Tiểu Kiều hơi ngửa mặt, xuất thần nhìn đôi chim nhỏ đầu cành cây chốc lát.
Phía sau giường, Ngụy Thiệu mơ màng đưa tay ra, sờ sang bên cạnh.
Trống không.
Mắt hơi giật giật, hắn mở choàng mắt ra, ngồi bật dậy.
Góc chăn được Tiểu Kiều kéo lên ngang vai lại trượt theo lồng ngực, rơi xuống cơ bụng hắn.
TBC
Hắn vén chăn lên nhảy xuống giường, bỗng nhìn thấy bóng lưng Tiểu Kiều đứng chếch bên khung cửa.
Ngừng một lát.
Rồi dừng lại.
Tiểu Kiều quay đầu.
Bốn mắt nhìn nhau.
“Lại đây nào”.
Ngụy Thiệu nhìn nàng rồi gọi. Giọng hơi khàn.
Tiểu Kiều khép cửa rồi tới bên cạnh hắn.
Hắn nắm lấy tay nàng, hơi kéo lại.
Tiểu Kiều ngã ngồi, được ôm trong lòng hắn.
“Đêm qua ta vui lắm. Nàng cũng thoải mái, đúng không?” Ngụy Thiệu vừa nhìn nàng vừa hỏi.
Tiểu Kiều tựa trên vai của hắn, ngửa mặt nhìn cặp mắt vẫn còn ít tơ máu, giống như đang nhìn thấy mắt mình.
Chần chừ một thoáng, đôi môi hơi khép lại. Hình như Ngụy Thiệu không muốn nghe thấy câu trả lời của nàng. Hắn cúi đầu xuống che lấy miệng người kia.
…
Đến giờ Tỵ, cửa phòng mới mở ra.
Quần áo Ngụy Thiệu cởi đêm qua đã được Xuân Nương hơ qua lửa và là phẳng, đưa vào phòng.
Hai người đứng dậy, qua loa dùng bữa rồi rời dịch xá về Tín Đô.
Ngụy Thiệu bảo nàng chờ hắn mấy ngày nữa. Đợi gặp sứ giả Tế Bắc Hầu Quách Thuyên xong, hắn sẽ cùng nàng về Ngư Dương.
…
Hạnh Tốn vừa làm tướng, lại được ấu đế Lưu Thông tôn làm tướng phụ, địa vị rất cao sang. Không chỉ xem hoàng cung như dinh thự nhà mình, thoải mái ra vào, sửa dụng xe thiên tử, ngay cả việc gọi Tam Thai[1], truyền Thượng thư cũng giống như bề tôi của hắn. Đến bây giờ, vì lười tới Hoàng cung, hắn cho gọi triều thần trực tiếp tới gặp hắn bàn bạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuat-gia-giai-nguy/chuong-128.html.]
[1] Một chức quan
Người trên phố nói rằng, bây giờ Lạc Dương có đến hai triều đình, một là điện Vạn Tuế Thiên Thu ở Hoàng cung, một là Liên Hoa Thai.
Cái tên Liên Hoa Thai bắt nguồn từ biệt viện hoa lệ ở phía Đông ngoại thành Lạc Dương do Hạnh Tốn xây nên. Nhà cao cửa rộng hiên dài, khắc lan chạm ngọc. Giữa hồ nước trong vườn có một tòa lầu giống như hình hoa sen, được xây bằng ngọc thạch khảm vàng, bên trong không chỉ giấu hoàng kim châu báu, tiền tài lấy từ trong thiên hạ, mà nơi này còn cất giấu mỹ nhân như là hậu cung của Hạnh Tốn.
Hơn mười năm trước khi Tô Nga Hoàng được gả tới Lạc Dương, danh tiếng của nàng ta đã lan xa khắp chốn.
Lúc đó Hạnh Tốn vẫn còn là thứ sử ở bên ngoài Lạc Dương, hắn cũng từng nghe danh của Ngọc Lâu phu nhân.
Ngoài vẻ đẹp của nàng, họ còn đồn thổi về mệnh cách đặc biệt đó.
Sau khi Hạnh Tốn giữ được trọng binh ở Lạc Dương, diệt trừ hết phe phái đối lập, sau khi xây dựng cục diện, điều đầu tiên hắn làm là tới gặp Tô Nga Hoàng trong cung yến.
Lúc đó nàng vẫn còn là phu nhân Tả Phùng Dực Công.
Hạnh Tốn muốn gian díu với nàng ta, cho nên vẫn luôn âm thầm tìm cơ hội.
Sao Tô Nga Hoàng không nhận ra ý đồ đó của Hạnh Tốn với mình?
Nàng là một nữ nhân rất thông minh. Đặc biệt là việc am hiểu những thói hư tật xấu của nam tử.
Cả đời nàng vẫn có thể xem là thuận buồn xuôi gió với nam nhân.
Cho tới nay lần trắc trở duy nhất đó chính là Ngụy Thiệu. Nhưng mà điều này phải nói sau.
Nàng biết Hạnh Tốn muốn có mình.
Trong khi hắn quyền khuynh triều chính, một nhân vật như vậy cũng mê muội vì mình, trong lòng nàng khó tránh niềm đắc ý.
Nhưng nàng không muốn để cho hắn thành công.
Nếu quá dễ dàng có được một nữ nhân, chắc chắn hắn không để trong lòng.
Mặc dù Hạnh Tốn đã nắm được đại quyền, nhưng dù sao khi đó chỉ mới vào Lạc Dương.
Tô Nga Hoàng lại là người hoàng tộc.
Triều Hán suy yếu, nếu nàng không chịu nghe theo hắn, Hạnh Tốn cũng không thể xông vào phủ đệ Tả Phùng Dực Công bắt nàng đi.
Cứ như gần như xa suốt nửa năm, Lưu Lợi chết, Tô Nga Hoàng thành quả phụ.
Sau ba ngày Hạnh Tốn âm thầm phái người đón nàng tới Liên Hoa Thai.
Mặc dù khi đó nàng vẫn xem thường Hạnh Tốn như ngày trước.
Trong lòng nàng lại nhớ tới nam tử ở xa tận U Châu.
Để có được nam tử kia lần nữa, nàng đã âm thầm lập mưu tính kế hồi lâu, sao có thể nương nhờ Liên Hoa Thai vậy được?