Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong Nhưỡng Sơn Hà - Chương 9

Cập nhật lúc: 2024-04-15 11:52:39
Lượt xem: 1,029

Tháng ngày đưa đẩy, mấy tháng đã trôi qua.

 

Đảo mắt đã tới tết nguyên tiêu, lang quân Trần gia mời Nam Cẩm Tú ra ngoài đi chơi, cũng tiện đường mang theo ta và Tiểu Mai.

 

Tới chợ đèn hoa trong thành, ta vội vàng túm nha hoàn của mình xuống xe, tránh quấy rầy hai người kia khanh khanh ta ta.

 

"Nữ lang, tiếp theo phải làm sao?"

 

Chúng ta dọc theo đường dài đi về phía trước, ở tiệm nhỏ bên đường mua hai bát bánh trôi nước, lại tìm một bàn nhỏ ngồi xuống ăn.

 

Tiểu Mai vừa húp canh, vừa nhỏ tiếng mật báo với ta: "Hai ngày trước ta nghe thấy Lang chủ phàn nàn với phu nhân, nói Thái Thú kia mấy lần trong sáng ngoài tối đòi người ông ấy, e là không lành rồi."

 

"Ông ấy còn trách mắng phu nhân tự chủ trương, không vớt được chỗ tốt không nói, ngược lại còn rước tai họa đến cửa......"

 

Nghĩ cũng biết, Vương Dư vừa buông lời không lâu, cho dù phụ thân quyết tâm tặng ta cho người ta, cũng phải từ từ tính toán.

 

Ta lắc đầu: "Không nói nữa, đi một bước nhìn một bước vậy."

 

Ăn xong một bát trôi nước nóng hầm hập, khí lạnh trong người cũng bị đuổi đi không ít, chúng ta đi cùng nhau, dọc theo câu đối đỏ đi sâu vào chợ đèn hoa.

 

Chỉ thấy trên con đường dài, trăng tròn vành vạnh, ánh đèn rực rỡ, lụa hồng đầy trời, phía trước có một bóng người cao gầy đứng không xa, phất tay đi nhanh về phía ta.

 

"Nữ lang."

 

"Nữ lang Nam gia!"

 

Ta theo tiếng nhìn qua, thấy người kia tuy chỉ gặp gỡ ít ỏi mấy lần, nhưng cũng ghi nhớ khắc sâu, lập tức tiến nhanh về phía trước vài bước hành lễ:

 

"Thì ra là lang quân Thôi gia."

 

Lại đánh giá hắn mấy cái, càng nhìn càng kinh hãi: "Lang quân sao lại gầy đi nhiều như vậy?"

 

"Ta.............."

 

Chẳng qua chỉ có mấy chục ngày không gặp, thân hình hắn mảnh dẻ, hai má gầy đến hóp lại, lập tức trông ngóng nhìn ta, hốc mắt đỏ bừng:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-nhuong-son-ha/chuong-9.html.]

"Mẫu thân nghe lời gợi ý của biểu ca, vẫn luôn nhốt ta lại, mấy ngày nay ta tuyệt thực chống đối, bà ấy mới thả ta ra ngoài..........."

 

Không ngờ lại là một đáp án như vậy, ta trầm mặc.

 

Lang quân trẻ tuổi tiến lên một bước, gắt gao nắm c.h.ặ.t t.a.y ta: "Bây giờ mẫu thân đã chịu thỏa hiệp rồi, đồng ý cho ta và nữ lang qua lại, từ nay về sau, sẽ không quấy rầy ta nữa!"

 

Nghe vậy, ta tất nhiên rất cảm động, trong giọng nói tràn đầy hy vọng: "Nói như vậy, phu nhân Thôi gia không để ý xuất thân của ta sao?"

 

Hắn liên tục lắc đầu: "Không để ý! Bà ấy bảo ta dùng lễ quý thiếp nghênh đón nữ lang, mẫu thân tâm địa lương thiện, cũng đã nói sẽ đối xử tốt với nàng, tất nhiên không phải gạt.............."

 

Lời còn chưa dứt, ta đã lạnh mặt rút tay lại.

 

"Ta không làm thiếp."

 

Đối phương sửng sốt ngay tại chỗ, đôi môi tái nhợt vội vàng mấp máy: "Vì sao...........vì sao?"

 

"Khác biệt giữa thê và thiếp, giống như rãnh trời vậy."

 

"Chỉ cần trong lòng ta coi trọng nữ lang, làm thê hay làm thiếp có gì khác biệt? Sau này lại có ai có thể vượt qua nàng?"

 

Nghe vậy, ta cười lạnh một tiếng: "Nếu phải làm thiếp, lấy nhan sắc của Nam Cẩm Bình ta, trừ hai nhà Vương Tạ, Đại Nghiệp có hào môn nào ta không thể vào chứ? Cần gì phải đi làm thiếp của ngươi!"

 

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

Thôi tiểu lang sợ ngây người.

 

Có lẽ dịu dàng hiểu ý ngày đó của ta, cùng với lạnh lùng gay gắt của hôm nay thật sự quá khác biệt, hắn thủy chung khó có thể chấp nhận, trái lại ở trên đường lớn lôi kéo ta: "Nữ Lang nhất định là nghĩ sai rồi, mẫu thân đã đồng ý cho chúng ta ở bên nhau, đây rõ ràng là chuyện tốt nhất trên đời..............."

 

Ta thấy lạnh lùng trách mắng không có tác dụng, liền bình tĩnh hỏi: "Lang quân, nếu như lệnh đường lệnh cho ngươi buôn bán, nhưng không cho ngươi vào triều, ngươi có bằng lòng không?"

 

Hắn mờ mịt trả lời: "Bán hàng, là hạ lưu.............."

 

Ta gật đầu: "Đúng vậy, nếu lang quân của chúng ta, rõ ràng có thể theo chính trị, lại chạy đi theo thương nghiệp, này gọi là tự nguyện chịu hạ lưu!"

 

Thôi tiểu lang nghe vậy, khuôn mặt tức khắc trắng bệch.

 

Ta thấy hắn không nói lên lời, liền rút quyển sách lụa trong tay áo ra, cung kính trả lại.

 

"Cẩm Bình tạ lang quân yêu mến."

Loading...