Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuất Giá Giải Nguy - Chương 142

Cập nhật lúc: 2025-06-11 14:33:02
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mặc dù mới là đầu mùa đông, khí hậu ở Tín Đô cũng không lạnh như thành Ngư Dương.

 

Nhưng vì để chăm sóc Tiểu Kiều, Xạ Dương cư ở Tín cung vẫn đốt địa long ngay dưới đất. Cả phòng ấm áp như xuân.

 

Nhiệt độ của Ngụy Thiệu cũng tăng nhanh nhảy vọt.

 

Từ khi Tiểu Kiều được chẩn mạch là có thai tới giờ, trong hai ba tháng đó, Ngụy Thiệu vẫn luôn ngủ cùng nàng.

 

Xuân Nương sợ Nam quân không hiểu chuyện nên mới lặng lẽ dặn Tiểu Kiều, nhất định không được sinh hoạt vợ chồng.

 

Sau đó Chung bà bà tới đây, bà cũng lo phu thê trẻ tuổi hằng đêm ngủ cùng giường chỉ sợ sẽ khó kìm lòng nổi, ngay trước mặt Ngụy Thiệu, bà tìm cơ hội uyển chuyển biểu đạt ý tứ trên.

 

Thật ra cũng không cần Chung bà bà nhắc nhở, Ngụy Thiệu cũng đã cẩn thận hết sức rồi.

 

Từ sau khi Tiểu Kiều có thai, bởi vì cả ngày nàng luôn thấy mệt mỏi, trong mắt hắn Tiểu Kiều chẳng khác nào cái bình lưu ly chỉ sợ đụng vào là bể ngay, đừng nói tới chuyện muốn thân thiết cùng nàng. Buổi tối nằm ngủ hắn cũng đàng hoàng hơn, chỉ lo mình gác chân sang sẽ đè lên bụng nàng.

 

Nhưng mà nín nhịn lâu như vậy, không nhìn thấy thì thôi, cả ngày quay về phía một mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành như vậy, lại là người của mình, chỉ có thể nhịn mà không được động, đó cũng là một kiểu giày vò.

 

Nghĩ đến chuyện sáng mai phải đi rồi, bỗng nhiên hắn lại không nhịn được.

 

Bế bổng Tiểu Kiều lên không trung, ôm tới bên giường.

 

Hắn nằm nhoài trước n.g.ự.c nàng, tàn nhẫn ôm hôn. Hai tay cũng không hề nhàn rỗi, kéo vạt áo nàng ra.

 

Chiếc áo của Tiểu Kiều nửa hở, đôi vai xinh xắn trắng ngần, hai quả đào trắng nõn cao vút được che bên dưới áo, đẹp không sao tả tiết, lấp lánh chói cả mắt.

 

Ngụy Thiệu nhìn chằm chằm vào bữa ăn mỹ miều hoạt sắc sinh hương như sơn hào hải vị, hắn từ từ x.oa nắn bọn nó, bàn tay dần tăng lực, sau đó lại vùi đầu ép cả khuôn mặt xuống.

 

Một chốc lát sau, sau lưng hắn đã rịn một lớp mồ hôi nóng.

 

Hốt hoảng rời khỏi người nàng, ngửa mặt ngã nhào trên mặt gối, Ngụy Thiệu thở dốc hồng hộc, như thể sắp hít thở không thông, hắn lẩm bẩm: “Phòng này nóng quá… Ta thấy hơi nực…không thoải mái… ta đi tắm đã…”

 

Hắn dém chăn lại bao bọc quanh Tiểu Kiều rồi xoay người xuống giường vọt vào phòng tắm.

 

Trong phòng vang lên tiếng nước chảy ào ào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuat-gia-giai-nguy/chuong-142.html.]

 

Ngụy Thiệu đợi trong đó một lúc lâu mới kìm nén được lửa nóng hừng hực ở trong người, hắn thở dài một hơi rồi khoác bừa quần áo đi ra ngoài.

 

Nhìn thấy Tiểu Kiều vẫn úp mặt ở trong chăn như thế, chỉ lộ ra một khuôn mặt nhỏ nhắn, đôi gò má phấn hồng ửng đỏ. Nàng nhắm mắt lại như đã ngủ thiếp đi.

 

Hắn nín thở bò lên giường lần nữa, ôm lấy nàng vào lòng rồi ngây ngẩn cả người.

 

Áo ngủ bằng gấm phủ lên cơ thể mềm mại mịn màng không che được bao nhiên, nàng nép vào n.g.ự.c hắn, không nhúc nhích.

 

“Man Man…”

 

Nhịp tim của hắn tăng nhanh, lửa nóng vừa cố gắng đè nén lại bùng cháy dữ dội.

 

Nhìn đôi hàng mi hơi run rẩy của nàng, hắn càng thêm khó thở.

 

Bỗng nhiên phía dưới bị một bàn tay nhỏ nhắn mềm nhũn vươn tới, nhẹ nhàng xoa xoa lên lớp cơ bụng chắc nịch và trơn nhẵn của mình.

 

“Man Man…”

 

Ngụy Thiệu muốn động lại không dám lộn xộn, giọng nói như run rẩy.

 

Bàn tay nhỏ của Tiểu Kiều tiếp tục âu yếm hắn, dần dần đi xuống.

 

Bờ môi thơm mềm mại dán lên khuôn n.g.ự.c trần của hắn, đầu lưỡi thơm tho vừa l.i.ế.m hôn, từ từ d.a.o động, nàng ngậm lấy một bên đầu ngực, hàm răng nhẹ nhàng cắn một cái.

 

Lỗ chân lông khắp người Ngụy Thiệu đều thư giãn, tóc gáy dựng đứng, không nhịn được ngâm nga.

 

“Không cho chàng phát ra tiếng đâu, đừng để mọi người nghe được… còn nữa, chàng phải nhắm mắt lại, không được nhìn lén… Nếu chàng dám nhìn lén thiếp mặc kệ chàng đấy…”

 

Giọng nói thẹn thùng của Tiểu Kiều vang lên bên tai hắn.

 

Ngụy Thiệu vội vàng nhắm mắt lại, khuôn mặt như xoắn chặt. Hắn đành nhẫn nhịn không dám kêu thành tiếng. Rốt cuộc cũng không sao nhịn được, yết hầu vang lên từng tiếng lụ khụ ầm ừ như hài lòng.

 

Giống một con mèo được nữ chủ nhân xoa đầu âu yếm khi đang phơi nắng giữa mùa đông.

 

TBC

Loading...