Khoảnh khắc nắm lấy con bướm, tay kìm mà run lên.
Đôi cánh hoa bướm hai bên đối xứng.
Cái …
Ta nhận !
Rõ ràng là trâm cài tóc của Chỉ Nhi.
Ta và Chỉ Nhi cùng qua bao năm tháng, tình nghĩa chẳng khác gì tỷ ruột thịt.
Chiếc trâm là một trong ít trang sức nàng .
Năm đó lâm bệnh, tiền chữa trị.
Chỉ Nhi mang chiếc trâm đến tiệm cầm đồ đổi tiền mua t.h.u.ố.c cho .
Sau khi khỏi bệnh, liều mạng lao ăn buôn bán.
Cuối cùng cũng chuộc nó từ tiệm cầm đồ.
Về , là thiên kim thật của phủ họ Lâm.
Chính vì mối giao tình sống c.h.ế.t , nắm tay Chỉ Nhi, kéo nàng cùng đến Lâm phủ.
Từ nay về , chúng sẽ còn sống cảnh bữa no bữa đói nữa.
Sau khi phủ, thấy chịu ấm ức, Chỉ Nhi bênh vực mặt trưởng:
“Lâm Hành Chi, mù ? Bỏ mặc chính ruột thịt của , coi trọng Lâm Doanh Doanh hơn!”
Chỉ vì câu , Chỉ Nhi giam lỏng.
Lại còn mẫu và trưởng của khiển trách.
“Một con nha đầu bán hoa từng thấy việc đời thì cái gì!”
“Doanh Doanh mới là kim chi ngọc diệp của Lâm gia, nàng hiểu lễ nghĩa, hiền thục đoan trang, thể đem so với kẻ thô bỉ lưu lạc bên ngoài .”
Trong lòng uất ức vô cùng.
Lưu lạc bên ngoài của .
Không hưởng nền giáo d.ụ.c cũng của .
Sau khi trở về phủ, cũng cố gắng học tập ngừng, để khiến bản trở thành một tiểu thư lễ nghĩa, cử chỉ tiến thoái đều đúng mực.
Thế nhưng dù cố gắng thế nào, vẫn chẳng thể lọt mắt nhà.
Từ trong hồi ức, bỗng bừng tỉnh.
Chiếc trâm cài tóc của Chỉ Nhi, vì ở trong tay ma ma?
“Ma ma, chiếc trâm …?”
Ma ma cài chiếc trâm lên búi tóc của .
“Tiểu chủ, nên hỏi nhiều.”
“Mọi sự đời đều sắp đặt và tạo hóa của riêng nó, thiên cơ thể tiết lộ.”
4
Trong đại điện tuyển tú, Lâm Doanh Doanh thấy trong một y phục trắng nhã.
Sắc mặt nàng lập tức trở nên dữ tợn.
“Lâm Linh, bộ váy vàng của ngươi ! Ngươi dám ăn mặc như thế để diện thánh!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuan-hy-quy-lai/2.html.]
Ta thèm để ý đến nàng , chỉ lặng lẽ ở phía hàng .
Ngược là nàng , vì ồn ào trong đại điện, ma ma tổng quản quở trách một câu:
“Nữ nhi nhà ai mà ầm ĩ như , chớ để thất lễ điện.”
Lâm Doanh Doanh vội vàng im miệng, chỉ nghiến răng trừng mắt một cái.
Sau khi điện diện thánh, căng thẳng.
Cúi đầu xuống, dám thẳng về phía thánh thượng.
Thánh thượng cất lời:
“Ngươi chính là thiên kim mà Lâm gia mới tìm về? Vì y phục giản dị đến , chỉ chiếc trâm cài tóc , trông linh động. Ngẩng đầu lên, để trẫm xem.”
Ta theo tiếng gọi ngẩng đầu, ánh mắt chạm ánh của thánh thượng.
Nhìn rõ dung mạo của , suýt nữa thì kêu lên thành tiếng.
Chỉ… Chỉ Nhi…
Dù khoác trang phục nam tử, nhưng đôi mày đôi mắt … rõ ràng chính là Chỉ Nhi.
Chẳng lẽ… Chỉ Nhi cũng trùng sinh?
Thấy kinh ngạc đến tròn mắt, Chỉ Nhi khẽ nháy mắt với .
“Hôm nay các tú nữ khiến trẫm đến hoa cả mắt, chỉ Lâm Linh là khiến cảm thấy khác biệt.”
“Cứ để .”
Ta phong Quý nhân ngay tại chỗ, ban phong hiệu ‘Mịch’.
Còn Lâm Doanh Doanh của kiếp , cũng nhờ bộ Tô thêu mà tuyển chọn.
Chỉ là, phẩm cấp của nàng thấp hơn .
Chỉ phong Lâm Đáp ứng.
Tin tức sắc phong nhanh truyền về Lâm phủ.
Hai nữ nhi cùng lúc chọn cung.
Mẫu và trưởng đều vô cùng kinh ngạc.
Chẳng lẽ dị ứng ?
Khi phẩm cấp của và Lâm Doanh Doanh, bọn họ càng sững sờ.
Phẩm cấp của , cao hơn nhiều so với Lâm Doanh Doanh, kẻ mà bọn họ nâng niu như bảo bối.
Ngẫm nghĩ về tất cả những điều thể tin nổi , đột nhiên hiểu .
Sở dĩ ban cho phong hiệu “Mịch”, là vì Chỉ Nhi cũng đang khổ sở tìm kiếm .
Cuộc “tìm kiếm” của kiếp , cuối cùng cũng còn là tìm một Lâm gia đáng nữa.
Mà là và Chỉ Nhi, tìm thấy .
Từ giờ khắc trở , chúng sẽ cùng kết cục của kiếp !
5
Đêm đầu tiên dọn ở tại Xuân Hy Đường.
Ta là đầu tiên lật thẻ bài xanh.
“Chúc mừng Mịch quý nhân.”