Xuất Giá Giải Nguy - Chương 140

Cập nhật lúc: 2025-06-11 14:32:36
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngụy Thiệu dẫn theo bốn trăm ngàn binh mã.

 

Phòng tuyến ở biên cương từ Tây sang Đông kéo dài dằng dặc đến mấy ngàn cây , quân trấn san sát, bày bố đến gần mười vạn binh mã.

 

Quân phiệt của triều Hán thì chia cắt, chiến loạn ngừng, cách một con sông Tang Kiền, hai bên Nam Bắc là Hán và dị tộc Hung Nô. Tuy nhiên đây cũng là thời đại hoàng kim cường thịnh nhất từ trăm năm đến giờ.

 

Hiện nay Đại Đan Vu Y Tà Mạc già , mấy nhi tử vẫn tranh giành lẫn , sóng ngầm cuồn cuộn, thậm chí, móng ngựa của thiết kỵ Ngụy gia từng giẫm đạp lên thảo nguyên Vương đình, thế nhưng trong lòng Ngụy Thiệu hết sức rõ ràng, thời gian mà dị tộc Đại Đan Vu phương Bắc quật khởi cùng tổ phụ của , cũng là một trong những thống lĩnh quân sự kiệt xuất nhất đếm đầu ngón tay mà trong đời gặp.

 

Dưới mấy chục năm thống trị của Đại Đan Vu, nhân khẩu của Hung Nô tăng vọt, từ kỵ binh đến mười vạn trong thời Tổ phụ của Ngụy Thiệu mở rộng đến ba trăm ngàn ngày hôm nay.

 

Chiến mã vô cùng quý giá.

 

Xét theo một khía cạnh nào đó, một chiến mã giá trị còn hơn nhiều một binh sĩ.

 

Từ khi xuôi nam Ngụy gia áp chế mười năm nay, tộc Hung Nô sự thống lĩnh của Đại Đan Vu chiếm Đông Hồ, Uế Mạch, Túc Thận, và hơn mười chính quyền Lâu Lan ở phía Tây, khống chế phần lớn Tây Vực, phía Bắc còn chinh phục Khuất Xạ, Cách Côn, Lương Lê, dân ngang ngửa với một nước.

 

Mặc dù mạnh mẽ như ngày hôm nay, Ngụy Thiệu thể thừa nhận, tộc Hung Nô và Đại Đan Vu già yếu tuyệt đối là kẻ địch mà thể khinh nhờn .

 

Vì thế U Châu nhất định thể sai sót.

 

Hắn để bộ phận binh mã là để bảo vệ một nhánh trường thành ở biên giới phương Bắc, cũng chính là bảo đảm cho cơ nghiệp U Châu của ở phía .

 

Dù khi đó xảy chuyện gì, nhất định điều động nó.

 

Giờ Mão ngày mai, khi tế cờ xong, thống lĩnh ba trăm ngàn binh mã xuôi nam, cùng với một nhóm binh lực tiên phong, quyết đấu một trận đại chiến sinh tử với năm mươi vạn đại quân của Hạnh Tốn ở Bắc ngạn Hoàng Hà.

 

Trong lòng Ngụy Thiệu hiểu rõ, đây là trận chiến dễ dàng.

 

Hạnh Tốn bảo thủ và tự đại, nhưng thực lực của thể khinh thường, khí thế từ trận năm ngoái đánh bại Viên Giả, lên phía Bắc nhất định sẽ hung hăng.

 

thấy sợ hãi một chút nào.

 

Trái , từ khi Hạnh Tốn xưng đế và phát binh lên phía Bắc để chinh phạt , dòng m.á.u nóng trong cơ thể chuyển động cực nhanh, thậm chí là nhiệt huyết sôi trào.

 

Hắn cảm nhận , chiến tranh mang tới một cảm giác hưng phấn nay từng .

 

Khác hẳn với những chiến sự to nhỏ của nhiều năm về .

 

Đây là đầu tiên xảy một trận tỷ thí với đối thủ mạnh mẽ nhất Trung Nguyên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuat-gia-giai-nguy/chuong-140.html.]

 

Mây gió vũ vần, rầm trời quát tháo, thành tựu của Nghiêu Thuấn vẫn sừng sững lớn lao, đại thế Cửu Châu sẽ bắt đầu bước sang trang sử mới.

 

Kết hoạch sắp xếp xong xuôi, chỉ chờ sáng mai tế cờ xuất phát.

 

Đám Công Tôn Dương, Vệ Quyền bây giờ vẫn còn ở trong phòng nghị sự, họ sốt sắng đối chiếu danh mục vận chuyển lương thảo, khẩu lệnh khải lễ, và những thứ vụn vặt khác, để xảy sai sót dù chỉ là nhỏ nhất.

 

Trời sắp tối, Ngụy Thiệu cũng trở về.

 

Mấy ngày nay chuẩn chiến sự, sắp tới xuất binh, sự hưng phấn chiếm trọn đầu óc , nhưng đến khi nghĩ tới tiểu nữ nhân đang mang thai đứa nhỏ, trong lòng nảy sinh một cảm giác thương tiếc xót xa và nỡ.

 

Hắn Xạ Dương cư, ngước mắt ánh đèn mờ nhạt lóe bên khung cửa, bước chân ngừng một chút.

 

Trong nửa tháng , dù về muộn bao nhiêu, ánh đèn ở đây vẫn luôn thắp sáng chờ đợi .

 

Hắn cất bước nhanh chân đến bậc cấp, hiệu cho nhóm v.ú già đang định chào đón ngậm miệng, nhảy vài bước lên bậc thang nhẹ nhàng đẩy cánh cửa khép hờ.

 

Khẽ bước qua tấm bình phong, nhưng nàng giường mà đưa lưng về phía , bàn trang điểm. Trên mặt bàn là thùng thư đang mở.

 

Nàng cúi đầu hình như đang thư.

 

Nghe thấy tiếng bước chân , nàng đặt thư xuống nhét phía hộp trang điểm.

 

Ngụy Thiệu tới phía nàng, quỳ chân ôm lấy hông nàng từ phía , bàn tay dán lên phần bụng nhô , hỏi: “Ai gởi thư thế?”

 

Tiểu Kiều mặt sang, đối diện với ánh mắt của , mỉm : “Là a tỷ của ở Linh Bích. Giả tướng quân mới đưa thư tới”.

 

Ánh mắt của Ngụy Thiệu khẽ động.

 

Chỉ ồ một tiếng mà hỏi gì thêm.

 

Mấy ngày Dương Tín cũng gửi thư, mấy trinh thám vùng cũng báo tin về, Lưu Diễm tới Linh Bích nữa, gặp gỡ Bỉ Trệ.

 

Kết quả thế nào thì , họ chỉ thấy Bỉ Trệ đích tiễn Lưu Diễm khỏi Linh Bích.

 

Có thể tới tận ba cũng đủ thấy thành tâm.

TBC

 

xao động cũng khó mà .

 

“Hôm nay Man Man mệt ?”

Loading...