Xuân Hoa Chiếu Chước - Chương 90: Vậy Thì Phế Hắn Đi

Cập nhật lúc: 2025-12-12 01:08:37
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngày hôm .

 

Khi bầu trời lóe lên ánh sáng mờ ảo của rạng đông, một chiếc xe ngựa chầm chậm dừng cổng Nhữ Dương Bá phủ.

 

Thiếu niên diện mạo thanh tú dẫm lên ghế thấp bước xuống xe ngựa, vận cẩm bào, eo đeo ngọc bội, chân giày vân hài, khi hai viên ngọc châu nhuận ướt đính dải buộc tóc thỉnh thoảng va , phát âm thanh trong trẻo.

 

Thiếu niên là Cố Phù Cảnh, Đào thị đặt nhiều kỳ vọng.

 

Cố Phù Cảnh vội vã, thẳng về hướng Tề Thự viện.

 

“Nhị tỷ, …” Cố Phù Cảnh chằm chằm Cố Phù Hi, thấy má nàng vẫn còn sưng đỏ tiêu, trán còn quấn băng vải mềm, khỏi kinh ngạc.

 

“Bị Cố Vinh đánh?”

 

Cố Phù Hi như thể chờ chống lưng, nước mắt lập tức tuôn rơi.

 

“Phù Cảnh, cuối cùng cũng về .” Cố Phù Hi nắm chặt ống tay áo Cố Phù Cảnh: “Mẫu , cứu mẫu .”

 

“Mẫu trượng hình, phạt quỳ từ đường, phụ tát, Cố Vinh dùng trâm cài đ.â.m rách cổ họng, đầy thương tích đưa đến gia miếu, mấy hôm còn Kinh Triệu Doãn truyền qua hỏi cung.”

 

“Bệ hạ giáng chỉ quở trách phụ , còn ban thưởng hai thất.”

 

“Phù Cảnh, chỉ mới thể thuyết phục phụ đón mẫu về.”

 

Cố Phù Cảnh ống tay áo nắm đến nhàu nát, khẽ nhíu mày dễ nhận , giơ tay đỡ vai Cố Phù Hi, lùi nửa bước: “Nhị tỷ, đừng hoảng sợ.”

 

Khác với sự nhu nhược, ôn nhu của Cố Phù Hi, Cố Phù Cảnh tuy tuổi còn nhỏ nhưng kiên nghị, tự tin.

 

“Việc hôn ước , mẫu hành động quá rõ ràng .” Cố Phù Cảnh trầm giọng : “Cố Vinh là đích nữ của Bá phủ, dù gả thấp cũng đến mức gả cho một kẻ công danh, gia thế, thậm chí còn bằng thương hộ bình thường như Thẩm Hòa Chính.”

 

“Năm năm qua, mẫu quá đắc chí thuận buồm xuôi gió, sớm chủ quan khinh địch, đ.á.n.h mất sự cẩn trọng và đa nghi lúc ban đầu, tự cho là khống chế Cố Vinh. rằng thỏ cùng c.ắ.n , nên việc lật thuyền trong mương nước cũng gì lạ.”

 

“Nhị tỷ tính cách trầm , khuyên can mẫu ?”

 

“Mẫu lời khuyên.”

 

Sự chất vấn và trách cứ trong lời của Cố Phù Cảnh, tựa như một thanh kiếm sắc bén, đ.â.m xuyên qua trái tim Cố Phù Hi, luồng gió lạnh thấu xương thổi .

 

Cố Phù Hi dám thẳng ánh mắt trách móc của Cố Phù Cảnh, nàng hoảng loạn cúi đầu, c.ắ.n chặt môi , cho đến khi vị kim loại rỉ sét lan tỏa giữa môi răng.

 

“Là sai.”

 

Cố Phù Cảnh thở dài một : “Nhị tỷ, sự việc đến nước , trách tỷ, chỉ là tỷ cũng đến tuổi cập kê, nên học cách giúp mẫu giải quyết phiền muộn.”

 

“Ta sẽ tìm cách để mẫu trở về phủ tĩnh dưỡng.”

 

“Về phần vãn hồi danh dự, cũng chủ ý.”

 

Sau đó, quanh, ghé sát tai Cố Phù Hi, thì thầm: “Nhị tỷ, chuyện Cố Tri trúng độc qua gần mười năm, chứng cứ đều giấu cát vàng của thời gian, nhân chứng cũng hóa thành một bộ xương khô lớp đất vàng.”

 

“Vậy nên, dù Thái y chẩn Cố Tri trúng độc từ trong t.h.a.i mẫu, thì việc đó liên quan gì đến tỷ , mẫu .”

 

“Mười năm , mẫu vẫn chỉ là một ngoại thất nhỏ bé, quyền thế, giúp đỡ, bước chân cửa Nhữ Dương Bá phủ, càng thể đến việc hạ độc thủ với đường đường Bá phu nhân.”

 

“Nhị tỷ, tuyệt đối đừng tự rối loạn tâm trí!”

 

“Còn nữa, những chuyện cơ mật thế , đừng để lọt giấy mực.”

 

“Nhị tỷ thể đảm bảo tiểu tư đưa thư đáng tin cậy chứ?”

 

“Chúng đến bước hề dễ dàng, tuyệt đối sơ sẩy mắc .”

 

Cố Phù Hi liên tục đáp .

 

“Ta mời đích tôn của Thanh Hà Quận chúa là Mộc Thận, cùng tiểu công t.ử của Phụng Ân công phủ là Nam T.ử Dịch, bọn họ sẽ đến đầu giờ Tị. Nhị tỷ hãy tìm cách khiêu khích Cố Vinh.”

 

“Được.”

 

“Việc thể kịp thời ngăn chặn tin đồn về mẫu lan rộng , đều trông hôm nay.”

 

“Được.”

 

Cố Phù Cảnh:…

 

Trong khoảnh khắc đó, Cố Phù Cảnh thật sự cảm thấy nhị tỷ của đúng là bùn lầy trát tường.

 

Đầu giờ Thìn.

 

Vọng Thư Viện.

 

Cố Vinh lười biếng bàn trang điểm, mặc cho Thanh Đường chải búi tóc: “Thanh Đường, chọn trâm cài đơn giản thôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuan-hoa-chieu-chuoc/chuong-90-vay-thi-phe-han-di.html.]

 

“Dáng vẻ liễu yếu đào tơ, yếu ớt đáng thương.”

 

“Chuẩn thêm một chiếc khăn tay chấm nước gừng.”

 

Thanh Đường tiếng đàn hiểu ý : “Phù Cảnh thiếu gia gây khó dễ?”

 

Tuy là câu hỏi, nhưng ngữ khí vô cùng khẳng định.

 

“Không gây khó dễ, là vẻ.” Cố Vinh khẽ mở môi son: “Vở kịch hôm nay cần diễn cho , e là sẽ tốn ít nước mắt.”

 

“Ta khiến Cố Phù Cảnh gậy ông đập lưng ông.”

 

Thanh Đường cau mày, dịu giọng : “Bá gia sợ là sẽ thiên vị Phù Cảnh thiếu gia.”

 

“Chỉ sợ thiên vị thôi.” Cố Vinh khẽ lạnh.

 

“Hơn nữa, quan khách của vở kịch chỉ một Bá gia.”

 

“Ngay cả Cố Phù Cảnh, kẻ tự xưng là chính khí ngất trời, nửa đời ngạo cốt, khoác y phục sặc sỡ lên sân khấu, thể mời vài vị quan khách trọng lượng?”

 

“Cứ chờ xem, Nhữ Dương Bá phủ sắp đón đầy rẫy khách quý, chỉ là vị khách quý đầy nhà sẽ khiến Nhữ Dương Bá phủ rạng rỡ huy hoàng, vướng vũng bùn lầy?”

 

“Cố Phù Cảnh tự nhảy vũng lầy, thì đừng trách phế .”

 

“Thanh Đường, hôm nay ngươi đến Trúc Uy Viễn canh chừng.”

 

“Canh chừng Tiểu Ninh đại phu?” Thanh Đường hỏi .

 

Cố Vinh lắc đầu: “Canh chừng Tiểu Ninh đại phu.”

 

Đảm bảo Tạ tiểu Hầu gia sẽ phá hỏng việc của .

 

Thanh Đường chút tình nguyện, lẩm bẩm: “Cảm lạnh của Lưu Vũ gần như khỏi hẳn , chi bằng để Lưu Vũ đến Trúc Uy Viễn canh chừng Tiểu Ninh đại phu.”

 

“Nô tỳ sức lực lớn, theo tiểu thư thể bảo vệ tiểu thư chu .”

 

“Cho dù bọn họ mặt dày cậy đông h.i.ế.p ít, nô tỳ cũng thể xông khỏi phủ để báo tin.”

 

“Thanh Đường, ngươi tin tưởng tiểu thư nhà ngươi.” Cố Vinh .

 

Lúc , Cố Phù Cảnh ở Tùng Huyên Viện dùng bữa sáng cùng Nhữ Dương Bá.

 

Mặc dù một loạt chuyện phiền lòng khiến Nhữ Dương Bá tâm thần bất an, nhưng giờ phút mặt vẫn vô thức lộ nụ .

 

“Phụ , khuyên nhi t.ử năm nay thử tham gia kỳ thi Thu Vi.”

 

Cố Phù Cảnh hề đề cập đến việc đón Đào thị trở về phủ ngay lập tức, mà tỏ vẻ khiêm tốn hiếu thuận về chuyện học hành.

 

Nhữ Dương Bá mắt sáng lên: “Ý của Quý Đại Nho?”

 

Cố Phù Cảnh hề kiêu ngạo cũng chẳng lo lắng mà gật đầu: “Tiên sinh Tứ thư Ngũ kinh của nhi t.ử học vô cùng vững chắc, nếu thể thi đỗ thì , nếu đỗ cũng .”

 

“Tiên sinh hứa, bất kể kết quả thi Thu Vi thế nào, khi Hương thí kết thúc sẽ dẫn bái kiến sư công.”

 

Mắt Nhữ Dương Bá càng sáng hơn.

 

Hắn cảm thấy, mỗi câu của Cố Phù Cảnh đều giống như một miếng mồi thơm phức, câu khiến chỉ hận thể nhảy dựng lên c.ắ.n câu.

 

Tiên sinh của Quý Tòng Gia là cựu Lại bộ Thượng thư trí sĩ.

 

Tuy trí sĩ, nhưng vẫn hề lạnh nhạt.

 

Chỉ vì Lại bộ Thượng thư đương nhiệm là do chính tay ông đề bạt tiến cử.

 

Không danh nghĩa sư đồ, nhưng tình nghĩa sư đồ.

 

Chỉ cần Phù Cảnh thể lọt mắt Lại bộ Thượng thư, con đường quan nhất định sẽ hanh thông vô trở ngại.

 

“Nhi t.ử của thật rạng danh.” Nhữ Dương Bá đến híp cả mắt.

 

“Nhi t.ử phụ lòng phụ .” Cố Phù Cảnh dùng ánh mắt hiếu kính Nhữ Dương Bá, nhưng thần sắc xen lẫn sự do dự khó hiểu.

 

Không hề che giấu.

 

Ít nhất Nhữ Dương Bá liếc mắt một cái .

 

“Cảnh nhi gặp chuyện khó khăn gì ?”

 

“Dù Nhữ Dương Bá phủ ngày nay như , nhưng tổng thể vẫn còn chút nội tình.”

 

“Thật ?” Cố Vinh xách tà váy bước qua ngưỡng cửa, vẻ mặt chân thành hỏi.

Loading...