Xuân Hoa Chiếu Chước - Chương 98: Công chúa nhìn thấu tình cảm

Cập nhật lúc: 2025-12-12 01:55:08
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Công chúa!"

 

Tạ Chước còn kịp lên tiếng, Tạ lão phu nhân nhíu mày, nghiêm giọng gọi.

 

"Tạ Chước là độc đinh của Trung Dũng Hầu phủ, nó hiểu chuyện, lẽ nào cũng hiểu ?"

 

Nghe , sự phẫn nộ đè nén trong lòng Công chúa đột nhiên bùng nổ như núi lửa, nhanh chóng lan rộng .

 

"Nếu Lão phu nhân gọi là Công chúa, thì nên hiểu rõ tôn ti trật tự!"

 

"Nếu hồ đồ tuổi già, tự tiện đón Hướng Dung Nguyệt phủ, sự việc thể ầm ĩ đến mức ? Người cũng là từng trải, hẳn rõ ảnh hưởng của hành động ."

 

"Người thực sự hiểu chuyện, rốt cuộc là ai?"

 

"Hướng thị ở ngoài tự xưng là nhà thông gia của Trung Dũng Hầu phủ, là ai dung túng?"

 

"Tạ Chước chỉ là huyết mạch của Tạ gia Trung Dũng Hầu phủ, mà còn xuất từ hoàng tộc Lý thị. Nếu Lão phu nhân bức Chước nhi đoạn tuyệt duyên xuất gia tăng, Bổn cung thà đội tiếng thiên hạ c.h.ử.i rủa, cũng dâng tấu xin nghỉ phu, mang Chước nhi thoát ly Tạ gia, lấy họ Hoàng tộc."

 

"Chuyện hôn nhân, do cha quyết định."

 

"Bổn cung thuận theo tự nhiên, tức là thuận theo tự nhiên."

 

Tạ lão phu nhân giận dữ, thở dốc, cây gậy trong tay đập mạnh xuống đất, phẫn nộ quát mắng: "Trong lòng ngươi còn chồng tồn tại !"

 

"Công chúa hạ giá, ngang hàng với công phụ." Công chúa lạnh lùng đáp.

 

"Trước đây mặt phu quân vì nước mà hy sinh, Bổn cung mới nhẫn nhịn Lão phu nhân khắp nơi. hôm nay, cho dù phu quân sống , Lão phu nhân bức Chước nhi cạo tóc xuất gia, cũng thể dung thứ thêm."

 

"Lão phu nhân lẽ quên, yêu thương Chước nhi nhất trong cả nhà, chính là phu quân khuất của Bổn cung, là nhi t.ử t.ử chiến sa trường của . Chàng thể thấy Chước nhi chịu một chút uất ức nào."

 

"Lão phu nhân, nên điểm dừng."

 

"Giúp đỡ ngoài cũng chừng mực."

 

Công chúa thèm Tạ lão phu nhân nữa, mà sải bước nhanh đến chỗ Tạ Chước.

 

Cúi đầu cái đầu cạo một nửa của Tạ Chước, giận buồn .

 

Không với cái đầu lởm chởm như thế , thể Trinh Long Đế việc .

 

"Đưa đây." Công chúa xòe lòng bàn tay.

 

Thấy Tạ Chước vẫn nhúc nhích, nghiến răng nghiến lợi: "Đừng bắt Mẫu quỳ xuống cầu xin con!"

 

Tạ Chước: "..."

 

Tạ Chước cẩn thận đặt giới đao lòng bàn tay Công chúa.

 

Công chúa suy nghĩ một lát, giơ tay lên tiếp tục cạo đầu cho Tạ Chước.

 

"Mẫu đồng ý cho nhi t.ử xuất gia ?" Tạ Chước chút hoang mang.

 

Công chúa giận quá hóa : "Trừ khi Bổn cung c.h.ế.t!"

 

"Xuất gia là chuyện thể, nhiều nhất chỉ thể cho con hồi tưởng cảm giác cái đầu trọc lốc của xuất gia."

 

Tóc mực đen từng lọn, từng lọn rơi xuống.

 

Tạ Chước lúc mới nhận da đầu lạnh toát.

 

"Chước nhi, cảnh tượng đêm nay, là con thực sự ý xuất gia, là thuận nước đẩy thuyền?"

 

Thanh âm mang theo lạnh của Công chúa truyền đến từ đỉnh đầu.

 

Tạ Chước hề biến sắc: "Không giấu gì Mẫu , cả hai đều ."

 

"Nhi t.ử thực sự chán ngấy những cuộc xem mắt và mai mối dứt."

 

"Mẫu hẳn tính cách nhi tử, thanh lãnh hờ hững. Nếu từng động lòng, thể bầu bạn đến trọn đời."

 

Bàn tay Công chúa nắm chặt giới đao, một lúc lâu , thở dài một : "Thôi , Bổn cung sẽ chờ con tìm tri kỷ."

 

Chỉ cần một lòng xuất gia là .

 

Một khắc , một cái đầu trơn bóng, phát sáng ánh trăng bạc lò.

 

Công chúa ngắm nghía một lát, nhịn bật .

 

"Chước nhi, Bổn cung sẽ dặn Dệt Thất trong cung và thợ thêu của Công chúa phủ thêu cho con vài chiếc mũ mão để che cái đầu sáng rực ."

 

Ánh mắt vô tình lướt qua chuỗi hạt trầm hương Ca-nan khảm kim châu cổ tay Tạ Chước, ý niệm hoang đường một nữa trỗi dậy.

 

Chước nhi đối với Cố Vinh điều gì đặc biệt?

 

Mặc dù chướng mắt sự tầm thường đổ nát của Nhữ Dương Bá phủ, chút ghét bỏ danh tiếng bê bối của Cố Vinh, nhưng chỉ cần thể khiến Chước nhi lưu luyến hồng trần, thể nuốt xuống bất mãn, mười dặm hồng trang đón Cố Vinh nhập môn.

 

Nghĩ đến đây, Công chúa mím môi, nảy sinh ý thăm dò.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuan-hoa-chieu-chuoc/chuong-98-cong-chua-nhin-thau-tinh-cam.html.]

"Chước nhi, hôm nay Bổn cung thấy một vở kịch ầm ĩ của Nhữ Dương Bá phủ."

 

"Bổn cung nghĩ tới nghĩ lui, Cố Vinh dù cũng là cố nhân chi nữ, thể nàng Nhữ Dương Bá hà khắc như . Chi bằng Bổn cung tổ chức một bữa tiệc nhận đàng hoàng, nhận nàng nghĩa nữ."

 

"Như , Công chúa phủ và Trung Dũng Hầu phủ đều là chỗ dựa cho nàng."

 

"Ý con thế nào?"

 

Ánh mắt Công chúa lóe lên, chăm chú khóa chặt khuôn mặt Tạ Chước, sợ bỏ lỡ bất kỳ biến động cảm xúc tinh tế nào của .

 

Tạ Chước cố vẻ bình tĩnh, nhưng trong lòng dậy sóng.

 

Cố Vinh chân sát huyết kết nghĩa, kết thành khác họ.

 

Mẫu chân đề nghị tổ chức tiệc nhận nhận Cố Vinh nghĩa nữ.

 

Người lòng yêu mến cuối cùng thành ?

 

"Mẫu , Cố đại cô nương tự thể mọc cánh, hà tất cần tới thang mây."

 

"Không bằng hãy quan sát thêm một chút."

 

Trong mắt Công chúa lướt qua một tia khó nhận thấy.

 

Dái tai của Chước nhi đỏ ửng như rỏ máu, lời mang theo sự dịu dàng tự , chứ vẻ lạnh nhạt, cô độc thường ngày.

 

Nếu theo phong cách ngày của Chước nhi, chỉ sẽ hờ hững một câu, Mẫu chủ là .

 

Cố Vinh ...

 

Không ngờ, và Vinh Kim Châu ngày thông gia.

 

Dung mạo diễm lệ tuyệt sắc của nữ nhân Vinh thị quả thực khả năng kéo Tạ Chước lạnh lùng, vô tình vạn trượng hồng trần.

 

, Tạ Chước Cố Vinh khác biệt, chẳng lẽ chỉ vì dung mạo đầu kinh thành ?

 

Khoan ...

 

Không lẽ trúng núi vàng biển bạc của Vinh thị Dương Châu !

 

Người Tạ Chước vẫn luôn tiếp tế, ưu đãi các cựu binh tàn tật trong trận chiến với Bắc Hồ, còn chu cấp cho những già yếu phụ nữ và trẻ em cha, , con trai t.ử trận, thiếu ngân lượng vô cùng.

 

Ăn bám khác là !

 

Công chúa lập tức quyết định cung một chuyến, Tạ Chước xin bệ hạ ban thưởng thêm vàng bạc châu báu thật sự.

 

"Chước nhi , hãy quan sát thêm một chút."

 

Ngay đó, Công chúa dừng , khẽ thở dài, chậm rãi : "Chuyện nhận thể hoãn một chút, nhưng tìm cho Cố Vinh một lang quân như ý thể gửi gắm cả đời, thì thể chậm trễ."

 

"Chước nhi, Chu Đường, của Đại lý Tự Thiếu khanh Chu Vực, vẫn kết hôn, bằng tuổi với Cố Vinh. Con và Chu Vực vẫn luôn thiết, thể tìm cơ hội thăm dò ý tứ Chu gia xem ."

 

Khóe miệng Tạ Chước khẽ giật.

 

"Mẫu , Nhữ Dương Bá phủ đang ở đầu sóng ngọn gió, chi bằng hãy chờ phong ba dần lắng xuống, còn ai chú ý nữa, hãy đề cập đến hôn sự của Cố đại cô nương."

 

Công chúa: Xác định !

 

Nếu Tạ Chước tự nảy sinh tà tâm, liên tục thoái thác?

 

"Ngày mai, con hãy Bổn cung đến Nhữ Dương Bá phủ để chống lưng cho Cố Vinh ."

 

Đột nhiên, giọng điệu đổi, chỉ cái đầu sáng loáng của Tạ Chước: "Với bộ dạng của con, e rằng thích hợp ."

 

Tạ Chước nghiêm nghị: "Nhi t.ử tu Phật, đều ."

 

"Phàm sở hữu tướng, giai thị hư vọng."

 

"Vậy thì con cứ ." Công chúa đ.á.n.h giá Tạ Chước vài từ xuống .

 

"Dù chói mắt một chút, nhưng vẫn là tuấn tú."

 

Tạ Chước: "..."

 

Nhữ Dương Bá phủ.

 

Đêm khuya.

 

Vạn vật đều tĩnh mịch.

 

Vọng Thư viện.

 

Dưới bóng râm cây lê hoa cạnh tường viện, mơ hồ một bóng khom lưng nửa quỳ đất, dường như đang đào đất, dường như đang lấp đất khi chôn vật gì đó.

 

Một lát , bóng tan biến, chỉ còn những cánh lê hoa rơi đầy đất.

 

Cứ như thể cảnh tượng , chỉ là một ảo ảnh trong ánh trăng mờ ảo.

 

Loading...