cũng .

 

khác thường.

 

Tiểu Kiều Từ phu nhân lo lắng là nàng sẽ sầu lo, sợ sinh nữ nhi Ngụy Thiệu sẽ mừng. Giống như Chu phu nhân cũng , dù bà gì nhưng vẻ thất vọng cách nào che giấu.

 

Trong lòng nàng cảm kích, đang định mở lời thì bỗng nhiên Chung bà bà vội vàng từ ngoài phòng: “Nữ quân, Kiều công tử tới”.

 

ngừng : “Hình như Kiều công tử việc gấp”.

 

Tiểu Kiều hết sức kinh ngạc.

 

Cũng khá lâu nàng gặp .

 

Bây giờ đột nhiên tin đến Ngư Dương, đáng nhẽ vui mừng mới đúng.

 

tại , trái tim nàng chìm trong hồi hộp, dự cảm như thể xảy chuyện gì.

 

Một chuyện hề .

 

Nàng lập tức về phía Từ phu nhân.

 

Bà gật đầu: “Con nhanh ”.

 

Tiểu Kiều vội vàng Đông phòng, thấy Kiều Từ càng giật hơn.

 

Đã mấy ngày liên tiếp Kiều Từ chợp mắt, cả đoạn đường vất vả, hai mắt đỏ chót, vẻ mặt tiều tụy và lo lắng.

 

Vừa thấy Tiểu Kiều, lập tức nhào tới.

 

“A tỷ! Duyện Châu xảy chuyện . Công Tôn quân sư bảo tới đây tìm tỷ”.

 

 

Trong hai tháng , Tiểu Kiều cũng dần dần cảm thấy chuyện gì đúng.

 

Sau khi kết thúc chiến sự, Ngụy Thiệu vẫn mãi về nhà.

 

mà ngờ , chỉ mấy ngày ngắn ngủ, Duyện Châu xảy biến cố long trời lở đất.

 

Phụ sinh tử còn .

 

Bá phụ Kiều Việt chỉ mượn danh phụ quy hàng Lưu Diễm, còn hãm hại Ngụy Lương vốn hề phòng , đang định tới chúc thọ phụ , Ngụy Lương thương nặng, ngàn cân treo sợi tóc. Ngụy Thiệu tức giận dẫn binh tới Duyện Châu, đường ai dám ngăn cản mũi nhọn , thái thú Huỳnh Dương, Trần Lưu đều vội vã nhường đường, đại quân qua như giữa chốn .

 

“A tỷ, khi thoát khỏi thành, còn tưởng nhị tỷ phu đang liên quân gây khó khăn nên mới chạy tới để xin sự giúp đỡ của đại tỷ phu. Không ngờ Lưu Diễm tính toán , phái binh lính Thanh Châu tấn công Linh Bích, đại tỷ phu ngăn cản, thể tới Duyện Châu. Đợi tới khi đuổi lính Thanh Châu, và đại tỷ phu chạy tới Duyện Châu mới Duyện Châu rơi tay Lưu Diễm. Ngụy Lương tướng quân còn tập kích. Nhị tỷ phu dẫn binh tới Duyện Châu, cho truyền lời, lệnh đại tỷ phu nhúng tay , nếu cũng xem như kẻ địch. Đại tỷ phu đang tạm đóng quân ở Cự Dã, cầu kiến nhị tỷ phu, giải thích rõ ngọn ngành với , nhưng mà còn gặp , nhị tỷ phu từ chối gặp . Công Tôn quân sư hướng dẫn, bảo nhanh tới gặp a tỷ, nghĩ xem cách nào !”

 

Tiểu Kiều kinh hoàng đến trắng trợt mặt mày.

 

Nàng lấy bình tĩnh, trấn an Kiều Từ hai câu cho đưa xuống nghỉ ngơi . Nàng Bắc phòng ngay lập tức. Vừa tới nơi quỳ xuống mặt Từ phu nhân, dập đầu bất động.

 

“Lại xảy chuyện gì ? Đứng lên từ từ ”.

 

Giọng Từ phu nhân vang lên đỉnh đầu, vẫn bình thản giống hệt như ngày thường. Giống như một sức mạnh thể xoa dịu nỗi hoảng sợ trong lòng.

 

Thế nhưng thời khắc đây, Tiểu Kiều thể nào ngẩng .

 

Cũng mặt mũi để ngẩng đầu.

 

“Tổ mẫu, lúc Ngụy Lương tướng quân tới Duyện Châu tập kích, thương nặng, đang hôn mê bất tỉnh. Là do Kiều gia cháu hại”.

 

Nàng nuốt nước mắt sắp tràn mi, kể .

 

Căn phòng bỗng trở nên yên ắng.

 

Tiểu Kiều vẫn quỳ, trán đập xuống đất, nhúc nhích.

 

Hồi lâu , nàng mới giọng của Từ phu nhân vang lên nữa: “Ngẩng đầu lên! Nói!”

 

Giọng bà trở nên nghiêm khắc.

 

Tiểu Kiều thẳng kể những điều mới Kiều Từ .

 

“Tổ mẫu, chuyện bàn tay của Lưu Diễm thao túng, lợi dụng bất hòa giữa bá phụ và phụ cháu. Hắn chỉ khống chế Duyện Châu, sinh tử của phụ bây giờ còn . Chỉ e trong đó hiểu lầm. Phu quân cháu tức giận dẫn binh tới báo thù Duyện Châu. Đệ xin cầu kiến phu quân mà từ chối gặp. Đệ bất đắc dĩ mới chạy tới Ngư Dương xin giúp đỡ. Cháu xin tổ mẫu cho cháu một chuyến tới Duyện Châu, gặp mặt phu quân để giải thích rõ ràng. Không là để rũ sạch liên quan của Kiều gia với chuyện Ngụy Lương tướng quân tự dưng tập kích. Kiều gia cháu lấy mạng đền mạng, cũng đủ để xoa dịu nỗi đau . Cháu dám hai lời. Cháu chỉ hận Lưu Diễm rắp tâm hiểm ác, để thực hiện gian kế. Xin tổ mẫu trông nom Phì Phì giúp cháu một thời gian, cháu nhanh chóng lên đường”.

 

Nàng dập đầu nữa.

 

“Cháu , bảo Giả Tư hộ tống cho nhanh. Phì Phì chăm sóc”.

 

Một lát Từ phu nhân từ từ .

Loading...