Xuân Hoa Chiếu Chước - Chương 408: CHÍ HƯỚNG CỦA TA CHÍNH LÀ BẦU BẠN BÊN CẠNH TIỂU THƯ
Cập nhật lúc: 2025-12-12 14:13:03
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nói đến đây, Yến Tầm dừng , khẽ nhếch cằm, chỉ đồng tiền đồng: "Đưa ."
Thanh Đường nghiến răng.
Thật sự màng tất cả mà cùng Yến Tầm tỷ thí một phen.
Mặc dù, công phu quyền cước của nàng bằng Yến Tầm, nhưng nàng sức mạnh.
Nếu đ.á.n.h , nàng sẽ nhấc bổng Yến Tầm lên đầu ném ngoài!
"Lần thực sự là tin tức mới mà ngươi quan tâm nhất."
"Ngươi chắc chắn vì keo kiệt một đồng tiền mà từ chối tin tức mới ?"
Yến Tầm mày rạng rỡ, ánh mắt đầy vẻ trêu chọc.
Thanh Đường kéo khóe môi, đặt đồng tiền đồng trở lòng bàn tay Yến Tầm: "Xin thỉnh Yến Thống lĩnh đại nhân chấp tiểu nhân."
"Ân chỉ mà Tiểu Hầu gia cầu xin là suốt đời nạp ." Yến Tầm còn cố vẻ thần bí nữa, : "Trường Công chúa Điện hạ đồng ý ."
Thanh Đường , đôi mắt nàng lập tức mở to tròn, sáng lấp lánh.
"Thật ?"
Yến Tầm gật đầu: "Là thật."
Thanh Đường vui vẻ toe toét, hớn hở móc mấy khối bạc vụn đặt lòng bàn tay Yến Tầm: "Tin tức , đáng giá!"
Từ hôm nay, nàng giương cao đại kỳ cho Tiểu Hầu gia họ Tạ!
Suy nghĩ kỹ càng, cho đến tận bây giờ, Tiểu Hầu gia họ Tạ từng để tiểu thư chịu một chút ủy khuất nào.
Mọi hiềm nghi, phong ba thể xuất hiện, đều Tiểu Hầu gia giải quyết , cẩn thận và trân trọng đặt tiểu thư đầu ngọn tim.
Nàng bằng lòng tin rằng, Tiểu Hầu gia là đàn ông hiếm thấy đời .
Yến Tầm cúi đầu bạc trong lòng bàn tay, khỏi bật .
Hiếm thấy Thanh Đường hào phóng như .
Không, chính xác hơn, hỉ nộ ái ố của Thanh Đường đều gắn liền với một Tài Thần nương nương (Cố Vinh).
"Thanh Đường, ngươi từng nghĩ về dự định tương lai của ?"
Yến Tầm cất bạc , chỉ ghế đá gốc cây hoa quế, hiệu cho Thanh Đường xuống, đó tùy tiện hỏi.
Thanh Đường cau mày, đương nhiên đáp: "Dự định?"
"Ta cần dự định gì cả."
"Tiểu thư ở , ở đó."
Yến Tầm ngả về phía , tựa cây hoa quế, nghiêng đầu Thanh Đường, nhẹ giọng : "Nhanh thì vài năm, lâu thì mười mấy năm, triều đình nhất định sẽ bóng dáng nữ quan."
"Ví như, Hướng biểu cô nương."
"Tài Thần nương nương đại khái là để nàng Hồng Lư Tự."
"Còn ngươi thì ?"
"Ngươi thần lực bẩm sinh, , hơn nữa còn học công phu quyền cước, chắc thể lập công dựng nghiệp, lưu danh sử sách."
"Có nữ quan, tự nhiên cũng thể nữ tướng."
Thanh Đường cau mày chặt hơn, hết sửa lời: "Yến Tầm, tiểu thư Hướng biểu cô nương Hồng Lư Tự."
"Mà là chí hướng, sở thích, sở trường của Hướng biểu cô nương ở nơi đó."
Sau đó, nàng mới giãn mày, dịu giọng: "Ta nữ tướng, cũng nữ quan."
"Chí hướng của , chính là bầu bạn bên cạnh tiểu thư."
"Năm còn trẻ, thị nữ thế cho tiểu thư."
"Sau khi lớn tuổi, chưởng sự ma ma cho tiểu thư."
"Đó là tất cả những gì mong cầu."
"Ta cảm thấy thần lực bẩm sinh dùng để thị nữ gì , càng cảm thấy đó là bạo khiên thiên vật (phí phạm tài năng)."
"Không chỉ là để báo đáp ân đức của tiểu thư, mà là từ tận đáy lòng cảm thấy, ngày ngày hầu hạ bên cạnh tiểu thư, mới thể an tâm vững ."
"Ta thể rời xa tiểu thư, cũng để khác thị nữ đáng tin cậy, tiểu thư trọng dụng nhất."
"Nói chung, vẫn là câu đó, tiểu thư ở , ở đó."
Yến Tầm chăm chú Thanh Đường, lâu gì.
Đột nhiên, y đầu , thầm: "Tâm tính chất phác, thật thà, ."
Sau đó, y mới đầu , chậm rãi : "Thanh Đường, ý định gây chia rẽ ."
"Ta chỉ đơn thuần hỏi về dự định của ngươi thôi."
Thanh Đường chớp chớp mắt: "Ta mà."
“Ngươi là kẻ lắm lời, tham tài, keo kiệt, còn chọc tức khác…”
“Dừng !” Yến Tầm ngắt lời. “Mùa hè , ngươi xin xỏ băng thủy tinh của còn đủ ?”
“Còn cả chuyện chọc tức nữa…”
“Rốt cuộc là ai chọc tức ai!”
Yến Tầm cảm thấy, còn oan ức hơn cả Đậu Nga.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuan-hoa-chieu-chuoc/chuong-408-chi-huong-cua-ta-chinh-la-bau-ban-ben-canh-tieu-thu.html.]
Thanh Đường: “ ngươi là cực kỳ, cực kỳ đó.”
“Ngoại trừ tiểu thư , tin tưởng ngươi thứ hai.”
Đây là tình đồng hữu vun đắp qua ngày tháng, kiên cố như bàn thạch, hề đổi.
Yến Tầm sững sờ, môi khẽ mấp máy, bất tự nhiên : “Xem như ngươi mắt .”
Thanh Đường đưa tay : “Vậy thì trả bạc cho .”
Yến Tầm: …
“Hay là, ngươi là kẻ cực kỳ .”
Thanh Đường: “Ta gì để với ngươi!”
Ánh hoàng hôn nơi chân trời, từng chút từng chút tối .
“Tiểu Hầu gia, Tài Thần nương nương.”
“Đã đến lúc khởi hành dự yến tiệc .”
…
Vầng trăng lên, đèn cung điện lượt sáng.
Cố Vinh nắm tay Tạ Chước bước xuống xe ngựa, mày liễu khẽ , ngước Tạ Chước: “Lần đầu tiên hề bài xích việc nhập cung.”
Tạ Chước Cố Vinh, chỉ thấy trong mắt nàng in bóng những chiếc đèn cung điện rực rỡ sắc màu, hệt như dải ngân hà nghiêng xuống, lấp lánh tinh tế.
Phía , tiếng ngọc bội va chạm leng keng vang lên, một làn hương thơm thoang thoảng bay tới.
“Cố…”
“Tạ Hầu phu nhân.”
“Công chúa, chậm thôi, chậm một chút!”
Giọng một nam t.ử trẻ tuổi mang theo vẻ lo lắng và sốt ruột nhanh chóng vang lên ngay đó.
Bùi Dư Thời: Hắn nên thế nào đây, nương t.ử của thấy Tạ Hầu phu nhân liền như nuốt linh đan diệu dược, bệnh tật tiêu tan, gương mặt thêm huyết sắc, đôi mắt thêm ánh sáng, ngay cả giọng cũng trở nên mạnh mẽ hơn.
Nếu Thanh Ngọc Công chúa ngay cả một ánh mắt cũng thèm bố thí cho Tạ Tiểu Hầu gia, e rằng nghĩ trở thành một kẻ ruồng bỏ .
Cố Vinh phúc hành lễ: “Đã gặp qua Công chúa điện hạ.”
Ngay đó, nàng hướng về phía Bùi Dư Thời gật đầu hiệu: “Vĩnh Ninh Hầu.”
Tạ Chước khẽ nhíu mày.
Ánh mắt Thanh Ngọc Công chúa Vinh Vinh, quả thực thể coi là trong sáng.
Cháy bỏng, rạng rỡ, như nhưng thôi.
Chuyện …
“Bổn cung thể cùng nàng ?” Thanh Ngọc Công chúa Cố Vinh với ánh mắt đầy mong đợi, dịu dàng : “Nàng đó, bổn cung sống sâu trong cung cấm, ít giao thiệp, xưa nay bằng hữu thiết nào, đặc biệt hợp duyên với nàng.”
Cố Vinh: Cảnh tượng , mà quen thuộc quá đỗi.
“Là vinh hạnh của thần phụ.”
Phải thật, Thanh Ngọc Công chúa diễn kịch trông dáng.
Chỉ cần ánh mắt Bùi Dư Thời hận thể dán chặt lên Công chúa là đủ thấy, Thanh Ngọc Công chúa nắm chắc Bùi Dư Thời trong tay.
“Bổn cung Tạ Hầu phu nhân thường xuyên kiểm tra bài vở của Hướng cô nương, hẳn là nàng hiểu rộng rãi, tinh thông nhiều lĩnh vực. Bổn cung cũng mặt dày phiền, đến Hầu phủ khách, tiện ?”
Tạ Chước ngơ ngẩn, đầu óc mờ mịt.
Hướng cô nương?
Hướng Dung Nguyệt?
Nương t.ử kiểm tra bài vở của Hướng Dung Nguyệt?
Những ngày ở Thượng Kinh, rốt cuộc xảy bao nhiêu chuyện thể tin nổi.
Dù , rõ ràng, tâm ý Hướng Dung Nguyệt quý là kiên quyết đến mức nào.
Cố Vinh khóe mắt khẽ giật, mấy hợp tác : “Điện hạ lời hồ ngôn từ nơi nào?”
“Thần phụ thời trẻ cô khổ, vận mệnh đa đoan, tự bảo tồn sống sót hao hết lực, cũng cơ hội hiểu rộng rãi.”
Thanh Ngọc Công chúa thuận đà : “Sau , bổn cung sẽ thương xót nàng.”
Lúc , Tạ Chước mới dần dần nhận manh mối.
Thanh Ngọc Công chúa đang ghen tuông, ghen Hướng Dung Nguyệt, ăn giấm Hướng Dung Nguyệt.
Người mà nàng tranh đoạt là nương t.ử của .
Không , Kiều Ngâm Chu rút lui , Thanh Ngọc Công chúa và Hướng Dung Nguyệt thừa cơ mà ?
Bùi Dư Thời sang trái, sang , trong lòng nghĩ điều , nhưng thể rõ chỗ nào .
Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ cảm thấy nụ của Thanh Ngọc Công chúa rạng rỡ, tươi tắn hơn.
Thái Hòa Điện.
Tiếng tơ trúc du dương, vũ nữ nhẹ nhàng múa lượn, tỳ bà nữ ngón ngọc mảnh khảnh đặt dây đàn, các công khanh áo tía áo điều xã giao, các nữ quyến khẽ khàng trò chuyện.
Đoàn Cố Vinh bước , quan cùng nữ quyến đồng loạt dậy nghênh đón.
Bùi Dư Thời: Hắn cũng coi như là tiền đồ, trong suốt cuộc đời , hưởng thụ cảm giác quần tinh vây quanh mặt trăng.