Xuất Giá Giải Nguy - Chương 153

Cập nhật lúc: 2025-06-11 14:36:28
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ cuối năm ngoái, khi bắt đầu khai chiến giữa Hạnh Tốn và Ngụy Thiệu, cuộc tranh bá ở lưu vực sông Hoàng Hà trở thành tiêu điểm chú ý của chư hầu thiên hạ và thành chủ các nơi.

 

Thám tử khắp các con đường Đông Tây Nam Bắc, dò la các tin tức mới nhất, nhanh chóng đưa tin cho gia chủ của .

 

So với khác, Kiều Bình còn quan tâm đến chiến sự hơn.

 

Mặc dù ông từng Ngụy Thiệu gọi một tiếng nhạc phụ nào, nhưng cho tới bây giờ, gả nữ nhi cho lâu đến , ấn tượng của Kiều Bình đối với nữ tế chỉ qua những lời kể của ngoài về , từ từ chắp vá.

 

trong đáy lòng ông, từ khi nào bắt đầu sinh cảm giác thiết với nữ tế dù gặp mặt.

 

Trong những bức thư qua với nữ nhi suốt một năm gần đây, lúc con đề cập đến nam tử đó còn khách sáo như một tiếng xưng hô giống ngày xưa.

 

Giữa đôi hàng chữ, vô tình còn ẩn hiện chút tình cảm phức tạp của nữ nhi.

 

Kiều Bình là một văn võ song , ngoài việc chiến sự, ông còn đạt nhiều thành tựu trong thơ từ ca phú, hơn nữa đó là tình cảm xuất phát từ đáy lòng của con.

 

Kiều Bình tinh tế hơn nhiều so với những phụ bình thường.

 

Mặc dù nữ nhi rõ, nhưng từ trong câu chữ, ông vẫn thể cảm giác , nữ nhi xem nam tử đó là phu quân của .

 

Huống hồ bây giờ, sắp tới đây nó cũng con .

 

Ông càng quan tâm tới chiến sự đó hơn.

 

Sau khi phái thám tử dò xét, cứ cách mỗi mấy ngày, những tin tức mới nhất liên quan tới tình hình trận đánh sẽ đưa tới Đông Quận, từng chậm trễ.

 

, khi kết thúc cuộc chiến ở Cự Dã về Đông Quận, tin tức mới nhất liên quan tới chiến sự vẫn dừng ở bức thư nhận nửa tháng : “Bởi vì thời tiết khắc nghiệt, Ngụy Thiệu và liên quân Bắc phạt của Hạnh Tốn, Nhạc Chính Công đều cố thủ ở hai phía đối lập sông Hoàng Hà. Hắn trong thế yếu”.

 

Chính tin tức và việc thám tử chậm chạp trở về cũng khiến cho Kiều Bình thấy thấp thỏm bất an.

 

Ông cho một thám tử khác .

 

Giữa lúc lo lắng chờ tin nhất, đúng ngày hôm đó là lễ thọ tròn bốn mươi tuổi của Kiều Bình.

 

Kiều Bình cũng lòng nào mà tổ chức, nhưng mà Kiều Việt nhất quyết ăn mừng, một là vì khải đón gió cuộc chiến Cự Dã, chỉ là buổi tiệc thiết đãi thứ sử trong phủ, mà còn lấy rượu để khao thưởng quân sĩ.

 

Đêm đó, bộ gia tướng, bộ khúc ở Kiều gia tụ hội trong thọ đường, ăn uống linh đình, đều vui mừng hứng khởi. Buổi tiệc còn kết thúc say khướt, dìu đỡ ngoài.

 

Mọi đây đều vui vẻ, duy chỉ Kiều Từ cúi đầu uống rượu một mà chẳng chẳng rằng, Trương Phổ hì hì gần: “Chiến sự giành phần thắng đúng là chuyện đáng mừng, đúng dịp mừng thọ của Quận công, tối nay say về, công tử rầu rĩ vui?”

 

Kiều Từ ngoảnh mặt ngơ, để ý tới .

 

Trương Phổ thấy về phía thì cũng lúng túng, bộ như chuyện gì xảy , : “Ta một tin , đảm bảo công tử xong nhất định sẽ vui mừng”.

 

Sau một tiếng ho khan, thanh giọng : “Tả Đô Hầu Vương Bá là trọng thần triều Hán, nhà một nữ nhi, tuổi tới cập kê, xinh và tao nhã. Tả Đô Hầu công tử tuổi trẻ hùng, ý định gả nữ nhi…”

 

Trong thọ đường dần trở nên yên tĩnh. Tiếng của còn dứt, bỗng “rầm” một tiếng, Kiều Từ cầm chặt bình rượu trong tay, đập mạnh xuống mặt bàn, gằn: “Ngươi là cái thá gì? Cho dù mẫu trở về cõi tiên, nhưng phụ còn khỏe mạnh. Từ bao giờ chuyện hôn nhân của còn nhờ ngươi chủ?”

 

Trong thọ đường yên lặng như tờ.

 

TBC

Trương Phổ ngượng ngùng, ánh mắt tìm đến chỗ Kiều Việt.

 

Kiều Việt trầm mặt: “Từ Nhi vô lễ! Sao con thế! Đây là ý của . Con cũng đến tuổi hôn phối , vì Kiều gia nhà mấy đời con một, chuyện hôn nhân cần suy tính”.

 

Kiều Bình vội : “Tạ ơn ý của trưởng, xin nhận lấy. mà chỉ sợ Từ Nhi trèo cao tới nữ nhi của Tả Đô Hầu . Dù Tả Đô Hầu cũng ý , trưởng từ chối cho thỏa đáng. Hơn nữa hiếm khi mới dịp tụ tập như tối nay, nên bàn bạc chuyện lúc . Mọi nên vui vẻ ăn uống mới !”

 

Đương nhiên Kiều Bình cũng , ngay lúc ông đang chống chọi với cuộc xâm lấn của Chu Quần ở đại chiến Cự Hoang, Lưu Diễm một đám cựu thần triều Hán và Lang Gia ủng hộ lên xưng đế, lấy hiệu là Chính Quang, dùng phận Hán đế chính thống để chiếu chư hầu thiên hạ cùng cần vương, cộng phạt mưu nghịch triều đình ở Lạc Dương, tiến hành cải cách từ tận gốc, khôi phục triều Hán.

 

Lúc đó còn nhóm Vương Bá, Đổng Thành, Đậu Vũ, Đặng Huân chạy quanh kêu cứu, danh tiếng chấn động cả nóc nhà.

 

Vì thế khi đột nhiên tin Vương Bá ý định đám hỏi, ông ngẩn bản năng từ chối.

 

Ngoài mặt Kiều Việt ý phản đối, đang định mở lời thì Kiều Từ dậy, thẳng: “Bá phụ, chuyện kết hôn của cháu thì vội, từ từ bàn cũng . Cháu chỉ hỏi bá phụ một tiếng. Lục Mâu tướng quân ơn cứu giúp Duyện Châu . Trước thì , hai Duyện Châu tiến đánh đợt , nếu Lục Mâu tướng quân hợp lực chiến đấu, Duyện Châu hôm nay thế nào thì còn . Vậy mà bá phụ như thấy, chịu đón nhận ? Thật lòng cháu nghĩ mãi cũng hiểu !”

 

Trong trận chiến Cự Dã, Lục Mâu tướng quân với sức mạnh thần kì, Chu Quần cũng c.h.ế.t vì cách bày binh bố trận của , gia tướng Kiều gia tâm phục khẩu phục. Mọi đều đồng tình việc Kiều Việt bỏ qua cho , tuy nhiên với địa vị Kiều Việt, ai dám lên tiếng gì. trong lòng đều khó mà hiểu nổi.

 

Lúc Kiều Từ hỏi như , giống như suy nghĩ trong lòng , đồng loạt đưa mắt Kiều Việt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuat-gia-giai-nguy/chuong-153.html.]

 

Kiều Việt vẫn trầm mặt như , lên tiếng.

 

Trương Phổ ở bên : “Sao công tử bất kính với chúa công như ? Trước Bỉ Trệ chỉ là tên giữ ngựa ở Kiều gia chúng . Chúa công trị tội là khai ân quá , nếu còn nhận chẳng là trò cho trong thiên hạ?”

 

“Ta chỉ thời thế tạo hùng. Đã hùng bậc còn nhận, vì xuất mà đẩy ngoài! Chẳng trách Duyện Châu đến bước , gả nữ nhi ngoài để xin bảo vệ!”

 

Kiều Từ gằn.

 

Hắn xong, bầu khí bỗng trở nên cứng ngắc.

 

Kiều Việt biến sắc.

 

“Hỗn láo! Càng lớn càng coi bề gì cả! Vì một thằng giữ ngựa mà dám chống đối !”

 

Kiều Bình cũng thể gì khi trưởng nhà nhất quyết chịu nhận Bỉ Trệ.

 

Ông đành từ từ khuyên nhủ.

 

Nay nhi tử mới tiễn Bỉ Trệ , tâm tình còn hậm hực, vì thế nó mới chống đối Kiều Việt, ông hiểu điều đó nên cũng trách cứ. Kiều Bình lên : “Từ Nhi say rượu ! Đi xuống !”

 

Kiều Từ căm tức Trương Phổ một cái, dậy xoay bước nhanh khỏi yến đường.

 

Kiều Bình : “Huynh trưởng đừng trách. Từ Nhi Lục Mâu tướng quân cứu mạn, hơn nữa thể hóa giải khó khăn của Duyện Châu cũng là nhờ giúp đỡ. Nay đến cửa thành Đông Quận cũng , Từ Nhi uống vài ly rượu nên trong lòng mới bất bình như thế, điều mạo phạm . Lúc về sẽ với nó!”

 

Sắc mặt Kiều Việt vẫn âm trầm như .

 

Nhóm gia tướng thấy thế cũng lẽ bữa tiệc thể thêm nữa, với nào nấy cũng bảy, tám phần say, họ bèn cùng lên, tụm năm tụm bảy dìu dắt về, tản thêm gì nữa.

 

Trong thọ đường chỉ còn ba Kiều Việt, Kiều Bình và Trương Phổ.

 

Trương Phổ ho khan một tiếng âm thầm liếc mắt Kiều Việt.

 

Rốt cuộc Kiều Việt mới miễn cưỡng lộ ý , : “Mà thôi, mà thôi, là trưởng bối, chẳng lẽ chấp nhặt với Từ Nhi?”

 

Kiều Bình cũng vội tạ ơn.

 

Nghĩ tới nhi tử mới giận đùng đùng bỏ , ông thấy yên lòng lắm: “Không còn sớm nữa. Đệ thấy trưởng cũng uống ít rượu. Thôi thì chúng cũng về , nghỉ ngơi cho sớm”.

 

Kiều Việt bảo: “Nhị chờ chút . Đệ bận bịu, ít khi dịp rảnh rỗi uống rượu với như tối nay. Nhân dịp trưởng mời một chén ”.

 

Trương Phổ bưng một bầu rượu đặt lên bàn cho , rót đầy ly dâng lên cho Kiều Bình.

 

Kiều Việt nâng chén : “Trong cuộc chiến Cự Dã , Duyện Châu thắng lợi, tất cả đều nhờ công lao của nhị . Huynh mời một chén, uống ”.

 

Kiều Bình sững sờ, vội nhận lấy uống cạn hết ly.

 

Trương Phổ rót đầy ly nữa.

 

“Huynh tự bản tầm thường, trong những năm qua nhờ nhị vất vả lo toan, Duyện Châu mới cục diện như thế . Sau khi vui mừng thấy thẹn vì ăn trốc. Chén thứ hai , cạn hết là vì kính ”.

 

Mặc dù bình thường hai ít gặp , thường tranh chấp, nhưng lúc đây, giọng trưởng hết sức ân cần, bao năm qua vất vả gian nan một ông lao tâm khổ tứ, cuối cùng hôm nay cũng xem như đầu tiên gặt quả. Trong lòng Kiều Bình cũng nhiều cảm khái, ông khom : “Huynh trưởng đừng thế. Nếu đùm bọc, với sức một thì cái gì? Đệ kính một chén mới đúng”.

 

Nói xong uống một cạn sạch.

 

Hình như Kiều Việt cũng phần xúc động, ông nâng chén rượu thứ ba, : “Hay lắm. Sau đồng lòng, còn lo chuyện gì xong!”

 

Kiều Bình gật đầu, uống cạn rượu trong chén.

 

Ba chén qua , Kiều Bình đang định cáo lui, Kiều Việt : “Đệ chờ chút . Ta một chuyện cùng nhị ”.

 

“Mời trưởng ”.

 

“Không dám giấu , quyết ý đưa Duyện Châu ủng hộ Hán đế, cắt đứt với nghịch tặc Hạnh Tốn”.

 

Kiều Bình hoảng hốt: “Lưu Diễm? Chuyện đại sự thế bàn bạc nửa câu với ?”

 

Loading...