Xuân Hoa Chiếu Chước - Chương 55: Khuyên Phụ Thân Bổ Đủ Hồi Môn Của Mẫu Thân

Cập nhật lúc: 2025-12-12 01:06:24
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Việc bắt một đàn bà độc ác diễn vai bạch liên hoa yếu đuối đáng thương quả thật phần khó khăn. Cố Vinh khẽ vuốt lọn tóc buông xuống, ánh mắt lấp lánh, trong lòng cảm thán.

 

Thanh Đường đưa chiếc khăn lụa ngâm nước đá, ôn tồn : "Tiểu thư, đắp mắt ạ."

 

Đêm qua nàng hầu hạ, tận mắt chứng kiến tiểu thư ôm truyện mà đến ruột gan đứt từng khúc, đến thỏa thuê.

 

Hết cuốn đến cuốn khác.

 

Khi chân trời hừng đông, mắt tiểu thư sưng húp, mi thâm quầng tiều tụy, mặt trắng bệch như thoa phấn.

 

Thanh Đường chút xót xa.

 

Cố Vinh nhận lấy khăn, tựa thành xe, đắp lên đôi mắt, u uẩn : "Thanh Đường, cầu nhân đắc nhân."

 

Cầu nhân đắc nhân, nàng mãn nguyện.

 

Xe ngựa lăn bánh tiến về phía , cơn buồn ngủ dần lan tỏa, Cố Vinh khẽ che môi son, ngáp một cái, từ từ nhắm mắt, chìm giấc ngủ.

 

Cứ thế ngủ suốt dọc đường.

 

Cho đến khi xe ngựa dừng bên ngoài Nhữ Dương Bá phủ, Thanh Đường mới gọi Cố Vinh tỉnh dậy.

 

"Bá gia, đại tiểu thư về."

 

Nhữ Dương Bá nhận tin, vội vã chờ ở bên ngoài Vọng Thư Viện, , nét mặt lộ vẻ lo lắng.

 

"Con khiến Vương phi vui ?"

 

Vừa thấy Cố Vinh, Nhữ Dương Bá hỏi thẳng mặt.

 

"Vương phi là huyết mạch Đế vương, thể là cố giao với nữ nhi thương gia Dương Châu chứ?"

 

Cố Vinh nhướng mày Nhữ Dương Bá, ánh mắt lạnh nhạt, giọng điệu mang theo vẻ châm chọc : "Phụ đang mong chọc giận Vương phi, để Vương phi hạ lệnh xử t.ử , vặn hợp ý Phụ chăng?"

 

Nhữ Dương Bá chặn họng, mặt đỏ bừng: "Vi phụ ..."

 

"Phụ ." Cố Vinh bình tĩnh ngắt lời Nhữ Dương Bá: "Thật khiến Phụ thất vọng . Vương phi đích thực quen với Mẫu ."

 

"Phụ nữ một trận, nữ nhi khuyên Phụ nhất nên bổ sung đủ những vật phẩm trong danh sách hồi môn của Mẫu . Nếu thực sự tìm , hãy dùng vật phẩm giá trị tương đương thế, tránh gây phong ba cần thiết khiến chuyện trở nên khó coi, ảnh hưởng đến đường công danh của Phụ ."

 

"Ý gì đây?" Nhữ Dương Bá cau mày, trầm giọng hỏi.

 

Giọng Cố Vinh nhanh chậm: "Ta cầu xin Vương phi Điện hạ chọn giúp một mối hôn sự thể gửi gắm cả đời."

 

"Vương phi Điện hạ mai, Phụ hẳn sẽ tham lam của hồi môn của Mẫu , khiến Vương phi mất mặt chứ?"

 

Nhữ Dương Bá kinh ngạc thất sắc, lập tức giận dữ quát: "Cố Vinh, lễ nghi hôn nhân từ đến nay đều tuân theo lệnh cha ! Con dựa dám trái lời lễ pháp, kinh động đến Vương phi Điện hạ như thế!"

 

Cố Vinh nhạo: "Lệnh cha ư? Có vết xe đổ của Thẩm Hòa Chính còn đủ ?"

 

"Phụ bá tánh Thượng Kinh đàm luận về hôn sự như thế nào ? Phu quân Kế phu nhân của Nhữ Dương Bá phủ tinh tuyển cho đích xuất đại tiểu thư là một kẻ đoạn tụ chơi bời phóng đãng. Trong Cốc Vũ Nhã Tập, và một thư sinh trốn hoa thuyền tư thông lén lút, uống rượu đốt hương kích tình hoan ái, nào ngờ dùng quá liều thuốc, chơi đến c.h.ế.t ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuan-hoa-chieu-chuoc/chuong-55-khuyen-phu-than-bo-du-hoi-mon-cua-mau-than.html.]

"Lúc phát hiện, còn trần truồng ôm lấy thư sinh tắt thở mà xông loạn, trời đất là gì. Phụ , lọt tai ? Ngài cảm thấy là nỗi nhục nhã, nhưng thì ."

 

"Đó chỉ là sự sơ suất nhất thời của Đào thị!" Nhữ Dương Bá lộ vẻ hổ, cố gắng giải thích: "Vẫn còn vi phụ đây, nếu con yên tâm về phu quân do Đào thị chọn, vi phụ thể..."

 

Dưới ánh nửa nửa của Cố Vinh, Nhữ Dương Bá đột nhiên nổi giận, còn giải thích vòng vo nữa, mà lệnh thẳng thừng: "Ngày mai con hãy chuẩn lễ vật bái kiến Vương phi Điện hạ, rõ việc mạo phạm thất lễ, đặc biệt đến để xin tội. Chuyện hôn nhân, cần phiền Vương phi Điện hạ bận tâm."

 

Nghe giọng điệu hiển nhiên như thế của Nhữ Dương Bá, Cố Vinh khỏi bật thành tiếng, nhưng trong mắt chút ấm nào, giọng lạnh lẽo tựa như tảng băng treo mái hiên mùa đông.

 

"Phụ , xác định rõ ràng rành mạch như , chọc thủng chút thể diện cuối cùng giữa hai cha con ?"

 

"Việc chọn Thẩm Hòa Chính con rể, thật sự chỉ là chủ ý của Đào di nương ? Phụ cảm thấy Đào di nương gánh hết lời c.h.ử.i rủa, bá tánh Thượng Kinh quên ngài, nên ngài mới đường đường chính chính nhảy dựng lên thế ?"

 

"Phụ , ngài và Đào di nương là kẻ đồng loại. Lần là Thẩm Hòa Chính mắc chứng đoạn tụ, thì ?"

 

"Có là chọn một kẻ bạo lực dễ nổi giận, khi thành hôn hễ ý là đ.á.n.h đ.ấ.m , tay kiểm soát mà đ.á.n.h c.h.ế.t , gán cho cái danh phóng đãng tư thông với khác, giữ đạo vợ?"

 

"Đến lúc đó, c.h.ế.t cũng đáng tội. Của hồi môn của Mẫu , cùng vạn quán gia tài của Vinh thị, liền do Nhữ Dương Bá phủ và tên gã góa phụ g.i.ế.c vợ chia ."

 

"Ha." Thần sắc Cố Vinh càng lúc càng chế giễu, nàng ngừng một lát tiếp: "Quả thật là tính toán ho. Mưu tài hại mệnh, thật là thú vị."

 

Nhữ Dương Bá cảm thấy tai ù , từng lời từng chữ đều đang ám chỉ tâm tư ti tiện, đáng hổ thẹn của . Bàn tay bên hông bất giác siết chặt thành quyền, cố giữ bình tĩnh, môi mấp máy, hé mở khép , khó khăn lắm mới thốt một câu: "Cố Vinh, con nghĩ về vi phụ như ? Con là nữ nhi ruột thịt của , trong con chảy m.á.u của . Khi con còn nhỏ, vi phụ cũng từng ôm con."

 

"Phụ , nhiều vô ích." Cố Vinh tâm trạng hề chút d.a.o động nào.

 

Nếu Nhữ Dương Bá những lời ở kiếp , nàng lẽ mềm lòng mà cảm động, nhưng kiếp , nàng sớm còn khao khát thứ tình phụ t.ử pha tạp nữa.

 

"Lát nữa sẽ sai chép một bản danh sách hồi môn trình lên Phụ . Phụ chớ quên, sổ sách hồi môn của Mẫu bản lưu trữ tại nha môn đấy."

 

"Cố Vinh, con thực sự màng đến chút tình phụ t.ử nào ?" Nhữ Dương Bá nghiến răng nghiến lợi.

 

"Màng chứ." Cố Vinh bỗng nhiên bật .

 

"Năm xưa Nhữ Dương Bá phủ sa sút tiêu điều, Phụ chỉ tiếng tài hoa mà Bệ hạ thưởng thức, chỉ lĩnh hư hàm Bá gia mà thực chức. Các cửa hàng danh Bá phủ thì tan hoang, tháng nào cũng thua lỗ, các chủ t.ử lớn nhỏ trong phủ đều túng thiếu, chật vật, đừng là trang sức bày biện thời thượng, ngay cả y phục bốn mùa cũng khó mà may đúng hạn."

 

"Là Phụ chinh đến Dương Châu cầu hôn Mẫu , lập lời thề cả đời nạp thứ hai, Mẫu mang theo gần hết gia sản Vinh thị gả cho Phụ , khiến các cửa hàng danh Bá phủ hồi sinh."

 

"Mười mấy năm nay, ăn mặc ở của Bá phủ, thứ đều dựa doanh thu từ các cửa hàng và điền trang trong hồi môn của Mẫu ."

 

"Ta chỉ yêu cầu Phụ bổ sung những vật phẩm trong hồi môn của Mẫu , chứ hề yêu cầu Phụ nhả những thứ nuốt , càng cưỡng ép đòi cửa hàng giúp Bá phủ hồi sinh, đây chẳng là đang niệm tình phụ t.ử ?"

 

"Là Phụ bất nhân bất từ . Cứ nghĩ đến việc suýt nữa gả cho Thẩm Hòa Chính, kẻ nuôi dưỡng loạn đồng, kiêng kỵ gì, liền ghê tởm chịu nổi."

 

"Trải qua chuyện của Thẩm Hòa Chính, một rắn c.ắ.n mười năm sợ dây thừng. Phụ , còn dám giao phó hôn sự của tay ngài ?"

 

Giả dối và đáng buồn nôn. Bọn hạ nhân Bá phủ đều tránh xa, sợ liên lụy. Bà già họ Phùng đ.á.n.h gãy tay chân đuổi khỏi phủ, nhà Lâm Thụy cắt lưỡi và đứt gân tay, sống c.h.ế.t rõ, đều là những bài học nhãn tiền.

 

"Cố Vinh, con nghĩ cho vi phụ, thì cũng nên đặt cảnh của Tiểu Tri mà suy nghĩ chứ."

 

"Chị cả như . Con vì niềm vui riêng mà bỏ qua danh dự và lợi ích của Bá phủ, Tiểu Tri chuyện sẽ đối diện? Cố Vinh, con thể ích kỷ, sắt đá đến mức ."

 

"Ý Phụ để Tiểu Tri thừa kế gia nghiệp?"

 

Loading...